Kẻ nào chưa một lần thất bại trong quá trình trưởng thành, tức kẻ đó không có gan thực hiện những điều mới mẻ.

Woody Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Phù Dung Gia
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 218 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:38:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 216: Tiếp Tục Động Phòng
hông thể nhận thua, không thể.
Nàng cố nén không thể hô hấp đau khổ bị chết nghẹn, mặt cũng vinh quang tột đỉnh.
Gia Luật Hằng biết nàng quật cường hắn cũng không nóng vội, hắn hôn dọc theo xương quai xanh của nàng xuống phía dưới,đầu lưỡi để lại nước bọt mỗi một nơi lướt qua, mãi cho đến nàng trúng câu.
“Không được! Gia Luật Hằng…” Tra Tiểu Tân mở miệng lớn tiếng phản kháng, thanh âm có chút khóc nức nở, miệng vừa mở ra không khí liền tiến vào, nàng dùng miệng để hít thở, vừa hô hấp được một nửa hắn đột nhiên hôn mạnh lên môi nàng, lưỡi bá đạo chui vào trong khoang miệng nàng quấy lung tung, giảo đến môi nàng không ngừng chảy ra nước bọt, sau đó Gia Luật Hằng lại đem tất cả liếm sạch sẽ, miệng thỉnh thoảng mở lớn hôn môi hoặc cằm nàng, lưỡi thì trên da thịt nàng qua lại chọn lựa,hết sức mềm mại.
“… A…” Tra Tiểu tân bị hắn hôn miệng phát ra thanh âm, hai tay muốn đẩy hắn nhưng mà dùng một chút lực liền bị hắn hôn đến mất đi khí lực, ngực không ngừng phập phồng, hô hấp dồn dập.
“Ngoan, đừng sợ, ta sẽ thật dịu dàng.” Hắn dùng răng cắn xé môi nàng nói giọng khàn khàn, sau đó ngón tay kéo dây lụa che khuất ánh mắt nàng ra, quả nhiên, thấy hai tròng mắt hàm chứa lệ quang, hoang mang vô tội, bộ dạng này lại càng làm cho người ta nổi lên ý tưởng giày vò nàng.
“Gia Luật Hằng, không tiếp tục nửa được không …” Nàng khóc cầu hắn, không ngừng lắc đầu, mái tóc cột lại trong nháy mắt tản ra, xõa trên chăn đỏ thẫm, vô cùng xinh đẹp.
Trong mắt của Gia Luật Hằng hiện lên một tia không đành lòng, nhưng vẫn là nhẹ nhàng hôn nước mắt của nàng dỗ dành nói: “Đừng khóc, ta sẽ không làm nàng tổn thương.” Quả thật, hắn từ khi vào phòng đến bây giờ hắn đều không có nghĩ tới muốn chân chính tiến vào thân thể của nàng, bởi vì hắn biết một khi hắn làm như vậy về sau hắn và nàng sẽ không còn là bạn bè nửa, ngay cả kẻ địch cũng không thể nào. Hắn chẳng qua chỉ muốn hôn môi và thân thể của nàng, vuốt ve, đem tình yêu của bản thân thông qua da thịt nhắn đến nàng.
Cho nên hắn một lần nữa không ngừng hôn nàng.
Hắn hôn dọc theo cổ đi đến xương quai xanh, mê ly dưới ánh đèn, xương quai xanh tinh xảo giống một khối bạch ngọc trong sáng tốt nhất, con ngươi đen kia bị tiêm nhiễm sương mù si mê nhìn, hắn kìm nén không được hôn lên, đầu lưỡi dọc theo xương quai xanh, răng cũng bắt đầu không thành thật, lúc động tình liền dùng sức cắn cài cái, đau đến Tra Tiểu Tân thở ra hơi.
“… Đau…” Nàng hô, nước mắt không ngừng chảy xuống, nàng muốn lớn tiếng khóc lại sợ chọc giận hắn,hắn sẽ đối với nàng và Tiểu Vương Tử không tốt, nhưng mà thân thể để một người nam nhân khác hôn nàng lại cảm thấy rất xin lỗi Lâu Lan, mâu thuẫn như thế, vật lộn như thế.
Ngẩng đầu nhìn nàng giương cằm lên còn hai tròng mắt mê ly bởi vì động tình nên híp lại, môi đỏ mọng khẽ nhếch, run lên mềm mại như hoa cánh hoa,hạ thân của Gia Luật Hằng căng thẳng, môi dán lên môi nàng càng dung lực cắn mút, cảm nhận được thân thể nàng vô lực hắn bắt lấy hai tay nàng khoát lên trên cổ, sau đó vật cứng nóng rực kia để ở trong bắp đùi nàng, thỉnh thoảng ma sát.
“A…” Tra Tiểu Tân kinh ngạc kêu to ra tiếng, tâm loạn như ma,ngoại trừ khóc nàng cái gì cũng không thể làm. Bằng tâm mà nói, hắn chăm sóc nàng và Tiểu vương tử năm năm, ân tình năm năm,nàng luôn muốn trả nhưng không biết trả như thế nào.
