When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiêu Tiềm
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 297
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3525 / 53
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 245
ột đường bay đi, chẳng những không có Ba Nạp Nhân ngăn cản, thậm chí ngay cả cấm chế cũng bị triệt trừ, không trung trống rỗng, cái gì cũng không có.
Cực Huyền Băng Nhãn kỳ thật là một viên huyền băng cấu thành tinh cầu, nó lẳng lặng xuất hiện phía trước, từ xa nhìn lại, phảng phất như một quả bóng băng đang nổi hàn khí giắt tại không trung, lóe ra quang hoa màu lam trắng nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí khó lường.
Trong lòng Lý Cường một trận kích động, lịch kinh thiên tân vạn khổ ( trải qua vô số gian khổ), cuối cùng đã tới được mục đích. Hắn không biết Cực Huyền Băng Nhãn rốt cuộc là thứ gì, có lẽ giống như Vạn Tái Huyền Băng Huyệt dưới Thiên Lại Thành có chút cùng loại, đều là do vật chất lạnh vô cùng cấu thành. Ở giới này bất luận là vật chất lạnh vô cùng hay là nóng vô hạn, đối với năm người bọn họ cũng chưa từng có uy hiếp gì quá lớn, chỉ sợ vật chất này bị người lợi dụng hơn nữa cấm chế, vậy thật khó đối phó rồi.
Theo khoảng cách súc ngắn, Cực Huyền Băng Nhãn cũng càng lúc càng lớn, tất cả mọi người cảm giác được hàn ý nhàn nhạt xông lên.
Xích Minh ngạc nhiên nói: " Địa phương này có phải là rất lạnh hay không? Ở chỗ này mà cũng đã cảm thấy lạnh, đi vào có phải đông chết ta không?"
Hiên Long nói: " Nơi này quả thật rất lạnh, nhưng đối với chúng ta không có gì ảnh hưởng."
Lý Cường đột nhiên kêu to lên: " Các ngươi xem, đó là cái gì?"
Chỉ thấy thái không trung xuất hiện một mảnh mây mù màu đen gì đó, bay càng gần thì nhìn thấy càng nhiều. Hiên Long cười khổ nói: " Đó là mảnh nhỏ thi thể của Ba Nạp Nhân...chúng ta đi qua thôi, không có gì hay để xem cả."
Xích Minh vô ý thức liếm liếm môi, thở dài nói: " Mẹ kiếp, nhiều như vậy a, đáng tiếc."
Lý Cường nhìn thấy kinh tâm động phách, mảnh nhỏ thi thể đọng thành phiến như vậy, phải chết biết bao nhiêu Ba Nạp Nhân mới hình thành được a, có thể tưởng tượng Hiên Long bọn họ lúc đầu gặp phải tình cảnh thế nào. Hắn hỏi: " Trong Cổ Thần Tàng thật có phương pháp giải quyết vấn đề của Ba Nạp Nhân hay sao?" Ngừng một chút, hắn lại nói: " Nếu là có, đợi cứu ra sư tôn và đại ca, ta cũng sẽ đi tận một phần lực lượng của mình để tìm."
Kiền Thiện Dong nói: " Ta tin tưởng là có, Ba Dung Thượng Nhân và Cách Lỗ Hách Thượng Nhân chính vì tin tưởng như thế, mới trở lại Hâm Ba Giác thủ hộ khối địa phương này, cùng đợi Cổ Thần Tàng lại mở ra, ba người bọn họ trong Cổ tiên nhân thuộc về những người cuối cùng tu thành, đối với Cổ Thần Tàng có sự sùng bái vô cùng, bởi vậy bọn họ được Ba Nạp Nhân của Hâm Ba Giác gọi là thần thủ hộ của Tây Thánh."
Lý Cường hỏi: " Tại sao Thanh Đế phải phái Cô Tinh đi Cổ Thần Tàng, vậy không phải là làm cho hắn chịu chết sao."
Hiên Long nói: " Cô Tinh đại nhân lần này đi Hâm Ba Giác, đích thật là do Thanh Đế phái đi, lúc ấy ta cảm thấy Cô Tinh đại nhân tựa hồ rất nắm chắc, đáng tiếc là lại thất bại. Ta cũng không rõ, ngay cả Thủy Ẩn Giả, Cổ tiên nhân và Thiên Quân bọn họ cũng không có cách nào, Thanh Đế tại sao muốn phái Cô Tinh đại nhân đi phá giải Cổ Thần Tàng."
Trong lòng Kiền Thiện Dong cũng phi thường nghi hoặc, lần này hắn đi tới Hâm Ba Giác, tất cả đều là ý tứ của Thiên Cô, mà Đại Nam Phong Ngự bởi vì tin tưởng hắn mới cùng tới. Hắn cũng không rõ, có lẽ Thiên Cô tính toán cái gì đó. Hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ, cảm thấy mình giống như một con cờ, toàn bị động mà bước đi.
Lý Cường nói: " Hiên Long lão ca, nhìn bộ dáng Ba Nạp Nhân sẽ không tiếp tục trở ngại chúng ta rồi. Kỳ quái, lúc đầu các ngươi đi Cổ Thần Tàng thì làm sao đi tới Cực Huyền Băng Nhãn chứ? Không thể từ bên cạnh đi tới sao?"
Hiên Long nhớ lại một chút, nói: " Là Cô Tinh đại nhân dẫn đường, ta cũng không rõ ràng tại sao hắn lại đi như vậy, ai! Lúc đầu ta cũng là lần đầu tiên đến Hâm Ba Giác, căn bản không biết Cổ Thần dấu ở nơi nào." Kỳ thật Hiên Long không có nói rõ ràng, bọn họ là bị truyền tống đến Băng Nhãn mới đánh ngược đi ra.
Lý Cường mơ hồ cảm thấy không đúng, hắn cau mày khổ sở suy nghĩ một hồi, lại hỏi: " Vậy lần này Thanh Đế tự thân xuất mã đi tới Hâm Ba Giác, có phải có ý nghĩa Cổ Thần Tàng có hy vọng mở ra? Thanh Đế trước kia đã tới Hâm Ba Giác hay sao?"
Kiền Thiện Dong và Hiên Long hiển nhiên không có nghĩ đến vấn đề này, tốc độ bọn họ phi hành thoáng dừng lại một chút. Kiền Thiện Dong vội vàng thúc giục Thiên Thần Chi Nộ tiếp tục phi hành nhanh hơn, vừa nói: " Ta không có nghe nói Thanh Đế đã tới Hâm Ba Giác, nhưng Thanh Đế có thể coi là Cổ tiên nhân nhất mạch, thành tựu của ông ấy có thể so với các Cổ tiên nhân khác càng cao hơn, có lẽ ông ấy có biện pháp..." Hắn cũng biết lời này khó thể phục người, nếu Thanh Đế có khả năng mở ra Cổ Thần Tàng, thì không cần phải chờ tới bây giờ rồi.
Rất nhanh, năm người đã đến bên bờ Cực Huyền Băng Nhãn. Cảnh sắc trước mắt thật sự là tráng quan vô cùng, đây là do vừa nhìn thấy những tảng băng vô tế tạo thành thế giới, lóe ra quang hoa lam trắng nhàn nhạt, những tảng băng nhỏ giáp tạp và những khối băng trôi thật lớn.
Hiên Long giải thích: " Đây là băng tầng vỡ của ngoại quyển, Cực Huyền Băng Nhãn chính thức nằm trong trung tâm, là do một viên huyền băng cấu thành tinh cầu, hạch tâm bộ vị chính là đại danh đỉnh đỉnh Ấm Lung Huyền Khí...di, nguyên lai khi nơi này là bị cấm chế, sao lại đã triệt trừ rồi?"
Năm người phân tán ra. Hiên Long thử dùng tiên kiếm thử, một đạo kim mang giống như kim long rít gào, ầm ầm đem tảng băng trôi giảo xuất ra một đại động.
Không có dấu hiệu gì cấm chế, Hiên Long phất tay thu hồi tiên kiếm, trong lòng càng thêm nghi hoặc, nói: " Ba Dung Thượng Nhân nói đúng rồi, bọn họ triệt đi tất cả cấm chế, cơ hội này thật tốt quá. Nhưng nơi này không có cách nào khác để đi, toái băng tầng quá dầy, chúng ta bay đến trung gian, mọi người đi theo ta."
Lý Cường đang lo lắng cho an nguy của sư tôn và Mạc đại ca, hắn không hề tự hỏi nguyên nhân lần này Thanh Đế đi tới Hâm Ba Giác, nói: " Được, chúng ta cứu người trước, sau đó đi Cổ Thần Tàng."
Xích Minh cười hì hì nói: " Đại ca, nếu ta bị vây trong Cực Huyền Băng Nhãn...ngươi sẽ đến cứu ta chứ?"
Lý Cường liếc mắt trừng hắn: " Ta thèm quản ngươi chết sống!"
Xích Minh tức giận ngao ngao kêu lên: " Không công bình a, đại ca sư tôn ngươi là ai a, đáng giá cho ngươi đi cứu, ta ghen ghét đó!"
Hiên Long nhịn không được cười nói: " Ngươi ghen ghét cái gì, cách làm người của hắn không phải ngươi không biết, đây không phải ngươi tự mình tìm phiền hay sao?"
Trong lòng Xích Minh cũng biết Lý Cường sẽ cứu hắn, giống như lúc ở Tử Hồn Tinh Lý Cường không chút do dự đã cứu hắn. Hắn hắc hắc cười nói: " Không cứu thì thôi, hừ!" Hắn bay đến bên người Kiền Thiện Dong, hỏi: " Lão Kiền, trong Cổ Thần Tàng có bảo bối gì?" Câu hỏi này của hắn đã làm cho mọi người hứng thú.
Hiên Long nói: " Truyền thuyết về Cổ Thần Tàng rất xa xôi, hình như Cổ tiên nhân tương đối hiểu rõ, tiên giới chúng ta có rất ít người biết."
Kiền Thiện Dong nói: " Thật ra ta có nghe nói qua, nghe nói bên trong Cổ Thần Tàng đều là một ít bảo bối hiếm thấy, còn có mật bảo tu thần. Nghe nói Cổ Thần Tàng là do thần nhân Ba Nạp Nhân tu thần thành công lưu lại, vào lúc đó, thần nhân tu thần thành công có để lại một ít mật bảo của mình cho mọi người chiêm ngưỡng, mỗi một thần nhân vào lúc phi thăng đều mang bảo bối cấm chế lại, sau đó phóng đồ của mình ở lại, cho nên cấm chế của Cổ Thần Tàng cũng càng ngày càng nhiều..."
Mắt Xích Minh lóe kim quang, hắn liếm liếm môi liên thanh nói: " Oa nha, vậy không phải có rất nhiều thần khí và bảo bối?"
Kiền Thiện Dong gật đầu nói: " Không chỉ là thần khí, còn có rất nhiều bảo bối ngoài tưởng tượng, cho đến có một thần nhân cấm chế xong, thì Ba Nạp Nhân của Hâm Ba Giác cũng không ai tu thành thần nhân nữa. Lại trải qua những năm tháng đăng đẳng, Cổ Ba Nạp Nhân thành công tu thành một cảnh giới khác, đó chính là Cổ tiên nhân. Ở thời đại đó, vẫn như cũ có rất nhiều Ba Nạp Nhân tu thần, nhưng không ai có thể thành công, sau lại xảy ra chuyện phân liệt, gây ra sự tranh đấu của Cổ tiên nhân, thế là giới này bắt đầu chính thức đại phân liệt..."
Mọi người nghe được trợn mắt há hốc mồm.
Lý Cường hỏi: " Cổ Thần Tàng không phải bị Nguyên Cổ Thượng Nhân, Nguyên Mộc Thượng Nhân và Bác Tụ Thượng Nhân ba người từng liên thủ mở ra hay sao? Bảo bối bên trong là ai lấy được?"
Kiền Thiện Dong nói: " Chỉ được một bộ phận, còn có một chút Cổ tiên nhân vây quanh phi rớt, nghe nói trong số bảo bối bay mất thì có bí mật phá giải đạo cấm chế, nhưng không biết là vật gì."
Xích Minh nhất thời mở to hai mắt: " Nơi này chúng ta có ba kiện thần khí, có thể là một kiện trong đó không?"
Hiên Long nói: " Ta cũng hình như có nghe nói qua, phá vỡ cấm chế hẳn không phải là thần khí, hình như là vật gì khác, đáng tiếc không ai biết, có lẽ Thanh Đế và Nguyên Cổ Thượng Nhân biết...dù sao chúng ta chỉ là tiểu nhân vật, việc này chúng ta rất khó nhúng tay, cho dù đi Cổ Thần Tàng, sợ rằng cũng không tới phiên chúng ta ra tay."
Kiền Thiện Dong nói: " Ta biết không tới phiên chúng ta ra tay, nhưng lần này Thanh Đế tự mình đến...các ngươi nói, ai mà không muốn đi theo? Huống chi Thanh Đế đã tới, Thất Quân sợ rằng cũng sẽ cùng đi, còn có không biết những Cổ tiên nhân đã tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng ẩn cư, bọn họ có lẽ cũng sẽ đến. Cổ Thần Tàng đối với phàm nhân không có tác dụng, đối với người tu chân vô dụng, thậm chí đối với tiên nhân bình thường cũng là vô dụng, chỉ có những ai có cấp bậc cao như Thiên Quân mới có đại dụng, còn có chính là..." Hắn nhìn Lý Cường và Xích Minh, nói: " Hai người các ngươi, đang tu thần cũng có đại dụng."
Xích Minh đắc ý cười nói: " Ta đi, nói cái gì cũng phải tìm một ít chỗ tốt trở về." Người này không chút nào che dấu ý nghĩ của mình. Đại Nam Phong Ngự không khỏi nhịn được lòng bội phục sự thẳng thắn của hắn, nàng âm thầm suy nghĩ: " Người như thế cũng có thể tu thần?" Thật ra, tâm tính này của Xích Minh đối với việc tu thần cũng không có kiêng kỵ, tu thần chỉ cần tính tình thẳng thắn.
Tâm tư Lý Cường không ở Cổ Thần Tàng, đối với Cổ Thần Tàng hắn chỉ có chút tò mò mà thôi, hắn quan tâm chính là sự an toàn của sư tôn và đại ca, việc càng đi tới gần Cực Huyền Băng Nhãn thì hắn lại càng khẩn trương. Dần dần, tốc độ phi hành của hắn càng lúc càng nhanh, rất nhanh hắn đã siêu việt mọi người, thành người phi hành đầu lĩnh. Mọi người đều cũng phát giác sự khác thường của Lý Cường, hắn rất ít nghiêm túc như thế.
Trong nhóm người Hiên Long là hiểu rõ Lý Cường nhất, hắn biết Lý Cường lo lắng, cũng nhanh chóng phi hành truy tới, an ủi: " Lão đệ, đừng lo lắng, cấm chế nơi này đã bị triệt trừ, đi vào cũng không có bao nhiêu nguy hiểm, Băng Nhãn bị phong bế có Thiên Thần Chi Nộ của Kiền đại nhân cũng rất dễ dàng có thể phá vỡ, ngươi yên tâm được rồi."
Lý Cường hơi buông lỏng một chút, miễn cưỡng cười nói: " Lão ca, ta biết...a a, chỉ là tiểu đệ nhịn không được lòng lo lắng."
Kiền Thiện Dong đi lên, nói: " Quan tâm sẽ bị loạn, đừng lo, có năm người chúng ta đây, vô luận cái gì cũng đỡ được hết."
Trong lòng Lý Cường đột nhiên rất cảm động, mặc kệ những người này có tính toán gì, bọn họ có thể giúp đỡ mình như vậy là chuyện không dễ dàng, hắn phát ra lòng đa tạ hướng bọn họ hành lễ.
Cực Huyền Băng Nhãn chia làm ba tầng, ngoại tầng là Toái Băng Tầng, trung tầng là do Huyền Khí và Toái Băng tạo thành, tầng cuối cùng mới là tinh cầu do Huyền Băng tạo thành.
Năm người bay qua Toái Băng Tầng, liền nhìn thấy một cơn lốc xoáy thật lớn, đó là hỗn tạp huyền khí và toái băng hình thành, giống như là Bạo Phong Nhãn. Lý Cường kinh hãi than thở: " Thật sự là tráng quan, bên trong chính là Băng Nhãn?" Trong lòng hắn càng thêm lo lắng cho an nguy của sư tôn và đại ca, hoàn cảnh hung hiểm như thế so với Huân Phong Đái cũng không kém gì.
Hiên Long nói: " Không sai, đi vào chính là Băng Nhãn."
