Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Phù Dung Gia
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 218 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:38:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 209: Đại Phôi Đản! Không Được Hôn Mẹ Ta!
iểu vương nghiêng đầu suy nghĩ một chút vẻ mặt trịnh trọng nói: “Thích.”
“Vì sao?” Nhìn dáng vẻ con mình nghiêm túc như vậy Tra Tiểu Tân không khỏi nở nụ cười.
“Tiểu Vương Tử tin tưởng cha rất yêu mẹ, bởi vì Tiểu Vương Tử cũng yêu mẹ.” Nói xong dùng sức ở trên mặt nàng hôn một cái, nụ hôn này làm Tra Tiểu Tân sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn con, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại câu con mình vừa nói.
Tiểu vương tử tin tưởng cha rất yêu mẹ, bởi vì tiểu vương tử cũng yêu mẹ
Tâm hữu linh tê.
Đúng nha, nàng làm sao có thể hoài nghi Lâu Lan không còn yêu nàng, đừng nói là năm năm, nếu hơn mười năm, cả đời, hắn sẽ không thay đổi!!!
Nhìn đến mẹ lại lâm vào bộ dáng trầm tư, bàn tay nhỏ bé trắng noãn ở trên mặt của Tra Tiểu Tân dùng sức nhéo một cái, đau đến Tra Tiểu Tân tỉnh táo lại hắn mới cười hì hì để sát vào bên tai nàng cười: “Mẹ, mẹ đoán xem hôm nay còn làm gì để chỉnh Gia Luật tiểu tử nha?”
Tra Tiểu Tân không khỏi có chút đau đầu,con nàng dường như gọi Gia Luật Hằng là Gia Luật tiểu tử, chẳng phân biệt lớn nhỏ, bất quá vừa thấy con lại có ý xấu vội sửa cho con, vỗ đầu của con: “Con nha, lại làm chuyện xấu gì?!”
“Ha ha,con đem ngọc tỷ của hắn ném vàotrong ao?!” Tiểu vương tử giống như vừa làm một chuyện kêu ngạo nói xong vẻ mặt đắc ý.
“Cái gì? Ngọc tỷ?!” Tra Tiểu Tân hồi lâu mới phản ứng, xin nhờ, ngọc tỷ là trọng vật quốc gia, hắn tại sao làm mất nó?!
Tiểu vương tử mừng rỡ nhảy xuống một mặt không cho là đúng: “Ai kêu hắn luôn bắt nạt mẹ?!”
“A, Hắn lúc nào ức hiếp mẹ nha?” Tra Tiểu Tân có chút bất đắc dĩ, nếu không phải biết hắn vô luận làm chuyện bướng bỉnh gì Gia Luật Hằng đều không tức giận, lúc này chỉ sợ sớm đánh mông hắn.
Tiểu vương tử nghĩ rồi tức giận: “Hắn cư nhiên cắn mẹ nha!”
“A?” Tra Tiểu Tân còn tưởng rằng bản thân nghe lầm, lại nhìn đến bộ dáng tiểu vương tử nắm chặt nắm tay mặt nổi giận đùng đùng.
“Lần trước con tắm xong trở về tẩm cung khi về con nhìn thấy hắn ôm lấy mẹ còn cắn lên cổ mẹ, mẹ đau mà không kêu sao?! Nếu không phải Tô Tiểu Lê che miệng con ôm con đi,con đã sớm một quyền đánh bay hắn!” Nói đến này còn động tác ra quyền, tuy rằng vẻ mặt nghiêm túc, nhưng mà nhìn qua thật sự có vài phần buồn cười đáng yêu.
Mặt Tra Tiểu Tân nhất thời từ trắng chuyển sang hồng, đúng vậy, tuy rằng năm năm nay Gia Luật Hằng không có ép nàng cùng phòng với hắn, nhưng mà cũng thường chiếm chút tiện nghi, hôn môi hoặc là hôn cổ, ôm nàng thật lâu,ngoài ra chuyện quá mức khác đều không có làm. Tiểu vương tử nói chính là lần trước Gia Luật Hằng thừa dịp Tiểu Vương Tử đi tắm muốn hôn nàng,Tra Tiểu Tân tự nhiên không chịu, sau lại hắn nhất thời tức giận cắn cổ nàng.
Thấy Tra Tiểu Tân hồi lâu không nói lời nào mặt còn đỏ, Tiểu Vương Tử vuốt cái mũi, lại đá them mấy cục đá tức giận nói: “Mẹ đừng khóc! Để Tiểu Vương Tử một cước đá bay Gia Luật tiểu tử kia!”
Tra Tiểu Tân rốt cục “Phụt” cười thành tiếng, ánh mắt cũng mang ý cười: “Con có thể đá được người đó sao?”
“Đương nhiên đá được!”Thấy tra Tiểu Tân chất vấn hắn,Tiểu Vương Tử lại liên tục đá mấy cái suýt nửa thì té ngã trông rất là buồn cười. Đúng lúc này một tiếng vỗ tay vang lên, hai người bọn họ lập tức ngẩng đầu, là Gia Luật Hằng.
“Ha ha, nghe nói con muốn đá bay ta?” Gia Luật Hằng cười tủm tỉm nhìn Tiểu Vương Tử đang trừng hắn, dáng vẻ đứa nhỏ đó thật quật cường giống như hắn hồi nhỏ, có đôi khi ngẫm lại, thật đúng giống như con của hắn.
