Kẻ nào chưa một lần thất bại trong quá trình trưởng thành, tức kẻ đó không có gan thực hiện những điều mới mẻ.

Woody Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiêu Tiềm
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 297
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3525 / 53
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 181
iền Thiện Dong tựa hồ có điều gì khó nói, lại có bộ dáng không biết làm sao để giải thích.
Lý Cường hờ hững bàng quang, tranh chấp giữa Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự cho hắn một loại cảm giác, quan hệ của hai người này tuyệt đối không tầm thường. Nguyên nhân Kiền Thiện Dong không cho Đại Nam Phong ngự tu luyện, trong lòng Lý Cường phi thường rõ ràng, bởi vì tu thần Thiên Tiến Chương không phải bất cứ ai cũng có thể tu luyện được, Kiền Thiện Dong hình như biết đạo lý này, mục đích hắn ngăn cản hiển nhiên chỉ vì muốn tốt cho nàng.
Đại Nam Phong Ngự là một nữ tiên nhân rất quật cường, càng không có được điều gì đó, nàng lại càng muốn tranh thủ. Nàng quay đầu hỏi Lý Cường: " Tiểu tử kia, ngươi có đưa cho ta hay không?"
Lý Cường biết sự lợi hại của nàng, huống chi hắn đối với hai tiên nhân này cũng không có hảo cảm gì, hắn cười a a nói: " Đưa! Tại sao không đưa? Mặc cho là ai hỏi ta...ta cũng phải xem lại...chỉ có tiên tử cần, ta sẽ vô điều kiện mà đưa!"
Kiền Thiện Dong quát: " Ngươi dám!"
Lý Cường " sưu" một chút lẻn đến phía sau Đại Nam Phong Ngự, nói: " Tiên tử....ngươi xem làm sao mới tốt bây giờ, a a, lão Kiền hắn muốn nổi nóng rồi." Hắn thừa cơ châm chọc một chút.
Đại Nam Phong Ngự nhìn Kiền Thiện Dong nói: " Có phải muốn đánh một trận nữa không?"
Kiền Thiện Dong bất đắc dĩ nói: " Không đánh nữa, đã đánh suốt mấy ngàn năm...ai, bỏ đi, Phong Ngự, ta là vì muốn tốt cho ngươi! Tại Nghịch Hành thông đạo, nếu không phải ngươi đánh lạc hướng Lôi Tiên Chuy, ta đã thảm rồi, ngươi biết đó, ta sẽ không hại ngươi đâu." Khẩu khí của hắn chợt mềm xuống.
Lý Cường nghe được trợn mắt há hốc mồm, xem ra giao tình của hai người này đích xác không tầm thường, dù nhìn thế nào cũng giống như một đôi oan gia.
Đại Nam Phong Ngự nói: " Ngươi không phải không biết ta đắc tội Bách Điệt Thiên Quân, có hắn ở tại tiên giới ta vĩnh viễn cũng không về được nữa, nếu ta có thể tu thành Thiên Tiến Chương, hừ, đến lúc đó..."
Kiền Thiện Dong cắt đứt lời nàng, nói: " Đến lúc đó Bách Điệt Thiên Quân còn chưa tìm tới, thì Thanh Đế đã phái người đến rồi! Thực lực của ngươi tại tiên giới chỉ tương đương với ta, rất nhiều người lợi hại hơn ngươi rất nhiều, đến lúc đó có tu luyện Thiên Tiến Chương nhưng còn chưa đạt tới cảnh giới, ngươi có thể chạy trốn đi đâu?"
Nghe hai người tranh luận, Lý Cường không khỏi cảm thấy sợ hãi, bây giờ hắn mới biết mình may mắn cỡ nào, nếu không phải Thanh Đế muốn đem hắn làm thí nghiệm phẩm, sợ rằng một khi Nghịch Hành thông đạo được khai thông, tiên nhân sẽ chạy tới mà truy giết, vận khí của mình cho dù tốt, cũng không thể chạy thoát.
Đại Nam Phong Ngực lắc đầu nói: " Nghịch Hành thông đạo đã đả thông, Bách Điệt Thiên Quân tùy lúc đều có thể tới đây, đến lúc đó dù hợp cả hai người chúng ta cũng không đánh lại hắn, ta làm sao bây giờ? Ngồi chờ chết a." Nàng cũng hiểu được Kiền Thiện Dong là vì muốn tốt cho mình.
Lý Cường cười hì hì hỏi: " Bách Điệt Thiên Quân là ai? Chẳng lẽ hắn còn lợi hại hơn so với La Thiên Thượng Tiên?"
