"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Dã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 132
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 561 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:27:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56
ừa nghĩ phu nhân nguyên bản cao cao tại thượng lúc này nằm trên giường nàng, loại cảm giác này có chút không thực, Đồ Cửu Mị nhìn khuôn mặt phu nhân, không tự giác đem thân thể thân cận một chút.
“Phu nhân…..” Đồ Cửu Mị thử nhẹ nhàng gọi một tiếng muốn xác nhận một chút xem phu nhân có thực sự đã ngủ hay không.
Lý Trì Nguyệt không đáp lại, men say khiến nàng ngủ trầm hơn so với bình thường một chút,.
“Phu nhân.” Đồ Cửu Mị lại gọi một lần, xác định phu nhân thực sự ngủ rất sâu, với tiền đề là không đánh thức phu nhân thì nàng rốt cục có thể đối với phu nhân muốn làm gì thì làm rồi, trong lòng vui vẻ không thôi, kích động hòa lẫn hưng phấn.
Đồ Cửu Mị đưa tay sờ mái tóc đã xỏa tung của phu nhân, nàng cuốn lóc tóc phu nhân trên đầu ngón tay mình, cuốn xong lại tản ra, rồi lại cuốn lại, tóc đen nhiều lần đùa đến vô cùng vui vẻ, nàng còn cầm tóc phu nhân ngửi một chút, tản ra mùi hương nhàn nhạt, cũng không biết phu nhân tẩy tóc bằng thứ gì lại thơm như vậy.
Sau khi Đồ Cửu Mị đùa với tóc của phu nhân đủ rồi, ánh mắt liền dừng lại trên mặt phu nhân, phu nhân thực sự là một mỹ nhân trong lòng Đồ Cửu Mị âm thầm cảm thán, mũi, lông mi, miệng, cằm, đều là đẹp tinh xảo, phối hợp với nhau càng thêm hấp dẫn. Đồ Cửu Mị kìm lòng không được mà muốn vươn tay vuốt ve, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hàng mi của phu nhân, nhẹ nhàng phác họa lông mi như liễu diệp, ngón tay chậm rãi dời về phía mũi của phu nhân, xuống má, cuối cùng dừng lại trên môi phu nhân. Nhìn đôi cánh môi khép kín, Đồ Cửu Mị nghĩ đến tình cảnh buổi sáng hai người hôn môi, sắc mặt ửng đỏ, nàng nghĩ bản thân thích cảm giác cùng phu nhân hôn môi, điều đó khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy nàng cùng phu nhân thân mật khăng khít.
Đồ Cửu Mị sợ nhìn đôi môi kia quá lâu sẽ nhịn không được muốn hôn môi phu nhân, liền đem ánh mắt dời khỏi đôi môi của phu nhân, chuyển qua cần cổ trắng nõn, nhưng cổ kia thoạt nhìn cũng là cực kỳ mê người, khiến nàng rất muốn cắn một cái. Cho dù không cắn cũng muốn giống như phu nhân, không kiêng nể gì mà vùi vào bên cổ ngửi hương, Đồ Cửu Mị nghĩ vậy liền nghiêng đầu cúi người đem khuôn mặt vùi vào bên cổ phu nhân.
Lúc này trên người phu nhân mang theo mùi rượu, nhưng dù vậy Đồ Cửu Mị vẫn cảm thấy mùi hương trên người phu nhân là thơm nhất, cho dù là muội muội cũng không thơm như phu nhân, thơm quá, so với thịt còn mê người hơn. Đồ Cửu Mị vẫn là nhịn không được nhẹ nhàng cắn cổ phu nhân.
Lý Trì Nguyệt hơi nhíu mày, trong lúc ngủ vẫn luôn cảm thấy có người đang quấy rầy nàng, như là bị con kiến cắn, chỉ cảm thấy cổ ngứa ngáy khó nhịn.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân nhíu mày nên không dám cắn nữa, liền sửa thành dùng đầu lưỡi mà liếm, không tự giác lại mút lấy, không kinh nghiệm nàng nào biết đâu rằng mút da thịt cực kỳ mềm mại của phu nhân như vậy sẽ rất dễ lưu lại dấu vết, chỉ cảm thấy chỗ nàng mút qua phấn hồng rất xinh đẹp, liền không tự giác mút nhiều mấy chỗ, sao đó mới chưa thỏa mãn mà dừng lại.
