Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1442
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1588: Yêu Cầu
óm lại, ngay cả khi Nghiễm Hàn Giới bảo vật trân quý rất nhiều nhưng cũng phải xem ngươi có cơ duyên hay không nữa."
Ngoài đại điện truyền đến một thanh âm, lập tức một đạo bạch hồng từ cửa điện bắn nhanh đến. Sau khi quang mang thu lại, hiện ra một trung niên mặc áo bào, hai mắt dài nhỏ, mặt trắng mũi ưng.
"Mã trưởng lão đến thật nhanh, ta còn tưởng Hoàng hiền đệ mới là người tới trước chứ."
Thiên Cơ Tử vừa thấy trung niên nhân lập tức ung dung nói.
Hàn Lập vừa nhìn đối phương liền khẳng định đây là một trưởng lão Hợp thể kỳ khác của Vạn Cổ Tộc, liền vội vàng đứng dậy chào.
"Hoàng trưởng lão gần đây đang luyện chế một lô đan dược, cho dù nhận được tin sớm hơn ta thì chỉ sợ cũng đến chậm một lát. Vị đạo hữu này chính là ngoại tộc nhân kích phát Nghiễm Hàn Lệnh mà Thiên trưởng lão nói sao?"
Trung niên họ Mã đảo mắt qua người Hàn Lập, trong miệng thản nhiên hỏi một câu.
"Không sai, đúng là vãn bối!"
Hàn Lập chỉ còn có thể thừa nhận nói.
"Ừm, thượng tộc ngũ giai, tu vi đạo hữu cũng không tệ, so với tồn tại cùng cấp thì tựa hồ thâm hậu hơn gấp đôi, chỉ sợ tồn tại thất giai cũng bại trong tay đạo hữu."
Vị trưởng lão này liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi của Hàn Lập sâu cạn thế nào.
"Công pháp của vãn bối có chút đặc thù, trên phương diện pháp lực đích xác có chút tiện nghi."
Hàn Lập thất kinh, nhưng mặt ngoài lại có vẻ vô cùng khiêm tốn.
"Há chi chiếm một chút tiện nghi, nếu khi đối thủ cùng ngươi tranh đấu, khi dễ pháp lực ngươi thấp thì sợ rằng cũng không cẩn thận sẽ bị lợi dụng điểm này phản chế lại. Ý, thần niệm của người dường nhưng cũng không phải thượng tộc bình thường có thể có được."
Mã trưởng lão cũng không biết dùng bí thuật gì, kim hà trên mặt chợt lóe thì lại khẽ phát ra một tiếng "Ý!", ngay cả thần niệm cường đại của Hàn Lập cũng nhìn ra bảy tám phần. Hàn Lập nghe vậy, trong lòng cũng không có cách nào bảo trì ổn định, sắc mặt không khỏi biến đổi.
"Được rồi, Mã trưởng lão có bí thuật Quan Thần đệ nhất bổn tộc, nếu đã nói như thế thì khẳng định không sai. Bất quá chuyện này cũng không có gì ngạc nhiên. Hàn đạo hữu từng bằng vào thực lực của bản thân cứu Giáp đại sư, trong nháy mắt giết chết mấy tên cùng cấp, sao lại có thể so sánh với thượng tộc bình thường."
Lão già béo không chút kỳ quái nói.
"Ồ, thì ra là thế, là Mã mỗ có chút múa rìu qua cửa Lỗ Ban. Mời đạo hữu ngồi!"
Trung niên nhân nghe vậy liền cười ha ha, tiếp theo ngồi cạnh Thiên Cơ Tử. Vẻ mặt kinh ngạc trên mặt Hàn Lập rốt cục cũng biến mất, cười khổ một tiếng lại ngồi xuống.
"Mới vừa rồi từ xa ta nghe được các người đàm luận về chuyện Nghiễm Hàn Giới. Nghe nói Hàn đạo hữu không hiểu nhiều về Nghiễm Hàn Giới. Thiên huynh, ngươi cần gì phải nói vòng vo, cứ trực tiếp đem lợi hại lớn nhất trong đó nói ra đi."
Sau khi Mã trưởng lão ngồi xuống, liền hướng Thiên Cơ Tử nói, giọng điệu dường như hơi bất mãn.
"Nguyên bổn ta định lập tức nói cho Hàn đạo hữu nhưng không phải Mã đạo hữu đã đến cắt ngang sao!"
Thiên Cơ Tử nghe vậy liền khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ ra một tia buồn bực.