Kiền Thiện Dong sắc mặt nghiêm trọng nói: " Bách Điệt Thiên Quân là một trong bảy đại thiên quân của tiên giới, mỗi một người bọn họ, đều lợi hại hơn La Thiên Thượng Tiên bao nhiêu lần, đừng nói là tiên nhân tầm thường...ai, Cô Tinh nói gì về ta? Chẳng lẽ Thanh Đế không có xử phạt hắn hay sao?"
Lý Cường nói: " Cô Tinh lão đại không có nói cái gì, chỉ là nhắn nhủ chiếu lệnh của Thanh Đế, về phần xử phạt...nghe Cô Tinh lão đại nói, sau khi hắn trở lại tiên giới, Thanh Đế phạt hắn ở lại tu luyện tại Thiên Tương Luân, ngoài ra không còn gì khác." Hắn cố ý nói không rõ ràng, che giấu không ít nội dung, bởi vì hắn còn không rõ ý đồ của Kiền Thiện Dong.
Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự kinh ngạc vạn phần, Kiền Thiện Dong cười khổ: " Thiên Tương Luân? Ngươi nói chính là Thiên Tương Luân tại Thanh Đế Cung?"
Lý Cường cười nói: " Hẳn là như vậy đó, đúng vậy, chính là Thanh Đế Cung Thiên Tương Luân, có vấn đề gì sao?"
Trên mặt Đại Nam Phong Ngự toát ra một tia sợ hãi, nàng lẩm bẩm nói: " Nghĩ không ra Cô Tinh dĩ nhiên lại vượt qua được như thế..."
Lòng hiếu kỳ của Lý Cường khởi lên, hỏi: " Thiên Tương Luân là thứ gì vậy?"
Sắc mặt Kiền Thiện Dong âm trầm nói: " Thiên Tương Luân cũng là Hình Thiên tiên khí, phi thường lợi hại, nếu tiên nhân có thể thông qua được sự xử phạt của Thiên Tương Luân, vậy Thanh Đế cũng không thể làm gì hắn, nặng yếu nhất chính là thông qua sự khảo nghiệm của Thiên Tương Luân, công lực của Cô Tinh hẳn nhiên là đã siêu việt qua khỏi cảnh giới của La Thiên Thượng Tiên...ta hiểu được rồi! Sau khi hắn tìm hiểu được Thiên Tiến Chương, mới có sự nắm chắc như vậy, ai! Nói như vậy, ta không còn cách nào về được tiên giới nữa, lão hỗn đản!"
Đại Nam Phong Ngự nói: " Chúng ta cũng có thể tìm hiểu Thiên Tiến Chương, không chắc đã kém hơn Cô Tinh. Kiền đại ca, nếu chúng ta đều không thể về được, không bằng ở lại đây tiêu diêu tự tại." Một tiếng Kiền đại ca của nàng, làm cho sắc mặt Kiền Thiện Dong biến đổi. Kiền Thiện Dong cười khổ thở dài một tiếng, cúi đầu trầm tư không nói.
Lý Cường nghe được đầu óc mơ hồ, không rõ được ân oán của mấy tiên nhân này, nhìn bộ dáng Kiền Thiện Dong và Cô Tinh có cừu oán rất lớn, nhưng vì sao Cô Tinh lại không nói, nếu Cô Tinh có thể nhẫn nhịn như thế, thì người này thật là đáng sợ. Lý Cường mơ hồ nghĩ có chút không ổn, nhưng hắn vẫn còn chưa nghĩ ra được mấu chốt ở trong đó.
Đại Nam Phong Ngự nhịn không được lại nói: " Kiền đại ca!"
Sắc mặt Kiền Thiện Dong âm trầm do dự, một hồi lâu hắn mới nói: " Phong Ngự, nếu ta không trở về, thì có lý cũng thành vô lý, nếu chọc giận Thanh Đế...ai, ta và ngươi không giống nhau, ta là La Thiên Thượng Tiên, không thể tùy tâm sở dục như ngươi..." Hắn tựa hồ như rất do dự.
Đại Nam Phong Ngự hừ một tiếng, khinh thường nói: " La Thiên Thượng Tiên thì như thế nào, ta chán ghét, chán ghét ngươi vậy cũng nghĩ không ra, hừ, ta mặc kệ Thanh Đế nghĩ gì."