Băng Nhãn là do huyền băng do huyền khí ăn mòn hình thành một không gian trống rỗng thật lớn, bề ngoài nhìn lại chính là một cái lỗ huyệt trống tại huyền băng, bên trong huyệt trống này có không biết bao nhiêu nguy hiểm không tưởng tượng được, ai cũng không rõ trong Cực Huyền Băng Nhãn có cái gì mà lại cực độ rét lạnh như thế, cho dù có thực lực của tiên nhân, cũng không dám tùy tiện chạy loạn.
Lốc xoáy ở phía trên mọi người, tựa như một tai họa thật lớn đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu, mọi người đều cảm thấy được hàn khí đang ăn mòn tiến đến. Lý Cường thoáng tăng mạnh uy lực của Diễn Chú Thần Giáp, đem hàn khí ngăn ở bên ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn phía trên, hỏi: " Làm sao đi vào?"
Kiền Thiện Dong nhìn mọi người, nói: " Chúng ta không nên đi vào hết, Phong Ngự và Xích Minh ở lại chỗ này đợi đi, làm viện thủ cho chúng ta, vạn nhất chúng ta bị nhốt lại, hai người các ngươi trực tiếp đi tới Cổ Thần Tàng, Thanh Đế và Thiên Quân hẳn là đang ở đó..." Hắn nhìn Lý Cường một chút, tiếp tục nói: " Bất kể thế nào, ông ấy nhất định sẽ đến cứu chúng ta."
Đại Nam Phong Ngự gật đầu nói: " Được, ta sẽ ở chỗ này chờ, nếu có nguy hiểm, các ngươi cho ta tin tức."
Xích Minh thoáng do dự một chút, nói: " Ta tốt xấu cũng có một kiện thần khí, sẽ không liên lụy mọi người đâu, ta cùng đi với các ngươi."
Lý Cường suy nghĩ chốc lát, nói: " Huynh đệ, ngươi ở lại chỗ này chờ thì tốt hơn, có ngươi ở bên ngoài ta yên tâm một chút, hơn nữa một mình Phong Ngự đại tỷ ở lại, lực lượng hơi chút không đủ, vạn nhất bên ngoài có việc, hai người các ngươi hợp lực hẳn là không có chuyện." Trong lòng hắn hiểu được ở bên ngoài cũng không nhất định an toàn.
Kiền Thiện Dong cũng có ý nghĩ này, dù sao Đại Nam Phong Ngự là yếu nhất, nhất là nàng không có tiên bảo hộ thân, tại Hâm Ba Giác, trời biết sẽ xuất hiện nguy hiểm gì, nơi này có thể xem như là cấm địa của tiên nhân. Xích Minh suy nghĩ một hồi, miễn cưỡng đáp: " Đại ca, ngàn vạn lần đừng ngạnh cứng, lão Xích ta tu thần đều nhờ vào ngươi đó, nếu ngươi đã làm cho ta phải tu thần...thì con mẹ nó đừng có mặc kệ ta không thèm lo! Nếu không ta sẽ không buông tha cho ngươi đâu!"
Lý Cường gật đầu nói: " Đừng nói hưu nói vượn nữa, ở chỗ này chờ! Đại ca ngươi lúc nào ngạnh cứng qua? Một khi không đúng...ngươi yên tâm, ta so với ai khác còn chạy nhanh hơn!"
Kiền Thiện Dong, Hiên Long và Đại Nam Phong Ngự trợn mắt há hốc mồm nhìn hai huynh đệ này đang nói chuyện. Kiền Thiện Dong quát: " Được rồi, nói nhảm nhiều như vậy, đi theo ta!"
Kiền Thiện Dong lại thúc giục Thiên Thần Chi Nộ, bên trái có Hiên Long, bên phải bảo vệ Lý Cường, ba người giống như lửa phun trực trùng đi. Hiên Long nhắc nhở: " Kiền đại nhân cẩn thận, phi theo giữa dường như tốt hơn, không nên đụng vào huyền khí."
Kiền Thiện Dong nói: " Ta biết, lúc các ngươi tới trung tâm, ở giữa nhất định bị hạ cấm chế."
Lý Cường đem Cửu Diễn Lưu phù phía sau lưng, tùy thời chuẩn bị ra tay, hăn phi thường cẩn thận để cho Kiền Thiện Dong mang theo phi hành, một chút không dám lộn xộn. Theo kiến thức tăng nhiều, hắn càng ngày càng trở nên cẩn thận.
Lốc xoáy của Cực Huyền Băng Nhãn thật lớn, đường kính chừng hơn mười công lý, có thể nhìn thấy toái băng giáp tạp huyền khí chạy chồm rít gào đang xoay tròn thật nhanh. Hiên Long giải thích: " Khi chúng ta tới trung gian, là bị hạ cấm chế, chỉ có thể theo bên bờ phi, có vài lần thiếu chút bị quyển đi vào, còn có rất nhiều Ba Nạp Nhân tầng tầng đổ tiệt ngăn cản, lúc ấy nếu không có Cô Tinh đại nhân dùng Lôi Tiên Chuy phá vỡ một thông đạo, sợ là chúng ta đã xong hết rồi."
Lý Cường rất là kỳ quái: " Không đúng a, chẳng lẽ các ngươi là từ bên trong đi ra sao?"
Hiên Long gật đầu nói: " Có một tiểu truyền tống trận có thể tống tới phía sau Băng Nhãn, đó cũng là một con đường đi, không nghĩ tới Băng Nhãn cũng có Ba Nạp Nhân trấn thủ, chúng ta là một đường giết ra. Cô Tinh đại nhân phá vỡ một thông đạo liền đi trước, ta không có cách nào đành để đại ca và sư tôn ngươi trốn và Băng Nhãn, lúc này mới đuổi theo Cô Tinh đại nhân, kết quả..."
Lý Cường biết là vì cứu trợ sư tôn và đại ca, Hiên Long mới bị thương nặng, nếu không bằng vào thực lực La Thiên Thượng Tiên của hắn, sẽ không dễ dàng bị trọng thương như thế. Hắn không khỏi cảm kích Hiên Long từ tận đáy lòng.
Không có cấm chế và sự trở ngại của Ba Nạp Nhân, ba người rất thuận lợi đi tới Cực Huyền Băng Nhãn.
Lý Cường phát giác Cực Huyền Băng Nhãn là do huyền băng cấu thành tinh cầu, gió của nơi này không ngờ lại chính là huyền khí. Hắn hỏi: " Khi các ngươi tới, chính là bị truyền tới tinh cầu này?"
Hiên Long lắc đầu, dùng ngón tay chỉ ra một vệ tinh lóe sáng xa xa nói: " Ở trên đó, là địa phương Ba Nạp Nhân trấn thủ, còn Cực Huyền Băng Nhãn...Ba Nạp Nhân không cách nào sống được trên đó, quá lạnh."
Kiền Thiện Dong không nói một lời, mang theo Hiên Long và Lý Cường bay xuống, rất nhanh bọn họ đã đến mặt ngoài của Cực Huyền Băng Nhãn.
Đây là một thế giới huyền băng, những khe rãnh tung hoành trên mặt đất tất cả đều là huyền khối băng thật lớn, huyền băng lam oánh oánh lóe lên quang hoa màu trắng, địa phương bị trũng lưu động nhàn nhạt hắc khí, đó chính là huyền khí kinh khủng, người tu chân tầm thường chỉ cần chạm vào huyền khí cơ hồ không thể chạy thoát, huyền khí là một loại thuộc tính cực đoan.
Kiền Thiện Dong nói: " Tới rồi, các ngươi chuẩn bị tốt, ta sẽ triệt hồi Thiên Thần Chi Nộ."
Lý Cường lập tức dùng Cửu Diễn Lưu bảo hộ thân thể, Hiên Long cũng dùng tiên kiếm hộ thân, Kiền Thiện Dong thu hồi Thiên Thần Chi Nộ, nói: " Nơi này quá lạnh, chúng ta hành động phải nhanh một chút."
Hiên Long đột nhiên nói: " Cẩn thận, huyền khí tới!"
