Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 69 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 717 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:37:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1 0: – Âm Soa Dương Thác.
uyển 1 - Sơ thiệp giang hồ
Chương 10: – Âm soa dương thác.
Dịch: Vọng Tưởng
Nguồn: Hoa Nguyệt Tao Đàn
Một đêm kích tình, vân thu vũ đình.
Chân trời dần dần một mảnh màu trắng bạc, mặt trời màu đỏ từ phía chân trời chậm rõ mọc lên. Ánh thái dương mỹ lệ, chỉ thoáng chốc biến thành vạn đoạn kim sắc làm sáng cả nửa bầu trời.
Lúc này, ánh sáng chói mắt tiến vào phong Âu Dương Quốc Vĩ.
Trên giường, Âu Dương Quốc Vĩ đang khoanh chân mặt hướng phía đông. Nhớ kỹ khẩu quyết tâm pháp ‘Xích Dương thần công’, cả người rất nhanh tiến vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, vật ngã lưỡng vong. Mà nùng vụ trên đầu biến thành kim long thật thể hoá hơn. Một thân co rút lại, vừa nuốt vừa nhả, đều ma một loại siêu nhiên khí phách, ngạo thị thiên hạ. Chân khí trong cơ thể hình thành hộ thể cương khí tư nhiên chung quang càng ngày cường đại, đã đạt gần đến cảnh giới đao thương không vào. Theo công lực từ từ thu về, hai mắt từ từ mở ra, thần quang trong mắt lấp lánh, khí thế bức người khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng.
Nếu Cung Bằng Phong chứng kiến cảnh luyện công lúc này, chẳng biết y có còn dám có chủ ý với Âu Dương Quốc Vĩ không nữa.
Âu Dương Quốc Vĩ nhìn ánh sáng từ cửa sổ rọi vào, chậm rãi khôi phục trạng thái bình thường. Lau mồ hôi, điều tiết hơi thởi, vô thanh ngồi xuống ghế. Nhìn ra được, Âu Dương Quốc Vĩ không chỉ là nội công đề cao rất lớn, khinh công cũng tinh tiến không nhỏ. Trải qua lần tu luyện này, mệt mỏi của đêm kích tình tối qua đã tan thàn mây khói. Thẹn thùng và vô lực, quyến rũ và cuồng dã của Mỹ Mỹ lại thoáng hiện trước mắt. Mỹ Mỹ khí chất phiêu dật thánh khiết đạm nhã, ánh mắt toát ra vẻ kiều mỵ mê người, khiến Âu Dương Quốc Vĩ mê say. Mỹ Mỹ là nữ nhân thứ nhất trong tánh mạng của Âu Dương Quốc Vĩ. Hắn thầm thề rằng, phải bảo vệ Mỹ Mỹ, không cho nàng bị tổn thương nào. Ngoài việc đó ra, hắn cũng biết phải cho Mỹ Mỹ cuộc sống vui vẻ.
Ban ngày, thời gian ước hẹn với lão quản gia chưa đến, Tằng Mỹ Mỹ cũng đang tự mình điều tức trong phòng. Còn Cung Bằng Phong thì lại không thấy bóng dáng. Cả Phong Độ viện như thể không có chuyện gì xảy ra. Trừ một ít bang chúng Châu Giang bang ra vào, cũng không có dị thường nào cả.
Âu Dương Quốc Vĩ có một loại dự cảm, hắn cùng Cung Bằng Phong rất nhanh có một cuộc đại chiến!
Dùng bữa xong, Âu Dương Quốc vĩ nhìn không có việc gì, liền ngồi xuống điều tức trong phòng. Hắn đã quyết định đêm nay động thủ. Trước đem đại chiến, bảo dưỡng tinh thần là điều cần thiết.
Đột nhiêu hắn cảm giác được có một cổ chân khi quái dị chạy loạn trong cơ thể. Đây chính là việc chưa từng xảy ra. Âu Dương Quốc Vĩ muốn dùng chân khí ‘Xích Dương thần công’ bức nó ra ngoài. Nhưng dù có cố gắn cách mấy, cũng không có biện pháp nào. Cổ chân khí quái dị này đầu tiên tụ tại huyệt khí hải, tiếp theo đến đan điêu, rồi quay lại âm huyện, khiến cho Âu Dương Quốc Vĩ trong lòng mọc lên một dục niệm tà dị. Cổ chân khí này lại đột nhiên xông lên huyệt bách hội, khiến Âu Dương Quốc Vĩ tâm lý lâm vào một mảnh hồ đồ. Theo chuyển động càng lúc càng mãnh liệt của cổ chân khí quái dị này, dục niệm trong lòng Âu Dương Quốc Vĩ càng lúc càng mạnh. Nói lục dục niềm là tà dị, vì nói xác thật khiến cho Âu Dương Quốc Vĩ có kích động muốn cùng người tố ái. Nhưng là khát vọng với nam nhân, còn đối với nữ nhân không có một điểm nào. Âu Dương Quốc Vĩ cũng là người thông minh, chuyện này tuyệt đối không bình thường.