Lý Cường nhịn không được vỗ tay nói: " Hay a, lời này ta thích nghe! Lão Kiền, La Thiên Thượng Tiên như ngươi làm thật uất ức, còn không bằng Phong Ngự đại tỷ sảng khoái." Hắn đối với chuyện của Đại Nam Phong Ngự đặc ý độc hành hết sức thưởng thức, lập tức đổi giọng gọi đại tỷ, hắn thích nhất những người có ý nghĩ giống như mình.
Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Cường, hai người đều không nghĩ ra Lý Cường lại nói như thế. Đại Nam Phong Ngự cười duyên nói: " Yêu, tiểu tử kia, ngươi thật sự là trời không sợ đất không sợ a, hì hì, bất quá, tỷ tỷ lại thích! Kiền đại ca, nếu ngươi trở lại tiên giới, Thanh Đế cũng phạt ngươi đi Thiên Tương Luân, ngươi nghĩ mình có thể vượt qua được sao?"
Kiền Thiện Dong lắc đầu, dáng lưng đang đứng có vẻ rất cô đơn, chậm rãi nói: " Ta là lần đầu tiên nghe nói có tiên nhân vượt qua được, Cô Tinh...người này thật sự là rất lợi hại, bội phục!" Ngữ khí của hắn lộ ra một tia hận ý.
Lý Cường cười to nói: " Ngươi bội phục hắn? Ha ha, hắn lại rất bội phục ngươi đó, ngươi truy giết hắn thời gian lâu như vậy, tiểu tử muốn hỏi một câu, đến tột cùng là vì cái gì?"
Kiền Thiện Dong quay đầu nhìn chằm chằm Lý Cường, kim mang trong mắt lóe ra, hắn lạnh lùng nói: " Đây là chuyện của ta, không cần ngươi tới quan tâm."
Lý Cường không phản ứng, chỉ vuốt nhẹ đầu tiểu Bạch, cười hì hì nói: " Tiên nhân lão đại cũng đánh nhau, thì người tu chân như chúng ta lại càng không cần phải nói, tiểu Bạch, ngươi ở bên trong đó cũng có đánh nhau không? Ta cảm thấy kỳ quái, sao ngươi có thể sống sót được, bản lãnh của ngươi thật sự không nhỏ a." Hắn dùng ngữ khí châm chọc nói chuyện với con chó nhỏ, kỳ thật là đang châm chọc cười nhạo Kiền Thiện Dong.
Con chó tiểu Bạch giở đầu lên, nhìn Lý Cường kêu uông uông hai tiếng, kỳ lạ là cả ba người ở đây đều hiểu được ý tứ của nó. Lý Cường hắc hắc cười nói: " Thật sự? Ngươi thật sự lợi hại như vậy? Khoa trương quá đi."
Tiểu Bạch từ trong lòng ngực Lý Cường nhảy ra, bộ lông trên người như run rẩy dựng đứng lên, rất trang trọng đi tới trước mặt Lý Cường, khoanh chân ngồi xổm xuống hình dáng như một con chó thông thường vẫn ngồi, đầu dương cao, ra bộ dáng " ta nói chính là lời nói thật", làm cho Lý Cường ha ha cười to.
Đại Nam Phong Ngự cười duyên nói: " Tiểu động vật này từ nơi này tìm tới? Nó gọi là tiểu Bạch? Lạc lạc, tiểu động vật thật đáng yêu." Nàng đưa tay ra muốn ôm lấy nó, chỉ thấy ngân quang chợt lóe, tiểu Bạch đã trốn vào trong lòng ngực Lý Cường. Đại Nam Phong Ngự kinh ngạc nói: " Di, kỳ quái, đây là quái thú gì?"
Lực chú ý của Kiền Thiện Dong cũng chuyển tới trên người tiểu Bạch, hắn nhìn kỹ thật lâu, nói: " Ta nhìn không ra có địa phương nào đặc biệt, đừng động nó nữa. Tiểu tử kia, đưa tu thần Thiên Tiến Chương ra đây."
Lý Cường còn chưa hiểu rõ tình huống, tự nhiên không chịu dễ dàng giao ra Thiên Tiến Chương, hắn nói: " Đừng vội, ta sẽ giao cho ngươi, lão Kiền, các ngươi làm sao cứu trị được người tu chân của nơi này?" Trong lòng hắn vẫn có nghi vấn như vậy, trong ấn tượng của hắn, tiên nhân không hề để ý tới chuyện của tu chân giới.
Đại Nam Phong Ngự nói: " Hì hì, nếu không phải Kiền đại ca kéo ta tới, ai mà nhàn rỗi quản chuyện của nơi này? Cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì."
