"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Độ Hàn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 513
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 506 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:59:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 316: Ngươi Chính Là Tiểu Yêu Tinh (6)
ộ Lăng Không đối với hắn mà nói rất là quan trọng, Đế Tuấn quá mức coi trọng thực khiến Linh đế tìm được một chút điểm đột phá.
Muốn làm cho nhi tử biết ơn, không cần trực tiếp ở trên người hắn thăm dò, xuất ra phương thức vòng vèo như vậy, có lẽ phù hợp hơn là bắt lấy được Đế Tuấn kiêu ngạo
Căn bản là hắn kháng cự không được.
Nhìn bóng lưng khiêm tốn của Đế Tuấn, cùng núi thẳng tắp giống nhau.
Phụ tử tương đấu hơn mười năm, mặc kệ Linh đế ban cho hắn cái gì, cũng chưa thấy đứa nhỏ này giống như bây giờ, thành tâm thành ý cảm ơn.
Trong lòng hắn có chút đắc ý không thể che dấu được.
Trên mặt tươi cười, cũng giống như nồng đậm thêm một chút.
Hết thảy đều không cần phải nói
............
Ban đêm nổi gió, thổi vù vù rung động, ngoài cửa sổ nhánh cây lay động, khiến người ta nghi ngờ, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe được tiếng cành cây đứt đoạn.
Tối nay Linh đế không có lật thẻ bài của bất cứ người nào, thậm chí đuổi hết nô tài lớn nhỏ ra ngoài, một hũ Lão Tửu, mấy đĩa thức nhắm, một mình uống cùng ngọn nến.
Đã rất nhiều năm không có tâm tình như vậy rồi, tục sự quấn thân, cho dù thân là vua, cũng chạy không thoát như vậy.
Khó có được thanh tĩnh tự do.
Hắn tiếp tục uống một ly, đã hơi hơi say ngà ngà, mỉm cười dựa trên giường mềm, lẳng lặng nhìn phía ngoài cửa sổ, thiểm điện lôi minh ( sấm sét vang dội ), mây gió giao nhau, sắp sửa mưa to một trận.
Cửa gỗ khắc hoa bị người từ bên ngoài vén lên, lại nhẹ nhàng hạ xuống cực nhanh, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.
Một cái bóng dáng như quỷ mị, lặng yên mà vào, lúc sau hơi ngừng lại, cởi bỏ áo tơi còn lưu lại nước mưa trên người, tùy ý vứt bỏ trên mặt đất.
"Đông tử, trước trẫm không phải muốn ngươi hầu ở bên ngoài sao, không có chuyện thì đi vào đây làm cái gì, quấy nhiễu sự thanh tĩnh của người khác, có việc gì để sáng mai (Minh nhi) nói sau." Đầu Linh đế cũng chưa từng quay lại, trực giác cho rằng động tĩnh phía sau là tiếng của tiểu thái giám hầu hạ bên người hắn.
"Long ca ca..." Yếu ớt thở dài, giống như đến từ Minh thành, nhiều năm không gặp, giống như là đã cách một đời người…
Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn