People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phù Dung Gia
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 218 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:38:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43: Ăn Xuân Dược
goan, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra bổn vương muốn làm gì sao?” Hắn dịu dàng vuốt ve gương mặt đầy lệ của nàng, còn lưỡi thì liếm khắp nơi, nhưng ánh mắt lại giống đao kiếm sắc bén làm cho người ta sợ hãi.
Tra Tiểu Tân bị hắn liếm hôn đến nỗi toàn thân cứng ngắc, mặt đột nhiên tái nhợt, ngay cả hít thở cũng không thở mạnh ra ngoài. hắn tùy ý mở miệng nàng ra liền nhét vào một viên thuốc nhỏ giống sôcôla, sau đó cả người bị hắn hung hăng ném xuống đáy giường, thân thể đụng phải nhanh chóng đau đớn rã rời.
“Xem thật kỹ, nếu nhịn không được, ngươi liền hô thành tiếng.” Hắn hướng nàng cười nói, nói xong câu đó trong mắt một tia ấm cũng không còn, lạnh lẽo đến nỗi người ta cảm thấy rùng người. Tra Tiểu Tân nhìn hắn hoảng sợ, nước mắt tràn ra bên ngoài mãnh liệt, nhưng đã sớm không phân rõ cảm xúc lúc này là sợ hay là cái khác.
Lâu Lan ném nữ tử áo tím lên giường sau đó cuồng loạn xé áo của nàng, nữ tử rất nhanh rên rỉ thành tiếng, cười đến phóng đãng, cặp đùi trắng nõn quấn chặt lấy thắt lưng hắn, ngực đào phập phồng, Lâu Lan thô bạo tiến vào thân thể của nàng đâm mạnh vào, quần áo vẫn đầy đủ, quần áo đỏ thẫm, đen nhánh, cùng với mắt phượng hẹp dài cuồng ngạo không kềm chế được.
“A…… A…… Nhẹ chút…… Lan……” trong miệng Nữ tử phát ra tiếng rên rỉ, mị nhãn như tơ, một đôi chân trắng đung đưa lung tung trên không trung.
Tra Tiểu Tân rõ ràng cảm nhận được biến hóa thân thể, toàn thân giống như bị lửa đốt, không khỏi khát khao, mỗi khi nàng kia kêu một tiếng thân thể nàng tựa như có móng vuốt nhẹ nhàng gãi ngứa, nhưng mà tay lại không nhúc nhích được, cảm giác này như có như không làm nàng tan vỡ mất, ánh mắt hết lần này đến lần khác nhìn màn hương diễm kia.
Lâu Lan cưỡi trên người nữ tử chuyển động rất nhanh, dùng sức để đùi trắng nõn của nàng lên bả vai chạy nước rút, mắt phượng không hàm chứa nửa phần tình dục, chỉ có nỗi hận sâu, nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của Tra Tiểu Tân cười đến cuồng loạn “Sao? Có phải cảm thấy mình thực ngứa thực nóng không? Kêu đi, sao ngươi không kêu?!”
“Dạ…… dạ… a.” Nữ tử mơ hồ miệng nói không rõ chữ, hừ hừ nha nha, thân thể hai người giao hợp đồng thời phát ra âm thanh.
Tra Tiểu Tân mặt đang trắng bệch trở thành màu đỏ thẫm, giống như máu trên mặt bất kỳ lúc nào cũng có thể phun ra, thân thể thống khổ giãy dụa, cuốn lại, hô hấp càng ngày càng dồn dập, ngực cũng phập phồng càng lúc càng nhanh, lông mày nhăn lại gần như muốn xếp chồng cùng một chỗ, nóng quá, rất ngứa, thật là khó chịu! Giống như muốn phóng thích!!!
“Dạ…… dạ…… A……” Tiếng rên rỉ của nữ tử kia nhanh chóng truyền đến, hai nhũ hoa đung đưa.
Thân thể giống như bị trăm ngàn vạn người vuốt ve, lay động, bị dục vọng kích thích không làm nàng yên tĩnh, Tra Tiểu Tân khó chịu xiết chặt hai chân nhưng vẫn không che giấu được chất lỏng ẩm nóng dưới thân tràn ra, cắn chặt môi mình đến nỗi chảy ra máu tươi, nàng cố nén không phát thanh âm gì, cả người mồ hôi rơi như mưa. Loại cảm giác này thật sự rất đau khổ, thân thể nóng giống như đồng nung.
Phi Duyệt Quân Tâm Phi Duyệt Quân Tâm - Phù Dung Gia