Tiểu Vương Tử thấy hắn nghe lén lời của hắn nên có chút chán nản, buồn bực nói: “Tuổi lớn cho nên lỗ tai bị lãng,con khi nào nói muốn đá bay người?!” Tuy rằng hắn còn nhỏ, nhưng hắn biết bản thân và mẹ đều bị người này khống chế, không thể chọc giận hắn.
Tra Tiểu Tân thấy con mình có ý đồ giấu diếm không khỏi cười càng lớn,nàng còn bị Tiểu Vương Tử trừng mắt nhìn liếc một cái,nàng càng cười đến nước mắt nhanh chảy ra.
“Gì cơi? Tai ta lãng sao?” Gia Luật Hằng buồn cười, sau đó từ y phục tao nhã lấy ra ngọc tỷ đưa tới trước mặt hắn ý vị thâm trường nói: “Đây là cái gì?!”
Quả nhiên,vẻ mặt của Tiểu Vương Tử đại biến, kinh ngạc nói: “A? Không phải con đã ném nó vào trong hồ sao?!”
Thấy hắn trúng kế Gia Luật Hằng mỉm cười: “Ta vừa nghe được con nói quăng nó xuống hồ, xem ra, lỗ tai ta không có lãng nha, Tiểu Vương Tử,con nói đi?” Một đôi con ngươi màu đen tràn đầy ý cười trong suốt nhìn dáng vẻ ủ rũ của hắn, chỉ cảm thấy đứa nhỏ này càng ngày càng đáng yêu.
“Con làm sao mà biết người lãng hay không lãng…” Bị đuối lý giọng nói của Tiểu Vương Tử cũng càng ngày càng nhỏ, len lén trốn vào trong lòng của Tra Tiểu Tân, một đôi con ngươi đen hung hăng trừng mắt Gia Luật Hằng.
Nhìn bộ dáng con mình đáng yêu còn tính trẻ con,Tra Tiểu Tân kìm long không được cười lớn ra, chẳng qua là đang cười nàng bỗng nhiên cảm giác được một tầm mắt nóng rực đang nhìn, nhìn qua, đúng là Gia Luật Hằng, nhất thời giật mình,nụ cười trên mặt cũng biến mất theo.
Nàng vẫn không có thói quen cùng hắn trao đổi ánh mắt.
“Không được nheo mắt nhìn chằm chằm mẹ con!” Đang lúc xấu hổ Tiểu Vương Tử đột nhiên nhảy ra chỉ vào Gia Luật Hằng nhíu mày nói, một khuôn mặt trắng trẻo tràn đầy tức giận, đáng yêu cực kỳ.
Gia Luật Hằng và Tra Tiểu Tân đồng thời ngẩn ra, ngay sau đó phản ứng của Gia Luật Hằng lại cười: “Ta không chỉ muốn nhìn mà còn muốn hôn nàng ấy.” Hắn là cố ý trêu chọc hắn, chẳng qua là đùa một chút, nói xong còn làm bộ muốn hôn Tra Tiểu Tân.
Tiểu Vương Tử nhìn thấy Gia Luật Hằng thật sự muốn hôn Tra Tiểu Tân, sợ tới mức thiếu chút nửa khóc ra, hắn chạy ra ngăn ở trước mặt Gia Luật Hằng, một đôi con ngươi đen có chút ẩm ướt, nhỏ giọng cầu xin: “Van cầu người đừng hôn mẹ con, nếu người thật muốn hôn, thì con cho người hôn!” Nói xong nhắm chặt hai mắt dáng vẻ như không sợ chết.
“Gì nha?” Gia Luật Hằng càng chọc nhóc tỳ ấy càng thấy thú vị, cố ý đưa thân thể đến gần để hôn Tra Tiểu Tân, Tra Tiểu Tân thấy Tiểu Vương Tử thật sự lo lắng vì thế dùng ánh mắt ý bảo Gia Luật Hằng đừng đùa quá, ai ngờ một cái liếc mắt lơ đãng đúng là phong tình vạn chủng,làm Gia Luật Hằng bền lòng cũng run rẩy, liền tiến lên để hôn.
“A! Đại phôi đản! Không được hôn mẹ con!!!” Tiểu Vương Tử thấy hắn sẽ hôn lên khuôn mặt của Tra Tiểu Tân, tức giận đến kêu oa oa,dưới tình thế cấp bách liền chạy đến ôm thắt lưng dùng sức cắn một ngụm, tuy rằng hắn còn nhỏ, nhưng mà răng không nhỏ nha cắn cũng sẽ rất đau.
“A” … Gia Luật Hằng hít một ngụm khí khuôn mặt tuấn tú hơi nhíu, nhìn đứa nhỏ phía sau trừng mắt hắn, trong mắt hắn chỉ có hận, chính là hận, nghĩ đến bản thân dưỡng hắn nhiều năm như vậy hắn vẫn không thích mình, Gia Luật Hằng có chút ảo nãohờn giận,giơ tay lên làm bộ muốn đánh: “Nói, con đã làm sai rồi.”
Phi Duyệt Quân Tâm Phi Duyệt Quân Tâm - Phù Dung Gia