The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiêu Tiềm
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 297
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3525 / 53
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 145
ý Cường lặng lẽ hạ xuống, chỉ thấy trên mặt đất một mảnh hoang vu, rất nhiều những khối đá nổ vụn rải rác, vô số khối băng lẫn đá vụn phủ kín dưới chân, trên bầu trời hai màu nùng vụ đen trắng quay cuồng xung quanh. Lý Cường bay tới một cái khe của một tảng đá khoanh chân ngồi xuống, truyền âm nói: " Mị nhi, đừng đi ra, ca ca cần tu luyện một chút."
Mị nhi sợ đến muốn chết, nhỏ giọng nói: " Ca ca, sao lúc này mà lại đi tu luyện a, huynh...huynh cẩn thận a." Nàng cực kỳ lo lắng.
Sau khi Lý Cường tỉnh táo lại thì ý niệm đầu tiên trong đầu chính là cần phải vượt qua cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm, nếu ở tại cảnh giới này mà trầm luân mãi, thì bản thân sẽ rất thê thảm. Hắn truyền âm nói: " Mị nhi, vô luận xuất hiện tình huống gì, muội cũng không nên đi ra, hứa với ca ca được không?"
Mị nhi nhỏ giọng đáp: " Ca ca yên tâm, Mị nhi sẽ không làm cho huynh phân tâm đâu."
Lý Cường lập tức chìm vào cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm để tu luyện lần nữa, đối với những biến hóa bên ngoài không còn thấy, không nghe, không hỏi tới. Có Thái Hạo Toa ẩn hình, hơn nữa đắm chìm trong cảnh giới của tu thần Thiên Tiến Chương, thì cho dù là ai cũng không tìm được hắn nữa.
Tu thần Thiên Tiến Chương là một công pháp rất đặc biệt, nếu là tiên nhân tu luyện, cảnh giới sơ kỳ rất dễ dàng tu thành, chỉ là Lý Cường là một người tu chân tu nhập thần đạo, cảnh giới sơ kỳ rất khó tu luyện, Lý Cường phảng phất như đang trầm luân trong hắc ám vô cùng vô tận, tựa như bị xiềng xích, cảm giác bất lực vô lực này ồ ạt trong tâm, như bị một cơn ác mộng đáng sợ ngăn chận, tâm linh chấn chiến khóc tha, Lý Cường bị hãm trong bóng đêm khổ sở giãy dụa, hắn không biết nơi nào là điểm cuối, không biết làm sao thoát khỏi hắc ám, giống như đang lạc vào biển rộng cuồng bạo khôn cùng.
Vô số huyền khí ti giống như vật còn sống đảo quanh đại trận, nhưng cho dù tìm khắp đến trên bầu trời đại trận, xuống tới mặt đất, không ai lại nghĩ ra chuyện Lý Cường sau khi đánh một trận oanh oanh liệt liệt mà giờ đây lại bỏ đi tu luyện.
Trong lòng Linh Vương đại tôn buồn bực, thầm nói: " Kỳ quái, người này chạy đi đâu rồi, lão quỷ, ngươi có phát hiện gì không?"
Quỷ Vương đại tôn tức giận nói: " Cả ngươi cũng tìm không được, bổn quỷ tôn làm sao tìm được! Dát dát, ân, thử lại một lần, vào trong Linh Quỷ Huyền Âm đại trận mà còn có thể ẩn thân, người này là người thứ nhất." Hai người không nói nữa, toàn lực thúc động trận pháp, cố gắng tìm ra Lý Cường.
Lý Cường tựa như đã biến mất trong không khí, vô luận hai vị đại tôn vận chuyển trận pháp hay thúc giục huyền khí thế nào cũng không thể tìm được hắn, ngay cả một tia dấu vết cũng không có. Linh Vương đại tôn bất đắc dĩ nói: " Lần này phiền toái lớn, chẳng lẽ cứ như vậy hay sao? Lão quỷ, ngươi có nhiều chủ ý, nói thử mấy thứ nghe xem một chút."
Con mắt Quỷ Vương đại tôn chuyển động, nói: " Không có biện pháp, trước khi hắn xuất hiện, chúng ta chỉ có thể đợi, dát dát, con mẹ nó! Chuyện gì chúng ta cũng không thể làm, chỉ ở chỗ này chờ xem." Hắn cũng nghĩ không ra có biện pháp gì tốt hơn.
Cũng may Linh Quỷ giới không có khái niệm về thời gian, chỉ cần bảo trì vận chuyển trận pháp, Lý Cường sẽ không thể thoát được ra ngoài trận. Hai vị chúa tể đại tôn của Linh Quỷ giới cứ như vậy giằng co với Lý Cường, bọn họ đều tự suất lĩnh thuộc hạ nghiêm mật chu đáo giám thị dị động trong trận pháp.