Gia Luật Hằng phát ra hơi thở nặng nề, nhân cơ hội đưa lưỡi vào trong miệng nàng thậm chí rút ra rồi vào lại trong, khiến cho Tra Tiểu Tân ngẩng đầu, nước bọt dọc theo khóe môi nhỏ giọt xuống xương quai xanh, sau lại chậm rãi giọt xuống chăn,màn hương diễm này vừa đúng bị Gia Luật Hằng thấy,hắn phút chốc nheo lại con ngươi, lưỡi hung hăng tiến vào cổ họng của nàng Tra Tiểu Tân khó chịu nức nở ra tiếng, giống thú con lếch thếch lại càng kích khởi dục vọng của hắn,tay của hắn dọc theo nước bọt lướt qua cọ sát hạ nhiều nơi cho đến trước ngực nàng mới dừng lại,nắm vật mềm mại liền dùng lực xoa nắn, dồn lại thành các loại hình dạng.
“A… Gia Luật Hằng, đau…” Trong miệng nàng phát ra tiếng khóc giống như sinh ngâm, trong lòng tràn ngập khuất nhục.
Nghe được nàng động tình còn kêu tên hắn “Gia Luật Hằng”, Gia Luật Hằng hôn càng cuồng nhiệt, đem lưỡi nàng ngậm vào trong miệng lặp lại nhiều lần,đầu lưỡi còn còn cuốn lưỡi nàng làm nó run rẩy sau đó dùng răng cắn chậm rãi ma sát, kỹ thuật của hắn cao làm cả người của Tra Tiểu Tân xụi lơ như nê, thân thể trắng mịn bởi vì nóng ran trở nên đỏ bừng, giống như tôm bị lột vỏ.
“Ngoan, không đau, không đau.” Hắn trấn an nàng lại dùng lực ở trên môi nàng cắn một cái mới thỏa mãn buông ra, ngay sau đó nàng còn chưa kịp phóng thích cảm giác đau trên môi thì nụ hoa hồng nộn bị người đó dùng sức mút lấy, lực đạo mạnh đến nổi muốn đem nó ăn vào trong bụng, Tra Tiểu Tân đau bèn đưa tay lên lưng hắn loạn trảo, khóc thút thít ra tiếng.
“Đau quá! Đau quá.” Nàng khóc nhưng lại khống chế không được thân thể phản ứng, so với bị lăng trì còn khó chịu hơn.
Hắn nghe tiếng khóc nàng tim mới hơi mềm, vươn tay nắm giữ vật mềm mại bên kia của nàng dịu dàng ấn nhẹ, ngón tay nắm nụ hoa chậm rãi chà xát làm cho nó đứng thẳng, đồng thời bên này dùng răng cắn xuống, cả hai cảm giác đau đều ập đến làm Tra Tiểu Tân phát ra một tiếng sinh ngâm mất hồn, hai chân không tự chủ vòng qua bên hông của hắn.
“Nàng muốn ta xoay nắn,hay là ăn vào?” Giọng nói của hắn dịu dàng nhưng giọng cười lại hết sức tà ác, không ngừng cắn gò ngực trắng mịn,lưu lại màu đỏ hôn ngân, đầu lưỡi vòng quanh hạt đậu đỏ một vòng chơi đùa, tê tê dại dại làm ý chí nàng tản ra, làm Tra Tiểu Tân Thiếu chút nửa điên rồi.
Nàng ngẩng mặt thở hào hển thật lâu sau mới cúi đầu nhìn hắn, rơi lệ: “…” Ngực nàng thực đã bị hắn cắn sưng lên, nhất là hai nụ hoa đỏ hồng kia, thật đã sưng to đến chảy máu, nàng không chịu nổi hắn làm như vậy nha.
Nhìn thấy nàng chảy nước mắt con ngươi của Gia Luật Hằng ngầm hạ, hôn trụ ở ngực nàng liền tùy ý cắn cắn lên, hơi thở nặng, từng cái từng cái nụ hoa thực đã đứng
thẳng, mà tay của hắn ở trên bụng bằng phẳng vòng quanh, từng chút từng chút đi lên, ý thức được hắn muốn làm gì Tra Tiểu Tân vội vã mở miệng ngăn cản, ai ngờ bị hắn nhìn thấy,răng ở trên nụ hoa non mềm hung hăng cắn xuống đau đến nàng thở ra hơi, lời nói ra miệng ngược lại hóa thành sinh ngâm.
Tay hắn ở bụng nàng dao động đi xuống,Tra Tiểu Tân giật mình một cái, lập tức khép chặt hai chân xấu hổ nhìn hắn, khóc thút thít: “… Gia luật… Hằng… Van cầu ngươi dừng lại…” Lúc nãy đã là cực hạn của nàng, nếu còn tiếp nữa, nàng thật sự không biết về sau nàng đối mặt bản thân còn có Lâu Lan như thế nào.
“Ngoan, thả lỏng.” Trong miệng hắn còn hàm chứa dịu dàng, mị nhãn như tơ nhìn nàng, nghĩ đến Tiểu Vương Tử nàng nhịn xuống tất cả ủy khuất, hai chân run rẩy khẽ mở ra, mà ngón tay thon dài của hắn nhân cơ hội xen vào giữa hai chân, hô hấp không khỏi căng thẳng, giọng nói khàn khàn: “Đừng sợ, thả lỏng.”
Phi Duyệt Quân Tâm Phi Duyệt Quân Tâm - Phù Dung Gia