Huyền khí màu đen nhạt theo mặt ngoài huyền băng trong suốt thong thả bay tới, vô thanh vô tức tựa hồ không có gì nguy hại. Lý Cường từng ở bên dưới Thiên Lại Thành và Linh Quỷ giới nhìn thấy sự lợi hại của huyền khí, hắn không dám khinh thường, đem Cửu Diễn Lưu phòng hộ toàn thân. Hắn cố tình muốn thử xem thực lực bây giờ của mình, lúc ở Thiên Lại Thành hắn căn bản ngay cả huyền khí cũng không dám tiếp xúc, khi đó hắn vẫn còn là một người tu chân.
Kiền Thiện Dong không dùng Thiên Thần Chi Nộ bảo hộ cho ba người, hắn chỉ bảo vệ cho chính mình. Huyền khí đầu tiên chạm vào Kiền Thiện Dong, phảng phất như nước chảy gặp phải nham thạch, huyền khí lặng yên lướt qua hắn, lẳng lặng tiến tới Hiên Long.
Chỉ thấy Hiên Long thoáng khựng lại, huyền khí đột nhiên xoay tròn vờn quanh hắn cấp tốc, chỉ nghe " bá bá" một trận tiếng vang, huyền khí màu đen nhạt bị kim mang ngăn ở bên ngoài.
Khi huyền khí tiếp xúc đến Lý Cường, thì Lý Cường cảm thấy Cửu Diễn Lưu có chút ngưng trệ, hắn thúc giục Cửu Diễn Lưu, lập tức dễ dàng phá mở sự xâm nhập của huyền khí. Hắn không khỏi âm thầm mừng rỡ, có thể dễ dàng bức khai huyền khí như vậy cũng nói rõ là công lực của mình đã đạt tới cảnh giới mới.
Ba người đứng bất động như vậy, để cho huyền khí nhẹ nhàng đi qua.
Trong lòng Lý Cường rất vừa ý, nói: " Nhìn bộ dáng huyền khí cũng không có gì đặc biệt hơn người."
Kiền Thiện Dong cười nói: " Đây là huyền khí phiêu phù tại mặt ngoài huyền băng, đối với chúng ta không có uy lực gì, huyền khí chính thức lợi hại ở phía dưới, ở hạch tâm bộ vị của tinh cầu này, nếu bị cuốn đi vào, cho dù ngươi có thần khí hộ thể, sợ rằng cũng sẽ bị vây khốn. Ta từng nhìn thấy qua, loại huyền khí này óc màu lam đậm, Chẩn Lăng Châu của Xích Vật Ngữ hạch tâm chính là do loại huyền khí lợi hại này cấu thành, đó là Ấm Lung Huyền Khí lợi hại nhất."
Lý Cường đối với Xích Vật Ngữ vẫn còn rất bội phục, thực lực người này đích xác bất phàm. Nghe nói hạch tâm của Chẩn Lăng Châu chính là Ấm Lung Huyền Khí cấu thành, lòng đề phòng của Lý Cường chợt phát sinh, lợi hại của Chẩn Lăng Châu hắn từng biết qua, ấn tượng phi thường khắc sâu, dù sử dụng Cửu Diễn Lưu cũng không thể phá vỡ.
Kiền Thiện Dong hỏi: " Hai người bọn họ bị vây ở nơi nào?"
Hiên Long giơ tay đem thần thức nhập Định Tinh Bàn, nói: " Chờ một chút, ta có làm tiêu thức trong Định Tinh Bàn...ân, các ngươi đi theo ta." Hắn bay cách mặt đất chừng trăm thước, hướng bên phải bay đi, một bên bay một bên xem xét Định Tinh Bàn, Lý Cường và Kiền Thiện Dong theo sát phía sau.
Mặt đất do huyền băng ngưng tụ thành có vẻ khác hẳn, lãnh lưu đằng đằng từ dưới mặt băng bay lên, xa xa cảnh sắc đều bị vặn vẹo. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy băng động thật lớn, phảng phất như một con mắt đen của hắc động, trừng lên bầu trời, làm cho người ta rét lạnh.
Xẹt qua những tảng lớn huyền băng, Lý Cường càng phát ra trầm mặc, Kiền Thiện Dong và Hiên Long đều nhận ra sự khẩn trương của hắn, hắn không tự chủ được toát ra chiến ý cường đại, khiến cho hai người phải rời khỏi hắn một khoảng cách.