Kiền Thiện Dong nhàn nhạt nói: " Ta là người từ tu chân giới đi lên, đương nhiên muốn xen vào." Chỉ một câu nói như vậy của hắn đã làm cho hảo cảm của Lý Cường tăng nhiều, xem ra người này còn có điểm nhân tính. Đại Nam Phong Ngự mất hứng nói: " Ta cũng là từ tu chân giới đi lên, nhưng không phải tu chân giới bây giờ hoàn toàn rối loạn, để bổn tiên tử nhìn không vừa mắt chút nào, nếu không có ngươi lôi kéo, ta mặc kệ tất cả sự chết sống của bọn họ."
Lý Cường hỏi: " Thánh Thành của Phong Duyên Tinh là ngươi tạo ra sao?"
Kiền Thiện Dong có chút gật đầu, Đại Nam Phong Ngự tiếp lời nói: " Đừng nói là Thánh Thành, người tu chân của tất cả những tinh cầu phụ cận Phong Duyên Tinh, tất cả đều có liên quan đến hắn, hắn chính là tác giả."
Lý Cường lại hỏi: " Là vì Cô Tinh hay sao?"
Kiền Thiện Dong không nhịn được nói: " Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì?"
Lý Cường cười nói: " Hỏi cho rõ ràng, để ta có thể quyết định đưa tu thần Thiên Tiến Chương cho ngươi hay không."
Thật ra, khi Kiền Thiện Dong biết được Cô Tinh đã về tiên giới, hắn đã biết mình không còn lý do lấy lại tu thần Thiên Tiến Chương, hắn hiện suy nghĩ làm sao tìm hiểu Thiên Tiến Chương, chỉ có thể do Lý Cường quyết định cấp cho hay không, bởi vì Thanh Đế muốn thu Lý Cường làm đồ đệ, điều này làm cho Kiền Thiện Dong phải bỏ đi ý nghĩ dùng vũ lực cưỡng đoạt. Tại tiên giới có vài người tuyệt không thể đắc tội, mà Thanh Đế chính là một người lợi hại nhất, Kiền Thiện Dong sẽ không tự mình tìm kiếm phiền toái.
Kiền Thiện Dong không thể tránh được, nói: " Vừa mới bắt đầu quả thật là vì Cô Tinh, nhưng sau này thì không phải nữa, ta thu một nhóm rồi lại một nhóm đệ tử tu chân, đối với thế giới này cảm tình thật sự là quá sâu rồi, nhìn thấy tình huống của Lâm Minh Tinh bây giờ, ta rất khó không ra tay tương trợ. Tiểu tử kia, đây là lời nói thật của ta, ngươi tin cũng tốt không tin cũng được, chính là vì thế này đó."
Đại Nam Phong Ngự quả thật không dám tin tưởng chính lỗ tai của mình, nàng nói: " Kiền đại ca, ngươi đang làm gì? Bây giờ còn cần hướng hắn giải thích hay sao? Tiểu tử kia, đừng tưởng rằng Thanh Đế thu ngươi làm đồ đệ thì bổn tiên tử không dám động tới ngươi, nếu ngươi không giao ra Thiên Tiến Chương, hừ! Bổn tiên tử sẽ làm cho ngươi hối hận không kịp."
Lý Cường vốn không để ý đến lời uy hiếp của nàng, hắn không vội không vàng nói: " Nga, Phong Ngự đại tỷ thật sự là lợi hại, nhưng bất quá ta lại biết được có tới hai bản tu thần Thiên Tiến Chương, một là do Cô Tinh lưu lại, một là do Thanh Đế cấp cho, ngươi muốn cái nào?" Hắn phát giác có chút địa phương không ổn, những chuyện phát sinh giữa tiên nhân, hắn tạm thời còn chưa nghĩ ra, nhưng cũng đã nghi hoặc, không muốn dựa theo lời Cô Tinh phân phó mà làm.
Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự đồng thời sửng sốt, hai người bọn họ cũng không có nghĩ đến Lý Cường lại có được tu thần Thiên Tiến Chương chính thức, hơn nữa còn là do Thanh Đế cấp cho. Đại Nam Phong Ngự á khẩu không trả lời được, dù lá gan của nàng có lớn hơn, cũng không dám nói câu: " Ngươi giao ra tu thần Thiên Tiến Chương do Thanh Đế cấp." Vì như vậy không còn là cướp vật của Lý Cường nữa, mà là cướp đoạt vật của Thanh Đế.
Kiền Thiện Dong nghe ra ý tứ trong lời nói của Lý Cường, hắn hỏi: " Chẳng lẽ ngươi chịu giao ra Thiên Tiến Chương do Thanh Đế cấp cho?"
Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười hỏi lại: " Tại sao ta lại không chịu cấp? Chỉ là một công pháp tu luyện thôi mà, có gì đặc biệt hơn người chứ."
Trong lòng Kiền Thiện Dong kinh ngạc vạn phần, hiểu được Lý Cường thật sự là thần bí khó lường, hắn nhịn không được hỏi: " Tại sao ngươi làm như vậy?"
Lý Cường mỉm cười: " Ta vui, ta cao hứng, lý do này được không?"
Đại Nam Phong Ngự bật cười: " Tiểu tử kỳ quái kia, được, chỉ cần là đúng bản chính của tu thần Thiên Tiến Chương, bổn tiên tử sẽ lấy!"
Trong lòng Lý Cường còn có vấn đề muốn có đáp án, hắn hỏi: " Lão Kiền, ngươi ở lại giới này đã lâu lắm rồi, hỏi ngươi một chỗ, không biết ngươi có đi qua chưa?"
Trong lòng Kiền Thiện Dong không biết là nên cảm tạ Lý Cường hay là nên lãnh đạm với hắn, hắn thật sự không hiểu được ý đồ của Lý Cường, lạnh nhạt nói: " Địa phương nào? Ngươi nói."
Lý Cường vừa chú ý sắc mặt hắn, vừa hỏi: " Hâm Ba Giác là địa phương nào?"
Kiền Thiện Dong khẽ run lên, Lý Cường ngăn chặn sự bất an của nội tâm, hỏi lại: " Hâm Ba Giác? Ta không rõ ràng lắm? Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"
Lý Cường lập tức biết ngay là hắn đang nói dối, nhìn thần thái của hắn là biết hắn biết rõ địa phương này, hơn nữa chỗ này có thể làm La Thiên Thượng Tiên như hắn cũng cảm thấy bất an, hẳn là phải có nguyên nhân. Lý Cường không khỏi khẩn trương, Mạc đại ca và sư tôn đi theo Cô Tinh và Hiên Long đến đó, không biết sẽ nguy hiểm hay không?
Đại Nam Phong Ngự hiển nhiên cũng không biết, nàng cũng hỏi: " Cái gì là Hâm Ba Giác, ở nơi nào?"
Kiền Thiện Dong tựa hồ rất kiêng kỵ nói về vấn đề này, hắn hỏi lại: " Ta không biết, tiểu tử kia, ngươi hỏi để làm gì?"
Lý Cường nói: " Cô Tinh lão đại và Hiên Long lão ca bọn họ đã đi tới nơi đó."
Ánh mắt Kiền Thiện Dong rất cổ quái, hắn cúi đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: " Kỳ quái, tại sao lại tới đó làm chi?"
Lý Cường không cách nào phán đoán Hâm Ba Giác rốt cuộc là địa phương thế nào, có nguy hiểm gì, thần bí như vậy, là tốt hay là xấu, đều cũng không biết, hắn biết nếu Kiền Thiện Dong không chịu nói, mình cũng không có biện pháp hỏi ra. Bất đắc dĩ, Lý Cường chỉ phải tạm thời buông ra sự lo lắng cho Mạc đại ca và sư tôn.
Hắn hỏi hai khối ngọc đồng giản trống của Kiền Thiện Dong, tâm niệm chuyển động hắn đã ghi chép lại tu thần Thiên Tiến Chương, nhưng hắn che giấu hai phương pháp tu luyện chính xác của trọng thần thiên cuối cùng.
Kiền Thiện Dong dùng thần thức xem xét một chút, biết Lý Cường cấp chính là thật phẩm. Lý Cường ra vẻ trịnh trọng: " Lão Kiền, Thiên Tiến Chương dùng để tìm hiểu, ta không có ý kiến, nhưng ngươi không nên tu luyện, phong hiểm trong đó ngươi đã biết. Phong Ngự đại tỷ, ngươi đừng cười lạnh, ta nói đều là lời thật, không tin, ngươi hỏi lão Kiền, Nghịch Hành thông đạo tại sao bị phong bế."
Đại Nam Phong Ngự do dự một chút, hỏi: " Tiểu tử kia, bổn tiên tử thật sự cảm thấy kỳ quái, tại sao ngươi giúp chúng ta?"