Theo thời gian của thế tục giới mà tính toán, Linh Quỷ Huyền Âm đại trận duy trì suốt ba năm, hai vị đại tôn cũng chờ suốt ba năm, bên ngoài còn có vô số quỷ hồn cũng đi theo phụng bồi ba năm. Hai vị chúa tể Linh Quỷ giới thiếu chút nữa bị Lý Cường chọc tức chết, người này điên điên khùng khùng xông vào đại trận, vừa la vừa hét rồi lại nổi điên, đánh cho kinh thiên động địa rồi lại núp vào, hơn nữa chỉ một lần mà lại kéo suốt ba năm, vô luận thế nào cũng tìm không được hắn, bọn họ còn không dám đình chỉ trận pháp, trong lòng uất ức đến không cách nào nói ra được.
Lý Cường trong ba năm này nếm không ít đau khổ, hắn bản tính vốn thiện lương, nhưng cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm là một cảnh giới tà ác, hắn phải lĩnh ngộ cảnh giới này mới thoát được ra ngoài. Nhưng hắn rất khó chính thức lĩnh ngộ được tinh túy của cảnh giới Hắc Ám Chi Tâm, hắn vẫn vận dụng phương pháp khắc chế để tu luyện, công lực mặc dù tăng nhanh điên cuồng, nhưng vẫn còn kém một chút. Hắn vẫn một mực khổ khổ giãy dụa, quyết không buông tha là tâm niệm mãnh liệt của hắn, cảm giác tà ác thủy chung khốn nhiễu hắn, trong tâm hắn không ngừng có cảm giác muốn chém giết, có mấy lần hắn đã đến sát bên bờ hỏng mất, dựa vào nghị lực ương ngạnh rồi lại tránh thoát trở về, sự thống khổ gian nan trong đó thật sự là không cách nào dùng lời nào để miêu tả.
Rốt cuộc hắn cũng tích tụ đủ lực lượng, ra sức kích phá cảnh giới đáng sợ này, vô cùng gian nan, khó khăn vượt thoát ra, trong phút chốc trong lòng một mảnh sáng rực, hắn rốt cuộc đã mạnh mẽ tu đến cảnh giới cuối cùng của Nhị Dục Thiên- Bình Phàm Chi Tâm.
Một khi bước vào cảnh giới của Bình Phàm Chi Tâm, những ảnh hưởng khi trước đều tan biến mất, một loại cảm giác thư thích và thỏa mãn tràn ngập trái tim. Cảnh giới của Bình Phàm Chi Tâm rất thích hợp Lý Cường, hắn mỉm cười mở mắt nhỏ giọng truyền âm: " Mị nhi, Mị nhi, ca ca tỉnh rồi."
Trong ba năm này Mị nhi càng thu hoạch lớn hơn nữa, dựa vào dương cương kình lực trên thân thể Lý Cường, công lực của nàng tăng trưởng rất nhanh, không còn giống như lúc mới xuất thế mà yếu ớt. Nàng nghe được thanh âm Lý Cường, hưng phấn luôn miệng nói: " Ca ca, vậy được rồi, ca ca rốt cuộc cũng tỉnh lại." Nàng lại cảm giác được sự quen thuộc và thân thiết khi xưa, trên người Lý Cường hoàn toàn không còn ý vị âm trầm giết chóc, bây giờ nàng mới hiểu được, đây là biến hóa do tu luyện mang đến.
Lý Cường sau khi thoát ly cảnh giới của Nhị Dục Thiên, thì Linh Quỷ Huyền Âm đại trận lập tức phát sinh biến hóa, hắn lại bị phát giác một lần nữa. Linh thể quỷ hồn chờ đợi bên ngoài bị kinh động, tin tức lập tức truyền đến chỗ hai vị đại tôn. Hai vị đại tôn suốt ba năm cũng không nhàn rỗi, vì Mị nhi, hai người đánh nhau vô số lần, thiếu chút nữa là hoàn toàn trở mặt, nếu không cố kỵ Lý Cường còn trong đại trận, hai người không biết còn ồn ào đến thế nào.
Linh Vương đại tôn thở dài: " Tiểu tử này nếu không ra, ai, bổn tôn...ai! Lão quỷ, đi xem."
Quỷ Vương đại tôn dát dát kêu lên: " Nhanh đi! Nhanh đi! Cẩn thận người này lại biến mất tung tích nữa." Hai người rất nhanh thuấn di chuyển qua bầu trời đại trận, cũng quả nhiên phát hiện được hành tung của Lý Cường. Quỷ Vương đại tôn đắc ý kêu lên dát dát: " Lần này cho hắn xem lợi hại, lão linh, dùng huyền khí vây khốn hắn."
Linh Vương đại tôn cũng không nói nhiều, hai tay liên tục kháp động linh huyền. Hai vị chí tôn Linh Quỷ giới đều có ý nghĩ giống nhau, muốn dùng thủ đoạn âm hiểm để cho Lý Cường nếm thử tư vị.
Lý Cường bay lên không trung xem xét tình huống của đại trận, hắn và Mị nhi nhỏ giọng thương lượng, Mị nhi cũng chưa nhìn thấy qua Linh Quỷ Huyền Âm đại trận, cũng không biết phương pháp phá giải, nàng bất đắc dĩ nói: " Ca ca, cẩn thận một chút, trận pháp này rất cổ quái, di, cẩn thận, là huyền khí!"
Trong phút chốc, Lý Cường phát hiện bốn phía xung quanh đột nhiên bị che kín bởi huyền khí ti, nhiệt độ kịch liệt giảm xuống, vô số băng tinh hạ xuống nhanh, chợt nghe trên bầu trời có người cười to: " Tiểu tử, ngươi né tránh thời gian dài như vậy, ha ha, rốt cuộc nhịn không được đi ra rồi." Ngay sau đó là một tiếng cười quái dị: " Dát dát, dát cáp! Dát cáp! Cho ngươi nếm thử tư vị của huyền khí!"
Lý Cường không khỏi cười khổ, nguyên nhân hậu quả hắn cũng nghĩ đến, hiểu rằng lần này tranh đấu với hai đại tôn thì mình quả thật không còn gì để nói, bất quá đi tới bước này hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước thôi. Hắn cấp tốc thúc dục Thái Hạo Toa hộ thể, đối với huyền khí hắn cũng không sợ hãi, chỉ cần không tiến vào trong đoàn huyền khí, thiên hỏa trên người hoàn toàn có thể chống đỡ.
Huyền khí càng tụ càng nhiều, nhưng chỉ cách hắn chừng mười thước mà xoay quanh. Lý Cường cảm thấy kỳ quái, bọn họ có ý tứ gì đây, dùng huyền khí thị uy hay sao? Chỉ nghe Linh Vương đại tôn quát: " Tiểu tử, cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi giao ra vị tiểu cô nương linh kiếm thể kia, bổn tôn sẽ cho ngươi rời Linh Quỷ giới, bằng không...hừ hừ, sự lợi hại của huyền khí chắc là ngươi đã biết."
Sau khi Lý Cường vượt qua cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm, không còn dễ dàng bị chọc giận, hắn cười nói: " Uy, tối hôm qua ngươi ngủ có ngon không?"
Linh Vương đại tôn kỳ lạ nói: " Cái gì ngủ ngon không? Ý gì chứ?" Không chỉ có hắn hồ đồ, ngay cả Quỷ Vương đại tôn cũng không biết hắn có ý tứ gì.
Lý Cường nhàn nhạt nói: " Ngươi vẫn còn chưa tỉnh ngủ, đang nằm mơ đó à? Muốn ta giao tiểu muội cho ngươi? Có phải là đầu óc ngươi có vấn đề không, ta phi!"
Thần trí hắn một khi thanh tỉnh, hai đại tôn nói chuyện thật không lại hắn. Mị nhi ở trong lòng ngực hắn bật cười, nàng cảm nhận được ca ca đã hoàn toàn khôi phục, ngay cả cách nói chuyện cũng khôi phục khẩu khí như trước kia, vòng quanh cũng là muốn mắng người, một bộ dáng chọc người ta tức chết không thường mạng.
Trên tay Linh Vương đại tôn đánh ra linh huyền, huyền khí ti cấp tốc quấn quanh đi lên, Lý Cường chậm rãi thả thiên hỏa ra, chợt nghe một thanh âm " phốc xích", đại lượng sương khói bay lên. Quỷ Vương đại tôn hét lớn một tiếng, hắn kháp động linh huyền, đồng thời phun ra một ngụm quỷ khí tinh thuần, nhất thời, huyền khí đang quay cuồng phía trên U Minh Đàm bị hắn rút thành một dòng huyền khí, giống như một con rắn du động, hướng Lý Cường đánh tới.
Linh Vương đại tôn phát ra tín hiệu, tất cả linh thể quỷ hồn cùng nhau đồng thời thôi động trận pháp vận chuyển. Kể từ đó, Lý Cường cảm thấy phải tận lực, hắn thấy không hay, cố gắng thuấn di tránh né, liên tục thuấn di vài lần, mời phát hiện trong đại trận thuấn di cũng không hữu dụng. Mị nhi đột nhiên cả kinh kêu lên: " Ca ca cẩn thận huyền khí!"
Lý Cường cũng đã nhìn thấy, một luồng huyền khí cực thô đang xoay quanh kéo tới phía hắn.
Lý Cường biết rằng bằng vào thiên hỏa của mình thì không có cách nào chống lại huyền khí nơi này, trong xúc động hắn đem kim quanh của Thái Hạo Toa phát triển ra. Một tiếng kịch chấn ầm ầm, Lý Cường cảm giác mình đang ở trong cơn sóng lớn, giống như bị tiến vào trong đầm băng, kim quang của Thái Hạo Toa lùi trở về, bất đắc dĩ hắn đem thiên hỏa vây quanh bên ngoài, nhất thời hai dạng kỳ bảo cực nóng cực lạnh trực tiếp giao vào nhau.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, vô cùng dày đặc đến không tưởng tượng được. Lý Cường bị tiếng nổ mạnh kịch liệt chấn chiến quay cuồng, áp lực kinh khủng thật lớn khiến cho hắn không còn lực hoàn thủ.
Linh Vương đại tôn và Quỷ Vương đại tôn cũng trợn tròn mắt, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng thấy qua người có thể đối kháng cùng huyền khí. Hai người liếc nhau, cùng nghĩ nếu không tiêu diệt được hắn, chờ khi hắn đi ra ngoài vậy thật là không ổn. Hai người đồng thời kháp động linh huyền, đã tới bước này bọn họ cũng không dám dừng tay nữa.
Lý Cường may mắn tại Huyễn Tật tiên trận thu được thiên hỏa mới, nếu không tuyệt đối không thể sống sót. Tiếng nổ mạnh vẫn liên tục không ngừng, Lý Cường thong thả chầm chậm thích ứng, tu luyện tu thần Thiên Tiến Chương, khiến cho hắn không cách nào giải thích được sự thần bí. Khi hắn còn tu luyện Nhất Phạm Thiên từng lĩnh ngộ ra một linh huyền, hắn gọi là Thần Tĩnh Huyền, chỉ có một động tác, trong kịch liệt chấn động hắn cũng không thể làm ra nhiều động tác, hắn kháp động Thần Tĩnh Huyền.
Tiếng nổ mạnh đột nhiên dừng lại, thiên địa phảng phất như cũng yên tĩnh dừng lại, Lý Cường vẫn duy trì một động tác cổ quái, hắn đầu dưới chân trên phiêu phù trong huyền khí, trong tay kháp linh huyền thật kỳ quái, hình như hóa thành một bộ phận của huyền khí.
Linh Vương đại tôn thở dài một tiếng: " Ai, đáng tiếc, người này là một đối thủ mạnh nhất mà bổn tôn đã gặp qua, nếu không có huyền khí, chúng ta đánh không lại hắn a." Hắn tưởng rằng Lý Cường đã bị huyền khí đông cứng đến chết.
Quỷ Vương đại tôn không nói lời nào, con mắt không ngừng chuyển động, nghi hoặc nói: " Kỳ quái, lão linh, sao ta cảm thấy có gì không đúng a, dát dát."
Linh Vương đại tôn nói: " Ân, không có gì, đưa hắn vào đoàn huyền khí, hắn có bản lãnh thông thiên cũng không làm gì được." Hắn đình chỉ sự vận chuyển của Linh Quỷ Huyền Âm đại trận, nói: " Lão quỷ, ngươi tới đi."
Quỷ Vương đại tôn dát dát cười quái dị nói: "Đúng vậy! Đúng vậy! Dát cáp dát cáp, ta đi, ta đi." Hắn kháp động linh huyền, huyền khí cấp tốc thối lui trở lại.
Linh Vương đại tôn giật mình kêu lên: " Ai nha, huyền khí cũng không đem hắn đi được, đây là chuyện gì xảy ra?"
Ngay lúc hai người giật mình, Lý Cường đột nhiên phát tác, hắn đột nhiên thuấn di qua bên cạnh hai người, ha ha cười to nói: " Trận pháp này không tệ, có thể làm cho ta phải ứng phó hết sức, ha ha, đáng tiếc a, đáng tiếc, nhưng vẫn còn không hữu dụng!"
Con mắt của Linh Vương đại tôn cũng đã đỏ lên, như vậy mà cũng không giết được hắn? Hắn quả thật không biết phải làm sao bây giờ mới tốt.
Quỷ Vương đại tôn lặng lẽ xuất minh châu, cố gắng đánh ngược Lý Cường trở vào đại trận. Lý Cường lần này rất cẩn thận, hắn đột nhiên quay người lại, đưa tay chụp vào minh châu. Quỷ Vương đại tôn trong lòng mừng rỡ, hắn tưởng rằng cơ hội đã tới.
Ai ngờ, một trảo đơn giản của Lý Cường đã đem minh châu chộp vào trong tay. Quỷ Vương đại tôn quát: " Bạo! Bạo! Bạo!...dát dát, dát dát dát dát, ách!" Không có một chút phản ứng nào.
Mặt nạ màu đen trên mặt Lý Cường lộ ra một vẻ tươi cười sáng lạn: " Bạo cái đầu ngươi a, ha ha, ha ha ha ha!"
Minh châu của Quỷ Vương đại tôn là Hiệt Thủ huyền khí và tinh hoa của Huyền Âm Thủy, góp nhặt vô số quỷ hồn cùng nhau đồng thời dụng công tu luyện mà thành, là một kiện linh bảo nổi danh Linh Quỷ giới, hắn nghĩ không ra lại bị Lý Cường thu đi, gấp đến độ hắn kêu lên quái dị: " Trả lại cho bổn quỷ tôn, dát!"
Lý Cường rất nghe lời, liền dương tay trả lại minh châu, nói: " Được, trả cho ngươi!" Hắn dùng thần dịch lực bao lấy minh châu, ngăn chận linh huyền do Quỷ Vương đại tôn đánh ra, tạm thời khống chế cho minh châu không nổ. Quỷ Vương đại tôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hồ đồ tiếp lấy minh châu, Linh Vương đại tôn hét lớn: " Lão quỷ, cẩn thận!"
Quỷ Vương đại tôn vẫn chưa có phản ứng, cầm lấy minh châu hỏi: " Cái gì?"
Lý Cường cười hì hì nói: " Hắn là vì muốn tốt cho ngươi." Hắn đột nhiên triệt hồi thần dịch lực bao bọc minh châu, minh châu lập tức nổ mạnh kịch liệt, bảy âm thanh vang lên liên tục, đem Quỷ Vương đại tôn tạc nổ đến tơi bời xơ xác, kêu thét oa oa.
Quỷ Vương đại tôn tức giận mắng: " Dát, mẹ kiếp! Tiểu tử ngươi quá âm hiểm, bổn quỷ tôn..bổn quỷ tôn..." Trên gương mặt trắng bệch của hắn lem nhem bụi bặm, có vẻ phi thường chật vật, Linh Vương đại tôn cũng nhịn không được ha ha cười to. Lý Cường tươi cười nói: " Có còn nhớ có người dùng thứ này đánh lén ta, hắc hắc, tư vị có giống như nhau không?"
Trong lòng Linh Vương đại tôn và Quỷ Vương đại tôn sinh ra ý niệm kỳ quái, khi lần đầu nhìn thấy Lý Cường thì từ người hắn tỏa ra sát khí âm trầm đáng sợ, có loại áp lực làm cho người ta không thở nổi, nhưng cảm giác bây giờ lại hoàn toàn khác hẳn, đó là một loại cảm giác bình thản thân thiết hiếm thấy, còn toát ra một tia tinh nghịch, trước sau biến hóa to lớn như là hai người.
Lý Cường cười cười nói: " Ân, bỏ đi, các ngươi mệt nhọc với ta ba năm, hắc hắc, ta mượn cơ hội vượt qua một cửa ải khó, hai bên tính hòa thôi, hai vị đại tôn, ta phải đi về đây." Hắn hoàn toàn không để ý tới trạng thái hai bên đang đối địch, tựa hồ như đang cùng bằng hữu chia tay, nói xong thật là tự nhiên.
Hai vị đại tôn chỉ ngây ngốc nhìn hắn, nhất thời không biết nên làm cái gì mới tốt, tiếp tục đánh nhau thì không có Linh Quỷ Huyền Âm đại trận trợ giúp, hai người không nắm chắc đánh thắng, nhưng bỏ qua thì lại không cam lòng.
Một hồi lâu Linh Vương đại tôn mới nói: " Không đánh cũng được, ân, này...cái..kia...tiểu muội ngươi không có đây sao? Chính là linh kiếm thể tiểu muội, ai, đừng hiểu lầm, bổn tôn không có ác ý, bổn tôn chỉ là muốn thu nàng làm đồ đệ...a a, a a a." Hắn xấu hổ cười, biết dùng sức mạnh thì không hữu dụng, vì sự truyền thừa của linh thể một mạch, hắn không thể làm gì khác hơn là làm mặt dày cầu Lý Cường.
Quỷ Vương đại tôn vừa nghe thì nóng nảy, hú lên quái dị: " Dát...chi! Của ta!"
Hắn gấp đến độ hồ đồ, mở miệng là nói " của ta" ngay cả " bổn quỷ tôn" cũng không kịp nói. Linh Vương đại tôn khoát tay: " Lão quỷ, lui một bên, không phải chuyện của ngươi!"
Quỷ Vương đại tôn kêu lên inh ỏi: " Dát! Lão già kia, người ta còn không có đáp ứng, truyền nhân của bổn quỷ tôn là tiểu cô nương kia đó!"
Trong lòng Lý Cường xấu hổ, nguyên lại bọn họ muốn thu Mị nhi làm đồ đệ, đây là chuyện tốt a, hai đại tôn này lại không nói rõ, khiến cho hắn tưởng rằng họ đối với Mị nhi bất lợi, trận đánh này thật là oan uổng. Hắn nói: " Các ngươi khoan cãi nhau, chờ một chút. Mị nhi ra đi, muội có nguyện ý bái sư không?" Hắn thật hy vọng Mị nhi có thể tu luyện cao hơn, thực lực hai vị này hắn đã lĩnh giáo, công lực còn cao hơn mình, Mị nhi đi theo bọn họ tu luyện, đối với việc nàng tự mình tu luyện tốt hơn nhiều lắm.
Mị nhi nghe được thật rõ ràng, nàng bay ra khỏi Hỏa Tinh tiên giáp, mất hứng nói: " Ca ca, Mị nhi không cần bái sư đâu, Mị nhi đi theo ca ca, bọn họ khi dễ muội a."
Quỷ Vương đại tôn lần đầu nhìn thấy Mị nhi, con mắt hắn cũng trợn lên, tư chất tốt như vậy cho dù tiếp hết Linh Quỷ giới cũng không có. Hắn tận lực dùng thanh âm nhu hòa nói: " Tiểu cô nương, bổn quỷ tôn cho tới bây giờ không có khi dễ ngươi, ngươi theo bổn quỷ tôn tu luyện đi." Hắn ngay cả dát dát thanh cũng không dám phát ra muốn lưu lại ấn tượng tốt cho Mị nhi.
Linh Vương đại tôn bị Quỷ Vương đại tôn chen lời nên tức giận, hắn vừa muốn nổi nóng, bên cạnh có người nói: " Tiểu muội muội, còn nhớ ta không?"
Mị nhi nhất thời nở nụ cười: " Là Thiên Vụ Hoa tỷ tỷ a, Mị nhi đương nhiên là nhớ mà."
Nàng tiến lên kéo tay Thiên Vụ Hoa linh suất, cùng nàng thì thầm nói chuyện không ngớt. Mặt mày Linh Vương đại tôn lập tức hớn hở, hắn cười nói: " Tiểu cô nương, chỉ cần ngươi bái bổn tôn làm thầy, bổn tôn sẽ để cho Thiên Vụ Hoa linh suất chơi với ngươi, có được hay không?"
Quỷ Vương đại tôn đột nhiên phát ra một tiếng rít, làm Mị nhi " sưu" một cái chui vào trong ngực Lý Cường, căng thẳng nói: " Hù chết Mị nhi sao, hắn gọi cái gì đó?"
Lý Cường cười vỗ Mị nhi: " Không có việc gì, hắn không phải muốn đánh nhau đâu."
Một đám khói đen xuất ra, dần dần hóa thành rất nhiều hình người. Quỷ Vương đại tôn nói: " Ai có thể làm cho tiểu cô nương kia vui vẻ, bổn quỷ tôn sẽ trọng thưởng."
Đám quỷ hồn này vốn không dám tới gần Lý Cường, hơi thở chí dương trên người hắn làm bọn họ không thể chống đỡ, Quỷ Vương đại tôn thấy vậy tức giận thì thào mắng.
Lý Cường không khỏi tức cười, hắn nhìn thấy Quỷ Vương đại tôn thật tình nóng nảy. Hắn hỏi: " Mị nhi, ở chỗ này tu hành còn tốt hơn bên ngoài, nơi này sẽ có rất nhiều người chơi với muội, nếu muội muốn gặp ca ca, tùy thời đều có thể đi ra, được không?"
Linh Vương đại tôn và Quỷ Vương đại tôn không nghĩ tới Lý Cường lại khuyên Mị nhi lưu lại. Thật ra Lý Cường đối với Mị nhi có một loại cảm giác sủng ái của người cha dành cho con mình, chỉ cần là chuyện có lợi cho Mị nhi, Lý Cường sẽ không ngăn trở. Mị nhi chớp đôi mắt to, thương cảm nói: " Ca ca không cần Mị nhi sao?"
