The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Tác giả: Chá Mễ Thố
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 70 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 578 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:56:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42: Một Rừng Không Thể Chứa Hai Hổ.
hương 42: Một rừng không thể chứa hai hổ.
Dược của Ngọc Phi Yên vào miệng liền tan, đã sớm hoà cùng nước miếng tất cả đều bị Tần thái hậu nuốt xuống.
Nôn nửa ngày, ngay cả tổ yến vừa ăn cũng đều phun ra, nhưng đay đớn trong thân thể vẫn không giảm bớt chút nào, ngược lại càng thêm mãnh liệt.
“Mau truyền Hoắc thần y! Mau---“
Vẻ mặt kinh hoảng vô cùng lần đầu tiên xuất hiện trên mặt người được xưng tụng là đứng đầu hậu cung, bà không muốn chết! Ở trong hoàng cung này, nàng tân tân khổ khổ nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, rốt cuộc mới có thể bước lên làm hoàng thái hậu, còn chưa hưởng thụ được mấy năm, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy chứ!
“Muộn…”
Ngọc Phi Yên không chút hoang mang, hôm nay không kết thúc, Tần thái hậu sẽ không chết tâm. Đối phương đã muốn đến cửa, tự nhiên nàng cũng phải nắm chặt nắm tay, hung hăng phản kích.
“Độc này Hoắc thần y cũng giải không được!”
“Ngươi…” Tần thái hậu chỉ vào Ngọc Phi Yên, ánh mắt như rắn độc nhìn nàng, bà muốn mắng Ngọc Phi Yên to gan lớn mật, nhưng cổ họng lại đau đớn vô cùng, cũng không thể nào phát ra tiếng.
“A a a a a…” Hai tay Tần thái hậu ôm lấy cổ họng chính mình, dùng sức ho, hô hấp càng thêm dồn dập, cả người té lăn trên đất, giống như tiếng dê bị chọt tiết run rẩy la to.
“Ngọc Phi Yên, ngươi thật to gan! Ngươi đến cùng đã cho thái hậu ăn cái gì?”
Lệ tần nhìn một màn như vậy, hoàn toàn ngây dại, ngay cả kêu người cũng đều quên mất.
“Độc dược a!”
Ngọc Phi Yên nhún nhún vai, cười nói.
“Không cho bà ta dùng độc, làm sao có thể làm thất vọng tội danh mà các ngươi vu oan cho ta đây!” Ngọc Phi Yên xoè tay, lộ ra năm viên thước sắc thái sặc sỡ nằm trong lòng bàn tay:”Lệ tần nương nương, ngươi cũng dùng một chút đi! Sau khi dùng, ngươi sẽ được cùng thái hậu song bước đến hoàng tuyền, cùng nhau làm bạn tốt!”
“Không! Ta không muốn! Ta không muốn!”
Lệ tần thấy Ngọc Phi Yên cười tủm tỉm đem độc dược đi đến càng lúc càng gần, sợ tới mức liên tiếp lùi về phía sau.
Trước khi Ngọc Phi Yên đến, Tần thái hậu đã cùng Lệ tần thương lượng rất tốt, bàng vào tội danh hạ độc này, lại bị cưỡng bách một phen, chắc chắn sẽ doạ Ngọc Phi Yên.
Ngọc gia suy bại, Ngọc Phi Yên không còn chỗ dựa, một tiểu cô nương, chỉ có thể kinh nhưng không thể doạ. Đem tội danh độc sát thái hậu đổ lên người nàng, thì có thể dễ dàng khống chế nàng, không sợ Ngọc Phi Yên không ngoan ngoãn nghe lời.
Chỉ là, các nàng thế nào lại không nghĩ sẽ xuất hiện biến số như vậy!
Tần thái hậu té trên mặt đất sống chết còn chưa rõ, Lệ tần đột nhiên mất đi tâm phúc, bị Ngọc Phi yên ép đến không còn đường lui.
“Ngọc Phi Yên, ngươi không được qua đây!”
Trong lúc cuống quýt, Lệ tần nhìn thấy quả cầu lưu ly trên bàn. Nghĩ đến “Hậu chiêu” mà Tần thái hậu nói, ánh mắt nàng lập tức sáng ngời, vội vàng chạy đến bên bàn, cầm lấy quả cầu lưu ly hung hăn nện xuống mặt đất.
“Loảng xoảng---“
Quả cầu lưu ly nhiều màu tan nát, trên mặt đất phát ra âm thanh va chạm thanh thuý, truyền rất xa rất xa. Qủa cầu lưu ly này đã được Chu Liệt rót huyền lực vào, cũng là tín hiệu mà hắn đã cùng Tần thái hậu ước định.
“Ngọc Phi Yên, ngươi xong đời! Ngọc gia cũng xong đời! Ha ha ha!”
Mới vừa rồi còn hoảng loạn, Lệ tần đỡ mép bàn, cười đến không kịp thở.
Không thuận theo ta, chết!
Đây là lời nói của Tần thái hậu.
Nhớ đến Ngọc Phi Yên bức mình đến chật vật như vậy, Lệ tần liền hận Chu Liệt không mau đuổi tới đây, giết chết tiểu tiện nhân này.
Đây là… Viện binh? Thì ra còn lưu một nước cờ.
Ngọc Phi Yên híp mắt, còn chưa tiến hành động tác tiếp theo, cửa lớn đã bị người phá tung, Chu Liệt một thân oai vệ mang theo Minh Nguyệt đao đứng ở trước cửa.
“Này Xa công, ngươi tới thật đúng lúc!” Thấy Chu Liệt đến nhanh như vậy, Lệ tần mừng rỡ như điên:”Ngọc Phi Yên hạ độc mưu hại thái hậu, ngươi mau giết nàng!”
Ngọc Phi Yên cũng chưa từng gặp qua Chu Liệt, nhưng nàng đã nghe nói qua sự tích về hắn.
Uy Xa công Chu Liệt, Võ Thần duy nhất của Đại Chu Quốc, là người có tu vi võ học cao nhất Đại Chu Quốc, nổi danh ngang ngửa với Võ Thần Hồ Sa của Tần Trì Quốc.
Thời đại này dùng võ vi tôn, võ giả có cấp bậc cao chính là đại biểu cho thực lực của một quốc gia.
Năm xưa, Đại Chu Quốc không có Võ Thần, luôn bị Tần Trì Quốc ức hiếp, không thể không đưa công chúa đi Tần Trì Quốc hoà thân, đưa hoàng tử đi làm con tin, đổi lấy hoà bình cho đất nước. Sau này Chu Liệt thành
Phúc Hắc Tiểu Cuồng Hậu Phúc Hắc Tiểu Cuồng Hậu - Chá Mễ Thố