Lý Cường lại đổi ra bộ dáng tươi cười, a a cười nói: " Ngươi là tiên tử a, nói giỡn sao, không vỗ mông ngựa tiên tử, ta vỗ của ai? A a, giúp các ngươi bởi vì ta nhìn thấy tiên tử thuận mắt." Hắn lại tiếp tục nói hưu nói vượn. Thật ra nguyên nhân chính thức là vì hắn lo lắng nơi Cô Tinh có biến, mặc kệ thế nào, ở giới này, có thể chế trụ được Cô Tinh, chỉ có Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự, Lý Cường làm sao dễ dàng buông tha cho cơ hội này.
Không chỉ có Đại Nam Phong Ngự không tin, ngay cả Kiền Thiện Dong cũng biết hắn đang nói hưu nói vượn, nhưng Lý Cường cấp tu thần Thiên Tiến Chương đúng là công pháp thật sự, hai người tinh minh vô cùng nhưng vẫn đoán không ra tâm tư của Lý Cường.
Đại Nam Phong Ngự nói: " Tiểu tử kia, ngươi vô luận thế nào cũng không được đem chuyện đã đưa tu thần Thiên Tiến Chương cho chúng ta tiết lộ ra ngoài."
Lý Cường gật đầu nói: " Yên tâm đi, ta cũng không muốn nhiều chuyện. Lão Kiền, ngươi chuẩn bị về Phong Duyên Tinh hay sao?"
Kiền Thiện Dong ngạc nhiên nói: " Đương nhiên phải đi về, ta một mực ở lại Thánh Thành tiềm tu. Phong Ngự, ngươi và ta cùng nhau trở về tìm hiểu Thiên Tiến Chương, chúng ta cũng có thể trao đổi tốt với nhau, so với chuyện tự tìm hiểu sẽ bớt đi nhiều đường quanh co."
Đại Nam Phong Ngự suy nghĩ một chút, nói: " Ngươi cũng còn lo lắng cho ta, tốt, ta với ngươi cùng về."
Lý Cường cười hì hì nói: " Ai, hai vị tiên nhân lão đại, các ngươi có thể giúp ta một chút được không? Thương cảm cho ta chỉ có thể dùng Truyền Tống trận, không biết chạy tới năm khỉ tháng ngựa nào mới có thể trở lại Phong Duyên Tinh, các ngươi đều có tinh diệu, có thể giúp ta một lần hay không?" Hắn liền nảy sinh chủ ý với hai tiên nhân.
Kiền Thiện Dong cười cười nhìn Lý Cường, nói: " Ngươi hãy chậm rãi truyền tống mà đi đi, chúng ta còn ở chỗ này trì hoãn thêm một đoạn thời gian mới đi, hắc hắc, không mang theo ngươi đâu." Bộ dáng của hắn rất dễ chọc tức người khác.
Đại Nam Phong Ngự phất tay giải trừ cấm chế, nói: " Tiểu tử kia, ngươi tự mình đi thôi, chúng ta đã quen thói độc lai độc vãng, có đến Thánh Thành, chúng ta hai người cũng tự mình đi đó."
Trong lòng Lý Cường mừng thầm, biết hai vị này sẽ không đem mình cấm chế. Mình bây giờ đã có tấm thân bất tử, đánh cũng không chết, nhưng sợ nhất chính là giam cầm mình ở một chỗ nào đó giống như Trấn Huyền Tháp, như vậy chẳng khác gì sống không bằng chết, từ hai người bọn họ nói mà phán đoán, hắn biết mình đã không còn nguy hiểm gì nữa.
Kiền Thiện Dong nào biết Lý Cường vòng vo nhiều ý niệm như vậy trong đầu, hắn hỏi: " Người bị ma hóa đều bị ngươi phong tiến vào trong Mê Tung đại trận, ngươi định làm sao bây giờ? Con người bình thường quá không được bao lâu sẽ biến thành xác chết biết đi đó."
Lý Cường có chút ngẩn ngơ, nói: " Chẳng lẽ các ngươi không có cách nào cứu trị?"
Đại Nam Phong Ngự cười duyên nói: " Chúng ta chỉ cứu người tu chân, thể chất con người quá kém, nhân số quá nhiều, chúng ta không có thời gian đi quản." Thần thái ngữ khí của nàng rất tự nhiên, tựa hồ làm như vậy là rất bình thường.
Lý Cường thoát ly thời gian từ người phàm không lâu lắm, cảm giác đối với họ không lạnh lùng như hai vị tiên nhân, trong lòng hắn một trận khổ sở, nói: " Các ngươi có biện pháp khu trừ ma đầu trong cơ thể người phàm hay không? Có thì nói, có thể dạy ta hay không."