Lý Cường dở khóc dở cười: " Mị nhi, nếu muội không muốn lưu lại, ca ca sẽ mang muội đi, yên tâm, không ai có thể cản muội đâu."
Mị nhi cũng biết Lý Cường sẽ không bỏ rơi nàng, nàng ngọt ngào cười, không nói gì nữa.
Linh Vương đại tôn lặng lẽ ra dấu bằng mắt cho Thiên Vụ Hoa linh suất, nàng liền hiểu ngay, cười nói: " Tiểu muội muội, nơi này tỷ tỷ có rất nhiều thứ để chơi, còn có rất nhiều linh kiếm thể tiểu cô nương giống như muội, mọi người có thể cùng nhau tu luyện chơi đùa, muội có thể làm đại sư tỷ của các nàng nga."
Mị nhi mừng rỡ hét lên: " Thật sự? Thật sự? Ai nha, Mị nhi muốn làm đại sư tỷ, Mị nhi muốn có một đoàn sư đệ muội, hì hì." Nàng là người tu chân gia truyền, cho tới bây giờ không có sư huynh đệ tỷ muội. Sau khi bị mất đi thân thể tại Mãng Nguyên di chỉ, nàng vẫn cô đơn một mình, khát vọng có sư tỷ muội làm bạn. Những lời của Thiên Vụ Hoa linh suất đã làm nàng động tâm, nàng nhìn Linh Vương đại tôn rồi lại nhìn Lý Cường, trên mặt toát ra thần sắc do dự.
Quỷ Vương đại tôn gấp đến độ gãi tai, hắn phát hiện Mị nhi đã động tâm, hắn dùng ngữ khí cực kỳ ôn nhu hiếm thấy chen lời nói: " Mị nhi, bổn quỷ tôn sẽ tìm cho ngươi một ngàn sư đệ muội, ngươi muốn bọn họ làm gì đều cũng được hết, chỉ cần ngươi làm truyền nhân của bổn quỷ tôn, hết thảy đều dễ nói mà."
Mị nhi trợn mắt nhìn hắn, nói: " Mị nhi cần nhiều quỷ hồn như vậy để làm gì? Không cần đâu."
Linh Vương đại tôn mừng rỡ hai mắt trợn to, cười nói: " Hay! Hay! Mị nhi ngoan, sau này bổn tôn sẽ cho Thiên Vụ Hoa linh suất đi theo ngươi, ha ha, ha ha ha!" Hắn hưng phấn hoa tay múa chân nói.
Quỷ Vương đại tôn con mắt cũng hồng lên, hắn lại không dám mắng Mị nhi làm nàng càng thêm phản cảm với mình, hắn nắm Linh Vương đại tôn, uy hiếp nói: " Dát! Lão già này, nếu ngươi làm cho ta thất vọng, thu không được đồ đệ, dát dát, bổn quỷ tôn cũng không cho ngươi được tốt, dát dát...chi!" Hắn kêu lên một tiếng uy hiếp.
Lý Cường nhìn thấy, biết nếu xử lý không tốt chuyện bái sư, để Mị nhi lưu lại không ổn. Suy nghĩ một chút, hắn nói: " Hai vị đại tôn, nghe một câu nói của ta thế nào?"
Hai người lập tức đình chỉ tranh chấp, hai miệng cùng nói: " Nghe ngươi." Thần thái của hai vị đại tôn vô cùng thú vị, làm cho mọi người đều nở nụ cười, ngay cả những quỷ hồn cũng phát ra những tiếng oa oa tức tức kỳ quái.
Lý Cường từng là người làm kinh doanh, lúc nào cũng dựa vào ích lợi là chủ yếu, mặc dù tu chân đạm bạc danh lợi, nhưng vì Mị nhi, hắn cũng muốn tranh thủ một chút, nói: " Mị nhi có thể cùng bái hai vị làm sư, đó chính là điều kiện."
Quỷ Vương đại tôn kinh ngạc kêu lên: " Đồng thời bái sư? Đây là không có khả năng!"
Lý Cường cười nói: " Ân, như vậy cũng được, đó chính do ngươi tự bỏ, Mị nhi sẽ bái Linh Vương đại tôn làm sư."
Linh Vương đại tôn vui vẻ cười to, luôn miệng nói: " Bổn tôn không có ý kiến gì, oa ha ha, ha ha ha!"
Quỷ Vương đại tôn choáng váng, hắn hận không thể tự tát vào miệng mình, vội vàng nói: " Dát dát, chờ một chút! Bổn quỷ tôn không phải có ý đó, Mị nhi không thể đồng thời tu luyện công pháp hai nhà, hoàn toàn không giống mà."