Chân khí ‘Xích Dương thần công’ trong cơ thể Âu Dương Quốc Vĩ và cổ chân khí quái dị này bài xích lẫn nhau, nhưng không có cách nào đem nó kiềm chế được. Loại dục niệm khát vọng nam nhân đã gần đạt tới mức không thể không chết. Âu Dương Quốc Vĩ tâm hoảng, hai cổ chân khí tại kỳ môn va chạm, một tiếng ‘ông’ vang trong óc, cả người như bị choáng váng, rồi ngất đi.
Trong nháy mắt, Âu Dương Quốc Vĩ tỉnh lại, võ công của hắn lúc này vẫn còn, nhưng tâm trí đã bị dục niệm khát vọng nam nhân hoàn toàn khống chết. Điều không trong phạm trù võ công không thể giải thích được.
“Không sai, có thể chịu đựng thời gian dài như vậy, không hổ là truyền nhân của ‘Ba thánh chí tôn’ Lão Nhân.” Lúc này một người cùng tiếng động tiến vào.
Nguyên lai, bây giờ đã là giờ tý, Âu Dương Quốc Vĩ cùng loại chân khí quái dị tương bác đã hai canh giờ, nhưng rốt cuộc vẫn thất bại.
Cung Bằng Phong dắt tay Tằng Mỹ Mỹ đi vào. ‘Phù dung tiên tử’ Tằng Mỹ Mỹ vừa nhìn bộ dáng của Âu Dương Quốc Vĩ liền kinh hoảng. Hắn và ái lang với bộ dáng ôn nhu thể thiếp tối hôm qua đã khác hẳn. Y phục trên người toàn bộ bị xé nát. Bộ ngực còn có vết máu do cào xé. Vừa nhìn thấy Cung Bằng Phong tiến vò, hai tròng mắt đỏ hơn, khác thường, điên cuồng, tràn ngập khát vọng, nhìn chằm chằm y, như muốn ăn tươi nuốt sống y.
Tằng Mỹ Mỹ tối qua biết Cung Bằng Phong bắt và lừa bọn họ đến muốn dùng thân thể của bọn họ để tu luyện ‘Âm Dương tà công’, cũng đã biết Cung Bằng Phong có thể là hung thủ giết chết phụ mẫu Âu Dương Quốc Vĩ. Nhưng nàng không có hấp tấp, nàng biết võ công của ái lang hoàn toàn dễ dàng chế phục Cung Bằng Phong, không nghĩ rằng Âu Dương Quốc Vĩ bây giờ biến thành như vậy, trong lòng khỏi một trận lo lắng. Võ công của mình mới khôi phục, đừng nói là tối qua mới giải huyệt công lực không đủ, ngay cả bình thường cũng không phải là đối thủ của Cung Bằng Phong rồi. Chẳng lẽ hôm nay phải xong hết rồi ư, ô hô, ông trời không có mắt a. Tằng Mỹ Mỹ mắt đã đầy nước.
Nguyên lai, Cung Bằng Phong đã cho Âu Dương Quốc Vĩ ăn một loại xuân dược.
Loại xuân dược kỳ lạ này chính là Cung Bằng Phong từ phương pháp đặc chế, lấy thiên hạ chí dâm, dâm dược ngưu hoan hỉ, làm chính, thêm vào mười loại động thực vật có tính tráng dương bổ âm thôi pháp tính dục của người ta. Mặc kệ người đó là ai, ăn vào xuân dược này đều phải sinh ra một loại cảm xúc muốn giao hợp với ngưới khác. Hơn nữa, loại dược này không có giải dược, trừ phi là giao hợp, nếu không sẽ chết rất khó coi. Nhưng khi Cung Bằng Phong phục dược Âu Dương Quốc Vĩ, y còn đặc biệt cho vào dương nguyên tốt trong ‘âm dương kỳ công'. Người ăn dược này, đồng dạng sinh ra một loại muốn giao hợp, nhưng không giống chính là, đối tương phải là nam nhân. Như thế nào mà giao hợp? Đương nhiên là ở nơi mà không người thường nào chịu chấp nhận làm. Điểm giống nhau, chính là loại dược này cũng không có giải dược, trừ phi giao hợp, nếu không cũng sẽ chết rất khó coi. Cung Bằng Phong đặc biết chế tạo loại xuân dược này, chính là vì đối phó với nam nhân không chịu phối hợp luyện công. Loại dược của y, cho người ăn vào, trong tâm trí chỉ có dục niệm không chế, sinh ra dục vọng không bình thường này. Còn võ công thì không bị không chế, để tiên lợi cho việc y hấp thủ chí dương chân ý của đối phương. Khi giao hợp chấm dứt, chỉ cần kịp thời không chế huyệt đạo của đối phương, đối với mình có thế nói là được vạn mất một.