Đồ Cửu Mị càng lúc càng to gan, vừa rồi nàng còn không dám hôn môi phu nhân, lúc này mới vừa cắn phu nhân xong lá gan liền phì lên, nàng nghĩ hôn một chút cũng không sao đi, nàng không dám vươn đầu lưỡi vào, chỉ cần môi dán môi hôn một chút là tốt rồi. Đồ Cửu Mị nghĩ như vậy, liền dùng môi mình dán trên môi phu nhân, chỉ là dán lên rồi làm sao đành lòng cứ như vậy mà rời đi, vì vậy nàng nhẹ nhàng liếm mút cánh môi của phu nhân, liếm qua lại, trêu đùa, cuối cùng nàng vẫn nhịn không được mà cẩn cẩn dực dực cạy mở khớp hàm phu nhân, những hành động này đều là trong lúc vô thức càng phát ra lớn mật.
Đầu lưỡi của nàng chui vào trong miệng phu nhân, âm thầm hấp lấy đầu lưỡi phu nhân, liếm lợi của phu nhân, gần như đem từng góc trong miệng phu nhân đều quét qua.
Lý Trì Nguyệt mới vừa thả lỏng chân mày lại khẽ nhíu lại, tựa hồ bất mãn bị người quấy nhiễu trong lúc ngủ.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy lông mi phu nhân càng nhíu càng chặt, biết bản thân quấy nhiễu phu nhân ngủ, cũng sợ nếu như nàng tiếp tục hôn nữa sẽ khiến phu nhân tỉnh giấc, lúc này mới không tình nguyện mà rời khỏi đôi môi của phu nhân. Nhưng nàng vẫn là nhịn không được hôn một cái lên má phu nhân, sau đó còn hôn lên mi tâm của phu nhân, hy vọng phu nhân thả lỏng mi tâm, nàng cảm thấy bản thân lúc này lúc nhỏ âm thầm trộm cam nhà người khác, không chỉ hái cam còn tránh thoát sự trong coi của người khác, loại cảm giác kích thích cùng khẩn trương mang đến vui sướng, thậm chí tựa như tiểu bí mật ngọt ngào trong lòng.
Cũng may lúc Đồ Cửu Mị làm việc này đã cài then cửa phòng mình lại, chỉ sợ các ca ca lại xông loạn, cho nên lúc mẫu thân nàng gõ cửa, Đồ Cửu Mị liền giống như làm chuyện xuất bị bắt quả tang, chột dạ lại càng hoảng sợ, sau đó mới đi ra ngoài mở cửa.
“Ngươi đóng cửa làm gì?” Đồ đại nương hỏi.
“Không phải là sợ các ca ca xông vào sao, phu nhân rốt cuộc là nữ tử, phải kiêng kỵ một chút.” Đồ Cửu Mị một chút cũng không hy vọng dáng vẻ phu nhân kiều mị nằm trên giường bị người khác nhìn thấy, cho dù là là ca ca của nàng cũng không được, huống hồ, các ca ca đều tưởng rằng phu nhân là nam tử, nói gì đi nữa cũng phải đề phòng mẫu thân, nàng cùng phu nhân làm chuyện này, Đồ Cửu Mị còn không ngốc đến nỗi cho rằng có thể để mẫu thân biết.
“Ngươi cũng không phải không biết các ca ca ngươi, tuy rằng bình thường không quy củ, nhưng buổi tối làm sao dám xông vào nữ tử khuê phòng.” Đồ đại nương cảm thấy nữ nhi không cần lo lắng như vậy.
“Cẩn thận một chút vẫn hơn, phu nhân cùng chúng ta không giống nhau, nàng rất cao quý.” Đồ Cửu Mị nghiêm túc nói, nàng cảm thấy phu nhân tựa như hoa lan cao quý cùng yếu đuối trồng trong chậu, nàng nguyện ý cẩn thận che chở lấy.
“Quả thật là quý nhân, nhìn dáng vẻ của nàng, chính là cao cao tại thượng khó chung sống nhưng lại liều mạng cùng tam ca ngươi uống rượu, thực sự khiến ta có một chút ngoài ý muốn, nên mới cảm thấy phu nhân này cũng không phải khó thân cận như vậy chỉ là thoạt nhìn không dễ thân cận mà thôi.” Đồ đại nương cảm khái.