Kiền Thiện Dong nói: " Lão đệ, nếu ngươi cứ khẩn trương như vậy, thì bay một mình đi..." Hắn cảm thấy khống chế Thiên Thần Chi Nộ phi thường khó khăn, cho dù ở Huân Phong Đái cũng không có cố hết sức như vậy.
Lý Cường cười khổ nói: " Ta đi một mình thôi." Hắn thoát ly phạm vi của Thiên Thần Chi Nộ, dừng lại một chút, nhanh chóng đuổi theo. Cửu Diễn Lưu hình thành hình cây chùy nhọn, phá vỡ hàn khí không trung, rất nhanh đã đuổi theo Kiền Thiện Dong.
Hiên Long nói: " Quan tâm quá sẽ bị loạn, Kiền đại nhân không cần kỳ quái."
Kiền Thiện Dong gật đầu nói: " Có thú vị, cảnh giới tu thần khác hẳn chúng ta, vẫn còn quá lớn đó."
Hiên Long gật đầu nói: " Ta cảm thấy phương pháp tu luyện bây giờ vẫn có chuyện, nhưng tu thần và tu tiên cũng rất khó nói ai tốt ai xấu."
Lướt qua một tòa núi băng thật lớn, một đại băng huyệt đường kính chừng vài công lý xuất hiện tại trước mắt. Hiên Long nói: " Chính là nơi này!"
Kiền Thiện Dong lập tức dừng lại. Lý Cường trong nháy mắt cũng đi tới, phát giác Kiền Thiện Dong đã dừng lại, hắn lại xoay người bay trở về, trong lòng hiểu được băng huyệt phía dưới chính là Cực Huyền Băng Nhãn.
Đó là băng huyệt thật lớn, một cỗ huyền khí màu đen nhạt theo miệng huyệt chậm rãi phiêu xuất, huyền băng lam oánh oánh cấu thành băng bích( vách) ngàn kỳ trăm quái, băng huyệt ở chỗ sâu trong tựa hồ có ám màu lam sâu kín chớp động, cũng không biết cuối cùng sâu đến cỡ nào, bên trong có vật gì không.
Lý Cường nhớ tới Vạn Tái Huyền Băng ở Thiên Lại Thành đã phát hiện Huyễn Khuếch Yêu, đó chính là Huyền Băng Long, không nhịn được hỏi: " Kiền đại ca, Hiên Long đại ca, nơi này có quái thú hay không?"
Hiên Long nói: " Có, hơn nữa rất lợi hại, nhưng không cấu nên uy hiếp với chúng ta, bây giờ ngươi không phải người tu chân, là tu thần giả, quái thú nơi hàn băng này không đủ lực lượng, chỉ có một loại đồ vật ngươi phải chú ý, đó chính là Lãnh Huyền Tinh do huyền khí dựng xuất, nếu không chú ý phòng hộ bị dính vào thân, mặc dù không đông được chúng ta, nhưng rất là phiền toái."
Kiền Thiện Dong hỏi: " Nơi này cũng có Lãnh Huyền Tinh? Đây chính là bảo bối a, dù là tiên giới Thái Huyền Hệ Hàn Vụ cũng rất ít có Lãnh Huyền Tinh a, nơi này không ngờ cũng có?"
Hiên Long nhàn nhạt nói: " Nơi này Ba Nạp Nhân nhiều vô số, chết ở Cực Huyền Băng Nhãn cũng rất nhiều, dung nhập vào trong huyền băng, tự nhiên sẽ uẩn hóa thành Lãnh Huyền Tinh, còn có Băng Tinh Phách cấp thấp, nhưng không có gì đặc biệt hơn người cả, cẩn thận một chút thì không có việc gì."
Lý Cường gấp đến không dằn nổi: " Bây giờ chúng ta đi xuống sao? Còn gì phải chú ý nữa." Hắn mặc dù gấp cũng không lỗ mãng.
Hiên Long nói: " Lão đệ, trong Định Tinh Bàn đem tinh cầu này tiêu ký ra, sau đó lưu lại ký hào tiến vào, như vậy sẽ không bị lạc vào bên trong."
Kiền Thiện Dong híp mắt nhìn, đột nhiên chỉ vào băng huyệt phía dưới nói: " Phía dưới có cái gì hoạt động, chẳng lẽ là..."
Phiêu Miểu Chi Lữ Phiêu Miểu Chi Lữ - Tiêu Tiềm