Vừa rồi, lúc Âu Dương Quốc Vĩ dùng chân khí ‘xích dương thần công' ngăn chặn dược vật, Cung Bằng Phong đã ở bên ngoài. Nhìn thấy Âu Dương Quốc Vĩ nội công tu vi cao như thế, y cũng không dám tiến vào. Bởi vì võ công của Âu Dương Quốc Vĩ không bị không chết, tiến vào sớm nói không chừng ngay cả cái mạng nhỏ cũng không còn, nói chi là đi luyện công gì.
“Ha ha ha.. không nghĩ ra, Âu Dương thiếu hiệp, lúc ngươi ngày hôm qua uống bình Ba Nhĩ Đa Hồng cuối cùng, ta đã bỏ trong đó một thứ, tưởng rằng trong mười hai canh giờ ngươi sẽ phát tác, nghĩ không ngươi có thể chịu đến bây giờ. Không đơn giản a.” Cung Bằng Phong sau đó dụng dẫn dụ, đắc ý nói với Âu Dương Quốc Vĩ, “Nếu ngươi giúp ta luyện đến tầng thứ bảy của ‘âm dương thần công’, sau này muốn đi theo ta, phó bang chủ Châu Giang bang chính là của ngươi. Đây chính là cái mà nhiều người trong chốn võ lâm có cầu mà không được. ha ha ha…”
Lúc này đây, tâm trí của Âu Dương Quốc Vĩ đã bị xuân dược quái dị do Cung Bằng Phong luyện chế hoàn toàn không chế rồi. Trong đầu chỉ có nghĩ tới nam nhân, hai mắt nhìn chằm chằm Cung Bằng Phong. Lời của y đều không nghe thấy.
Lời nói vừa vào tai Tằng Mỹ Mỹ, như tiếng sát đánh, phương tâm cuồng chấn. Nàng tại sao không được tâm cơ thâm trầm như Cung Bằng Phong. Tối qua, yêu cầu ái lang hạ thủ, thì ái láng cũng không bị tổn thương. Cũng vì mình, Tằng Mỹ Mỹ mới vừa khôi phục, đem nội lực còn rất yếu vận đến muốn cao nhất, dùng hết toàn lực, điểm lên vài huyệt đạo của Cung Bằng Phong, sau đó hôn mê bất tỉnh vì kiệt sức.
“Ngươi? Ngươi? Ngươi không phải đã bị ta dùng độc môn thủ pháp khống chế rồi ư? Tại sao……” Lời còn chưa dứt, đã yếu ớt té xuống. Cung Bằng Phong nằm mơ cũng không nghĩ rằng, Tằng Mỹ Mỹ bị mình chế trụ tự nhiên còn có thể điểm vào hôn thuỵ huyệt của mình. Còn nữa là Tằng Mỹ Mỹ mới vừa thoát khỏi cấm ché, bằng không mà nói một mình Tằng Mỹ Mỹ không là đối thủ, nhưng về phương diện đánh lén, toàn lực một kích thì có thể đắc thủ, Cung Bằng Phong không thể lập tức hộc máu mà chết, cũng bị trọng thương. Sớm biết rằng như vậ trước hết nên chế trụ Tằng Mỹ Mỹ lần nữa rồi tiến vào. Thật sư là trăm đúng sai một, cáp, người định không bằng trời định a.
Lúc này, dục vọng trong đầu của Âu Dương Quốc Vĩ đã không thể nhịn được nữa, đê hào một tiếng, hướng về phía Cung Bằng Phong ngã xuống. Năm trừ hai còn ba, đem y phục của Cung Bằng Phong xét nát hết, rồi hướng về phía chỗ đó của y cường mãnh áp xuống.
“A…” ‘Võ lâm phong thiếu’ Cung Bằng Phong một tiếng thê lương kêu thảm. Trong một buổi tối thật dài…
Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ - Trường Phát Lãng Tử