Đồ Cửu Mị thầm nghĩ, mẫu thân thật là lợi hại, thật ra cảm giác của mẫu thân một chút cũng không sai, phu nhân vốn cũng là không dễ thân cận Đồ Cửu Mị vẫn còn nhớ rất rõ lúc mới vừa nhìn thấy phu nhân, nàng chủ động lấy lòng liền vấp phải trắc trở mà về không nói còn bị hất một bồn lớn nước lạnh. Phu nhân phu nhân thích ngửi hương mới cùng nàng thân cận, hôm nay nghĩ đến, Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân thật đúng là nhờ phúc của hương khí trên người mới có thể thân cận được phu nhân. Hôm nay phu nhân cùng tam ca so tửu lượng đừng nói là mẫu thân, ngay cả nàng cũng có một chút ngoài ý muốn, nhưng Đồ Cửu Mị cuối cùng lại thấy vui vẻ, phu nhân nguyện ý cùng các ca ca tiếp xúc đây không phải là chuyện tốt sao.
“Nàng dĩ nhiên còn tự mình đưa ngươi trở về, còn cho ngươi ở nhà một tháng, nhìn ra được giao tình giữa các ngươi không tệ, nàng thoạt nhìn cùng muội muội ngươi là một loại người, tâm tư rất sâu, nhìn không ra nàng lại nguyện ý cùng kẻ không tâm nhã như ngươi giảo hảo, xem ra ngươi ngoại trừ biết sinh hài tử, đối với nàng một chút tác dụng cũng không có.” Đồ đại nương nhìn thấy người đó ngủ rất trầm, mới yên tâm cùng nữ nhi nói ra lời trong lòng.
Đồ Cửu Mị nghe lời này liền không vui, ý tứ của mẫu thân dường như phu nhân cùng nàng giao hảo giống như là phu nhân bị ủy khuất vậy.
“Người khác nặng tâm tư, sẽ không tốt với phu nhân như ta, phu nhân cũng không cần tốn tâm tư phòng ta, nói gì đi nữa ta đối với nàng có hữu dụng hay không chờ sau này mới biết được.” Đồ Cửu Mị không phục.
“Ngươi trái lại phân cao thấp với lão nương, nàng nguyện ý cùng ngươi giao hảo, cũng là phúc khí của ngươi, có nàng che chở ngươi ở Hầu phủ sẽ không khổ sở đi nơi nào, mẫu thân cũng có thể yên tâm một chút.” Đồ đại nương thở dài một hơi nói, nửa năm nay nàng vì nữ nhi không biết đã tốn bao nhiêu tâm tư, chỉ sợ nữ nhi ngốn nàng yêu thương nhất ở Hầu phủ sống không tốt, nếu như là Thập Mị gả vào đó nàng cũng sẽ không lo lắng nhiều như vậy, nha đầu chết tiệt kia thông minh hơn Cửu Mị, cũng sẽ không để bản thân sống không tốt.
“Nói cách khác có phu nhân, người của Hầu phủ ai cũng không khi dễ được ta.” Đồ Cửu Mị tự hào nói, chuyện thịt viên lần trước, phu nhân nói mấy câu liền giải quyết xong.
“Không nghĩ đến bụng ngươi cũng không chịu thua kém giống như ta vậy, ngươi sinh hài tử đầu tiên của Hầu phủ, phu nhân ôm về nuôi thì đó chính là trưởng tử, ngày sau ngươi ở Hầu phủ cũng có chỗ dựa vào, mẫu thân cùng tam ca ngươi mới có một chút yên tâm, đặc biệt tam ca ngươi, chuyện cho ngươi gả vào Hầu phủ làm thiếp luôn canh cánh trong lòng, khiến hắn nghĩ lầm phu nhân là phu quân ngươi cũng tốt, đâm lao phải theo lao, tam ca ngươi thấy các ngươi ân ái cũng có thể buông gánh nặng trong lòng rồi.”
“Mẫu thân, ta sống ở Hầu phủ rất tốt, phu nhân đối đãi ta cũng tốt, thịt đều là muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, hơn nữa nấu rất ngon, đa dạng lại nhiều, ta cảm thấy ta rất thích ngày tháng ở Hầu phủ.” Đồ Cửu Mị phát ra từ nội tâm nói, có thể gặp được phu nhân nàng không biết đã tích bao nhiêu đức.