Kiền Thiện Dong nói: " Cũng được, nếu ngươi cố tình muốn cứu giúp, ta sẽ lưu mấy khu ma công pháp cho ngươi, xem như trao đổi đi, sau này gặp mặt lại là địch hay bạn phải xem duyên phận." Lý Cường nghe hiểu được ý tứ của hắn, nhìn bộ dáng ân oán của Kiền Thiện Dong và Cô Tinh sẽ không thể chấm dứt dễ dàng, sau này nếu hai người bọn họ tranh đấu, thái độ của Lý Cường thật trọng yếu, làm đồ đệ của Thanh Đế, hắn cũng là một nhân tố vi diệu trong đó, chỉ là Kiền Thiện Dong còn chưa biết Thanh Đế còn chưa thu hắn làm đồ đệ.
Bản lãnh đục nước béo cò của Lý Cường không nhỏ, hắn cười hì hì nói: " Ta không muốn cùng tiên nhân đối địch. Ai, lão Kiền, tinh diệu làm sao tu luyện mà thành vậy? Có thể dạy ta hay không? Ngươi cũng biết chạy đường dài mệt lắm a."
Đại Nam Phong Ngự chen lời: " Ngươi muốn tu luyện tinh diệu? Lạc lạc, ngươi nghĩ thật hay quá, tu luyện tinh diệu không khó, nhưng với giới này không có tài liệu chế tác tinh diệu, trừ phi có tiên nhân tặng cho ngươi, nếu không...hì hì, ngươi cứ chậm rãi mà truyền tống vẫn ổn hơn đó."
Kiền Thiện Dong cũng nở nụ cười, hắn lắc đầu than thở: " Giới này mặc dù đồ vật không ít, nhưng muốn tìm cũng thật sự là quá khó khăn, tiểu tử kia, sau này ngươi đi tới tiên giới sẽ biết. Được rồi, đây là thủ pháp khu ma, ta đã ghi lại trong ngọc đồng giản, là một loại trận pháp, một loại linh phù chế tác phương pháp, còn có một loại linh huyền diệt ma, người tu chân cũng có thể vận dụng, nếu ngươi có rảnh, thì truyền cho người tu chân của địa phương, để bọn họ tới cứu người đi."
Hắn biết đây là hắn thuận thủy nhân tình, muốn mình đi làm người tốt, bởi vì hắn khinh thường sự cảm tạ của người phàm. Lý Cường dùng tâm niệm ghi nhớ, hậu tạ: " Nguyên lai trận pháp còn có tác dụng thế này, a a, ta thật ra không có nghĩ đến, quả thật lợi hại không tưởng nổi, không hổ là La Thiên Thượng Tiên, lão Kiền, đa tạ a." Hắn cung kính thi lễ.
Hai vị tiên nhân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Cường trịnh trọng như thế, hành lễ đa tạ, Đại Nam Phong Ngự nói: " Tiểu tử ngươi thật sự là kỳ quái, được rồi, đem Định Linh Châu trả lại cho bổn tiên tử! Hừ, ngươi lại có thể đem Định Linh Châu bài xích ra, tốt lắm, lợi hại lắm, trả cho ta đi."
Trong lòng Lý Cường kỳ quái tại sao Đại Nam Phong Ngự lại hẹp hòi như thế, Lý Cường không biết, đối với tiên nhân như Đại Nam Phong Ngự không về được tiên giới mà nói, tiên khí thật trân quý, tài liệu ở giới này lại rất ít, nàng không nỡ tùy tiện đem tiên khí tặng người. Lý Cường cũng không cãi cọ, tiện tay lấy ra Định Linh Châu, cười nói: " Ta nếu không trả...ngươi sẽ làm gì?"
Đại Nam Phong Ngự lộ ra vẻ mỉm cười tinh nghịch: " Ngươi có muốn thử xem hay không?"
Lý Cường đột nhiên phản ứng, ít nói giỡn với tiên tử thì tuyệt vời hơn, nhất là trước mặt Kiền Thiện Dong mà bị nàng sửa trị thì không ổn. Hắn luôn miệng nói: " Trả lại ngươi! Trả lại ngươi! Ai, Phong Ngự đại tỷ luôn lợi hại a." Hắn đưa Định Linh Châu qua. Đối với Đại Nam Phong Ngự Lý Cường quả thật có chút không thể tránh được, quan trọng là không phải sợ hãi thực lực của nàng, trong quan niệm của hắn, cùng đàn bà phụ nữ tranh đấu thì không phải là hành vi của nam tử hán. Thắng cũng không gì hay, thua càng khó nhìn, cho nên chỉ cần không có nguy hiểm đến tính mạng, hắn vẫn cố gắng tránh né.
