Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 162 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 589 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:16:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 96: Quyết Sách
ditor: Vệ Tử Y
Hiên Viên Vũ đột nhiên nghe được muốn hắn phong Tiêu Tương Phi làm hậu, rất kinh ngạc, hắn nhìn thần sắc Thái hậu không giống đang đùa, lại nhìn Tiêu Tương Phi.
"Mẫu hậu, trẫm không có ý kiến, nhưng sợ là đại thần trong triều sẽ có dị nghị." Hắn nói ra lo lắng của mình, đây cũng không phải là trốn tránh, mà là sự thật.
Thái hậu chắc cũng hiểu rõ những chuyện này, bà trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Hoàng thượng, không bằng như vậy đi, để cho Phi Nhi ở bên cạnh con bưng trà rót nước, phục vụ vài chuyện lặt vặt, Phi Nhi cũng có thể làm được. Chờ thêm chút thời gian, các đại thần thành thói quen, tin chắc bọn họ thấy hoàng thượng cùng Phi Nhi ân ái như thế, nhất định sẽ không còn ý kiến." Thái hậu nhìn xa trông rộng, nghĩ ra biện pháp.
Hiên Viên Vũ không có cách nào cự tuyệt, ngược lại trong lòng vui như mở hội, không có Thái hậu nói thêm vào, chỉ sợ hắn muốn làm chuyện này cũng không xong. "Mẫu hậu, này...... Được không?" Hắn lúc này giống như người hoàn toàn không có chủ ý, vẻ bất an nhìn Thái hậu.
"Sao lại không được? Hoàng nhi của ta cùng hoàng hậu tương lai thêm ân ái, cùng nhau cố gắng vì Hiên Viên vương triều, ngày sau nếu hoàng thượng có thành tựu lớn, thiên hạ bách tính cũng sẽ không phản đối hoàng thượng phong Phi Nhi làm hậu nữa, những đại thần kia lại càng không phản đối." Thái hậu nói ra tính toán hoàn hảo của mình, bà đã sớm lên kế hoạch rồi.
Hiên Viên Vũ cười, tính toán của Thái hậu thật hợp. "Vậy trẫm nghe theo mẫu hậu, từ hôm nay trở đi, Phi Nhi sẽ cùng trẫm vì Hiên Viên vương triều mà cố gắng." Hắn nói xong, nhìn về phía Tiêu Tương Phi vẫn một mực yên lặng không lên tiếng.
Tiêu Tương Phi cảm thấy thật nhàm chán, hai người bọn họ nói chuyện bừng bừng hứng trí, hoàn toàn không hỏi qua ý của nàng, thật ra là không cần hỏi mà trực tiếp sắp đặt cho nàng rồi.
"Phi Nhi, ngươi xem được không?" Thái hậu cuối cùng đã chú ý tới sự tồn tại của nàng, bán nàng xong lại quay sang hỏi ý nàng.
"Phi Nhi để Thái hậu và hoàng thượng làm chủ." Nàng cố ý ngượng ngùng nói, bày ra dáng vẻ cô gái nhỏ.
Biểu tình và thái độ của nàng tức lấy lấy được hài lòng của Thái hậu, khiến bà đắc ý cười ha ha, hiển nhiên rất vừa lòng với tình huống này.
"Hảo, rất tốt. Ai gia hôm nay thật cao hứng, hoàng thượng anh minh như thế, Phi Nhi lại hiền huệ, đây là phúc khí của ta, tốt, tốt, rất tốt." Thái hậu liên tiếp nói mấy chữ tốt, lộ ra vui vẻ cực kỳ.
Hiên Viên Vũ thấy bà vui, trong lòng không nhịn được vui theo, cười ha ha.
Mà Tiêu Tương Phi càng không cần phải nói, tự nhiên cũng cùng cười với họ.
Hai người cùng ở lại dùng ngọ thiện với Thái hậu sau đó cáo biệt rời khỏi Vị Ương Cung.
"Phi Nhi, từ hôm nay trở đi, nàng sẽ phải bồi trẫm đến Ngự Thư Phòng, nàng phải chuẩn bị sẵn sàng đó." Hắn đột nhiên nhìn về phía nàng, nháy mắt nghịch ngợm nói.
Tiêu Tương Phi không vui trợn mắt, hiện tại nàng đã trèo lên lưng cọp, về sau làm việc dưới mắt hắn không phải nguy rồi sao? "Có giỏi thì làm khó ta đi." Nàng sợ hắn? Chưa chắc! Tiêu Tương Phi nhìn chằm chằm hắn, lạnh lùng nói.
"Được." Hắn hô to, đối với biểu hiện hôm nay của nàng tràn đầy tán thưởng, rõ ràng đối với hắn không phải thực mãn ý, nhưng ở trước mặt Thái hậu khả năng diễn trò của nàng rất cao.
Tiêu Tương Phi liếc xéo hắn, nàng sao lại phát hiện, cái người này trước sau bất nhất, mới vừa rồi ở trước mặt thái hậu còn làm bộ rùa rụt cổ mà giờ vừa tà khí vừa thần bí, nàng hoa cả mắt, không biết cái nào là hắn, cái nào không phải hắn.
Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc - Hải Phiêu Thiêu lượng