“Vậy Hầu gia đối đãi ngươi tốt không?” Đồ đại nương nhìn thấy nữ nhi thủy chung không đề cập đến Hầu gia, liền biết Hầu gia không ở trong lòng nữ nhi, sợ là đối với nữ nhi không tốt đi, nếu không người như nữ nhi thế nào sẽ không đề cập đến hắn. Đồ đại nương nghĩ đến, trong lòng lại lo lắng, nàng cảm thấy hạnh phúc lớn nhất của nữ nhân là đến từ sự thương yêu của phu quân, Hầu gia thê thiếp đông đảo có thể chia bao nhiêu sủng ái cho nữ nhi đây? Nghĩ đến đây Đồ đại nương liền ưu phiền trong lòng.
“Không thể nói không tốt, cũng không thể nói là tốt, trong lòng ta không thèm để ý hắn đối đãi ta có tốt hay không, nói cho cùng ta cũng không thích hắn, hắn không đến trong viện của ta mới tốt.” Đồ Cửu Mị nói theo sự thật.
” Nói ngu ngốc cái gì, nào có ai không thích phu quân của mình!” Đồ đại nương trách mắng, cảm thấy nữ nhi còn không hiểu tình yêu nam nữ, không hiểu cũng tốt, phu quân hoa tam cũng sẽ không cảm thấy quá khổ sở, tuy rằng gả đến đó chẳng khác nào làm quả phụ sống, mà thôi, mà thôi, chuyện tới hôm nay còn có thể làm sao đây? Nữ nhi khí sắc tốt, không bị bạc đãi liền được sao hay vậy đi.
“Thật sự không thích, ta chỉ muốn cùng phu nhân một chỗ là tốt rồi, nhìn Hầu gia liền thấy phiền.” Đồ Cửu Mị thật tình cảm thấy như vậy.
“Không thể cùng người khác nói những lời này.” Đồ đại nương vẫn lo lắng căn dặn.
“Sẽ không nói cùng người khác.” Ngoại trừ cùng phu nhân nói qua.
“Trước đây ngươi đeo bám muội muội ngươi, hôm nay thấy ngươi cùng đeo bám phu nhân như vậy, ngươi vẫn giống nhau tiểu hài tử dính người như vậy, mệt phu nhân cũng chịu được ngươi.” Đồ đại nương nhẹ giọng giáo huấn, bất quá không thể phủ nhận trong số đông đảo hài tử nàng yêu thương nhất chính là Cửu Mị thích dính lấy người khác, còn lão yêu kia, ngoại trừ cùng tỷ tỷ nàng thân thiết một chút, cùng nàng cũng không phải rất thân cận. các nhi tử không phải dùng để yêu thương, chỉ dùng để giáo huấn cùng nối dõi.
“Ta làm sao là tiểu hài tử, người ta cũng sắp làm mẫu thân rồi.” Đồ Cửu Mị giảo biện, đó là trong lòng thích mới nguyện ý thân cận.
” Đêm nay nhường phòng này cho phu nhân đi, ngươi cùng ta ngủ đi.” Đồ đại nương nói, đã lâu không gặp nữ nhi, nên có rất nhiều lời muốn nói, muốn căn dặn.
“Không nên, ngày mai phu nhân phải đi rồi, sau này còn có rất nhiều thời gian ta có thể ngủ cùng mẫu thân, đêm nay ta muốn ngủ cùng phu nhân.” Đồ Cửu Mị cảm thấy thật vất vả mới có thể cùng phu nhân đồng sàng cộng chẩm, nàng làm sao có thể buông tha cơ hội ngàn năm có một này đây! Nàng còn muốn ôm phu nhân thơm tho mềm mại mà ngủ.
“Phu nhân nguyện ý ngủ cùng ngươi sao?” Đồ đại nương hỏi, tình cảm giữa thê thiếp cho dù tốt cũng sẽ không cùng nhau ngủ trên một cái giường đi, người ta là chính thất sẽ nguyện ý hạ mình sao?
Phu Nhân Tại Thượng Phu Nhân Tại Thượng - Minh Dã