Đại Nam Phong Ngự đắc ý cười rộ lên. Kiền Thiện Dong giơ tay lên, thân ảnh chìm vào trong vòng kim quang, hắn nói: " Tiểu tử kia, nếu sau này có tin tức gì, ngươi có thể đến Thánh Thành tìm ta, ý của ta ngươi có hiểu không?"
Lý Cường gật đầu nói: " Hiểu được, bất quá Thánh Thành ở nơi nào? Tiểu tử không biết a."
Tay Kiền Thiện Dong bắn ra một đạo kim quang, tầm mắt của Lý Cường không còn bình thường như xưa, hắn đưa tay chộp tới, một ngọc bài tinh xảo xuất hiện trong tay. Kiền Thiện Dong nói: " Sau khi tới Phong Duyên Tinh, nếu muốn gặp ta, ngươi có thể đến Bất Dạ Thành, nơi đó là trú địa của đệ tử cấp thấp của Thánh Thành, tìm bọn họ là được."
Đại Nam Phong Ngự nói: " Lâm Minh Tinh còn có một ma đầu cấp thần ma, chúng ta sau khi giam cầm hắn sẽ rời đi, hì hì, tiểu tử kia, sau này có cơ hội sẽ gặp lại."
Trong lòng Lý Cường nghĩ: " Thần ma cấp ma đầu? Hẳn là Lung Hàn Âm, có tiên nhân ra tay hắn nhất định là chạy không thoát."
Kiền Thiện Dong hô một tiếng, đám người Ba Nhược Nghiệp liền đi vào nội đường. Kiền Thiện Dong nói: " Tân Dương thành của các ngươi trong thời gian phải phong thành, chờ tin tức của ta, một khi tiêu diệt xong thần ma kia, các ngươi có thể mở ra, nghe rõ rồi chứ?" Khẩu khí nói chuyện của hắn rất nghiêm lệ, nhưng có thể nhìn ra được, người tu chân ở đây rất cảm kích hắn.
Nhan Tạo cung kính trả lời: " Vãn bối tuân mệnh, người tu chân của Tân Dương thành nghe tiền bối phân phó."
Người tu chân của Tân Dương thành đối với Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự tràn ngập cảm kích, hai người bọn họ chẳng những giải cứu người tu chân nhập ma trong Mê Tung đại trận ra ngoài, còn truyền thụ một loại thanh tâm linh huyền dùng để ngăn cản ma đầu xâm nhập, có loại linh huyền này, người tu chân chỉ cần có phòng bị, ma đầu rất khó nhiễm lên thân, bởi vậy chỉ cần Kiền Thiện Dong phân phó, bọn họ sẽ nhất định tuân mệnh chấp hành.
Ba Nhược Nghiệp tiến lên một bước, cung kính nói: " Tiền bối có thể lưu thêm một ngày, muốn luyện chế Xác Tích Thổ cần phải có chút ít thời gian, chúng ta đã tổ chức được một ngàn người tu chân đã ngoài Nguyên Anh kỳ đồng thời bắt đầu tinh luyện, chỉ một ngày thời gian đã có thể luyện chế đủ phân lượng rồi."
Lý Cường tò mò hỏi: " Xác Tích Thổ? Dùng làm gì?"
Kiền Thiện Dong nhàn nhạt nói: " Được, đợi thêm một ngày, ngươi chuẩn bị hai gian tĩnh thất...còn những chuyện khác thì không cần nữa."
Nhan Tạo khom người nói: " Dạ, ta sẽ đi an bày." Hắn lui ra ngoài trước.
Lý Cường gãi gãi đầu nói: " Sao không ai thèm lý tới ta vậy?"
Ba Nhược Nghiệp vội vàng nói: " Đại trưởng lão, Xác Tích Thổ là đặc sản của Tân Dương thành chúng ta, chúng ta cũng không biết có tác dụng gì, tiền bối chỉ phân phó cho chúng ta dùng Tam Muội Chân Hỏa luyện chế nó thôi." Lý Cường gật đầu như suy nghĩ.
Đúng vào lúc này, một đệ tử Phật tông hoảng hốt bối rồi chạy vào, nói: " Tiền bối trong tĩnh thất đang tức giận rồi."
Lý Cường không khỏi cả kinh, biết hắn đang nói nhất định là Xích Minh ma tôn.
Phiêu Miểu Chi Lữ Phiêu Miểu Chi Lữ - Tiêu Tiềm