Lý Cường nói: " Ta đương nhiên biết là không giống, nhưng chỉ cần bái sư, thì xem các ngươi truyền thụ như thế nào, nếu Mị nhi thích, nàng muốn học ai thì học người đó, trên danh nghĩa nàng là đồ đệ của hai người các ngươi, như vậy không được sao?" Chủ ý này lập tức đả động hai người, sau khi bái sư để xem thủ đoạn ai cao hơn, ai có bản lãnh hấp dẫn Mị nhi, ai có thể có được truyền nhân chính thức. Hai người rốt cuộc hiểu được ý tứ của Lý Cường, đồng thanh kêu tốt.
Mị nhi cười hì hì, nàng cũng hiểu được ý tứ của ca ca, sau này nếu có vị sư tôn nào dám khi dễ mình, thì sẽ có người kia giúp đỡ cho mình dựa dẫm, điều này thật là vô cùng xảo diệu.
Linh Vương đại tôn lấy ra một chuỗi xuyến hoa nhỏ màu lam, tay cắm vào bên tóc Mị nhi, cười nói: " Mị nhi, đây là tín vật sư tôn tặng cho con, gọi là Linh Hoa, Linh Quỷ giới đều cũng biết, có Linh Hoa thì là truyền nhân của bổn tôn, a a."
Mị nhi nhu thuận nói tạ: " Cảm ơn đại sư tôn."
Quỷ Vương đại tôn vừa nhìn cũng thấy nóng nảy, hắn cũng lấy ra một kiện đồ vật, đó là một khối bài nhỏ hình tam giác, hắn đeo lên cổ Mị nhi: " Mị nhi, đây là Quỷ Vương lệnh, tại Linh Quỷ giới ai nhìn thấy cũng không dám vô lễ với con."
Mị nhi cười hì hì nói: " Cảm ơn tiểu sư tôn."
Lời này vừa nói ra, Quỷ Vương đại tôn không khỏi nhịn được cười khổ, tự nhiên mình thành tiểu sư tôn, rõ ràng thấp hơn Linh Vương đại tôn một bậc. Linh Vương đại tôn vui vẻ ha ha cười to, hắn biết phân lượng của mình trong lòng Mị nhi cao hơn Quỷ Vương đại tôn.
Lý Cường càng cảm thấy vui mừng, có hai vị siêu cấp cao thủ làm sư tôn của Mị nhi, sau này Mị nhi tu hành có thể đi lên con đường lớn. Hắn cười nói: " Mị nhi, ca ca lập tức phải đi về, thời gian trì hoãn quá lâu, cũng may có Huyễn Ma Châu làm thông đạo, ca ca có rảnh sẽ về thăm muội."
Mị nhi gắt gao ôm cổ Lý Cường nhưng lại không nói lời nào. Nàng thật không nỡ rời khỏi hắn.
Linh Vương đại tôn tò mò hỏi: " Huyễn Ma Châu? Huyễn Ma Châu làm sao có thông đạo đi Linh Quỷ giới?"
Quỷ Vương đại tôn cũng rất kỳ quái, hắn nghi hoặc nhìn Lý Cường.
Lý Cường buông Mị nhi, hai tay xòe ra nói: " Ta cũng không rõ là chuyện gì xảy ra, ta ngẫu nhiên có được Huyễn Ma Châu do Phật tông tu luyện, nguyên tưởng rằng bên trong thu rất nhiều nguyên anh thể, kết quả sau khi tiến vào thì phát hiện có thể đi thông tới Linh Quỷ giới, a a, cho nên mới tiến vào xem, không nghĩ tới có thể kết duyên với hai vị đại tôn."
Hai vị đại tôn kinh ngạc không thôi. Thế tục giới so với Linh Quỷ giới cao hơn một tầng, cả Linh Quỷ giới chỉ có hai đại tôn có thể đi đến thế tục giới, đương nhiên cũng có thể đưa quỷ hồn của nơi này đi, nhưng cần phải tốn hao công phu rất lớn. Từ thế tục giới đến Linh Quỷ giới có rất nhiều thông đạo, nhưng thông đạo từ Linh Quỷ giới đến thế tục giới chỉ có một, bây giờ lại có thêm một nữa, đây thật sự là một đại sự.
Linh Vương đại tôn không thể tư nghị nói: " Lại có chuyện này sao? Có thể đưa chúng ta đi xem thử không?"
Phiêu Miểu Chi Lữ Phiêu Miểu Chi Lữ - Tiêu Tiềm