"Ha ha, nói như vậy thì vừa rồi Mã mỗ đã có chút đường đột."
Trung niên nhân nghe xong thì cười ha ha.
"Nếu Mã huynh không ngại thi ngươi tự mình giảng giải cho Hàn đạo hữu một chút đi. Dù sao năm đó ngươi còn tự mình tiến vào Nghiễm Hàn Giới một lần, so với lão phu nói thì còn tốt hơn nhiều."
Con ngươi Thiên Cơ Tử vừa chuyển động một vòng, bỗng nhiên nhếch miệng nói.
"Cũng được, năm đó khi ta tiến vào Nghiễm Hàn Giới, cơ duyên rất tệ, vẫn chưa tìm được nghịch thiên bảo vật hay linh thảo gì. Mà các tộc coi trọng Nghiễm Hàn Giới bất quá là vì nhìn trúng linh khí kinh người bên trong, muốn cho vô số tộc nhân đến bình tu. Nếu tộc nhân đã lâu chưa có đột phá, thì có thể mượn linh khí ở đó để đột phá. Năm đó nếu ta không đi một chuyến thì có lẽ không có tu vi như bây giờ."
Trung niên nhân lắc đầu nói, thần sắc có chút quái dị.
"Mượn linh khí bên trong để đột phá bình cảnh!"
Hàn Lập nghe vậy, có chút không ngờ nói ra.
"Không sai, về phần các loại linh vật trong Nghiễm Hàn Giới thì có thể lấy được hay không thì phải dựa vào tạo hóa của ngươi. Năm đó ta chỉ lấy được một số linh dược rất bình thường, cơ hồ là hai bàn tay trắng. Nhưng thật ra ta cũng nghe nói những người khác, có người chiếm được một số tài liệu luyện khí cực kỳ hiếm có, dùng chúng luyện chế ra thông linh chi bảo."
Mã trưởng lão thở dài một hơi, tựa hồ có chút nuối tiếc.
"Ha ha, ngươi hẳn phải thấy vui chứ, năm đó ngươi có thể được tộc phái đi vào Nghiễm Hàn Giới, cũng không biết đã diệt sát bao nhiêu đồng đạo, ít nhất lão phu cũng chưa từng có cơ duyên đi vào."
Lão béo nhìn trung niên nhân một cái, không chút tức giận nói.
"Mã mỗ nếu có thể là kỳ tài ngút trời như Thiên huynh, Thánh tộc bình tu chỉ hơn ngàn năm liền đột phá, hiển nhiên không cần tiến vào Nghiễm Hàn Giới. Ngươi hẳn cũng biết rõ, Nghiễm Hàn Giới cũng không phải là nơi tốt lành gì."
Mã trưởng lão thản nhiên nói một câu.
"Điều này cũng đúng, Lôi Minh Đại Lục mỗi lần Nghiễm Hàn Lệnh xuất thế thì chừng mấy trăm cái, mà mỗi một khối có thể mang bao nhiêu người tiến vào trong thì còn phải xem năng lực bố trí trận pháp. Thiên Vân tộc chúng ta đều là do bổn tộc phụ trách, nhưng khả năng tối đa của một lệnh bài cũng chỉ mang được mười mấy người tiến vào trong đó mà thôi. Nhưng nghe nói vài chủng tộc đặc biệt am hiểu truyền tống trận, có thể khiến cho một khối lệnh bài mang được hơn ba mươi người tiến vào trong. Đáng tiếc, chúng ta không có cách bố trí trận pháp của bọn họ, nếu không thì sẽ có thể cho nhiều người tiến vào Nghiễm Hàn Giới rồi. Mỗi một lần tiến vào Nghiễm Hàn Giới đều làm cho Nghiễm Hàn Giới vô cùng hỗn loạn."
Lão béo nhướng mày nói.
"Quan trọng nhất là vị trí truyền tống trận đều là tùy cơ duyên. Vạn nhất truyền đến khu vực của chủng tộc đối địch thì một hồi đại chiến là điều không thể tránh được. Ai cũng biết ở bên trong đột phá bình cảnh, ít nhất có thể làm tăng tỷ lệ đột phá bình cảnh lên ba lần. Hiển nhiên sẽ làm xuất hiện nhiều tồn tại cao giai của tộc đối địch." Mã Trường Xuân phảng phất giải thich cho Hàn Lập, lại phảng phất như tự lầm bầm. Hàn Lập nghe xong, ánh mắt không khỏi chớp động vài lần.
"Không chỉ như thế, chuyện giết người đoạt bảo cũng là chuyện bình thường. Nhưng nguy hiểm nhất trong Nghiễm Hàn Giới không phải là điều đó, mà chính là bản thân Nghiễm Hàn Giới. trong Nghiễm Hàn Giới mặc dù chưa có ai nhìn thấy tiên nhân chân chính, nhưng bên trong lại có những cổ thú thực lực cường đại đến khó tin, mỗi một con đều khiến những người đi vào rất khó chống lại. Nếu gặp phải cổ thú có tính tình dễ chịu thì tốt nhất là độn ra thật xa, như vậy an toàn hơn. Nhưng nếu gặp phải mãnh thú thì chỉ có thể xem vào thiên ý mà thôi. Hơn nữa, trong Nghiễm Hàn Giới còn lưu lại nhiều cấm chế đáng sợ, nếu dính phải thì chỉ sợ cũng hết đường sống. Cho nên số người đi ra khỏi nơi đó thường không tới một nửa."
Thiên Cơ Tử bổ sung thêm. Thần sắc Hàn Lập không tự chủ âm trầm xuống, sau một lúc lâu mới mở miệng hỏi một câu:
"Xin hỏi hai vị tiền bối. Nghiễm Hàn Giới và Nghiễm Hàn Lệnh xuất hiện ra sao?"
"Câu hỏi này quả là làm khó hai người chúng ta. Nghiễm Hàn Giới cụ thể xuất hiện thế nào thì không rõ lắm, nhưng đã có từ thời viễn cổ. Nghe nói lúc ấy các tộc vì tham gia vào một trận đại chiến mà dùng tới Huyền Thiên Chi Bảo, kết quả là dưới uy lực của kiện Huyền Thiên Chi Bảo đó, trong lúc vô tình phá nát hư không, đả thông lối đi đến giới này. Về phần Nghiễm Hàn Lệnh xuất hiện sao thì thật sự không rõ lắm. Phảng phất mỗi khi Nghiễm Hàn Giới xuất hiện thì Nghiễm Hàn Lệnh cũng xuất thế theo. Lúc đầu Nghiễm Hàn Lệnh cỡ hơn một ngàn cái, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, lệnh bài này cũng đã bị hủy diệt hơn phân nửa, chỉ còn lại bấy nhiêu thôi." Lão già béo chậm rãi nói.
"Phương pháp ra vào Nghiễm Hàn Giới cũng rất kỳ lạ, phải có lệnh bài này đi kèm với truyền tống, nhưng khi trở ra thì phải để lệnh bài này ở lại Nghiễm Hàn Giới mới có thể rời đi. Mà vạn năm qua, loại lệnh bài này xuất hiện quỷ dị ở khắp nơi Lôi Minh Đại Lục. Hơn nữa lệnh bài này không thể truyền tống tồn tại Thánh tộc được, các trưởng lão trong tộc đều không thể tiến vào Nghiễm Hàn Giới. Mà lão phu cũng muốn biết, lệnh bài này trong tay Hàn đạo hữu là sao mà có được."
Trong mắt Mã trưởng lão chợt lóe tinh quang, nhìn chằm chằm Hàn Lập hỏi, thanh âm không chút tình cảm. Hàn Lập thầm giật mình, nhưng lại bình tĩnh trả lời:
"Nói đến Nghiễm Hàn Lệnh này, cũng là tại hạ có được từ tay một đạo hữu vô danh của quý tộc. Lúc ấy mấy người chúng ta bị bao vây bởi Giác Xi Tộc, vị đạo hữu này đã đem ba hộp ngọc chia cho ba người chúng ta, bảo chúng ta mang nó trốn ra khỏi vòng vây, nói là đem nó mang cho bất kỳ tộc nào trong Thiên Vân mười ba tộc, nếu thật sự không có hy vọng phá vây thì phải hủy hộp ngọc. Lúc trước nhất thời tò mò, mở hộp ra xem thử, không nghĩ tới lại kích phát lệnh bài này."
"Nói như vậy khối lệnh bài này thật sự là của một tộc nhân phụ trách ở Lục Quang Thành."
Thiên Cơ Tử không chút giật mình, ngược lại thản nhiên gật đầu, phảng phất hắn đã dự đoán được trước.
Hàn Lập thấy vậy, âm thầm rùng mình, nhưng lúc này trung niên nhân bên cạnh lại âm trầm nói:
"Gần đân Vân thành vẫn không thu được tin tức của những Nghiễm Hàn Lệnh khác, nói như vậy là còn vài khối đã rơi vào tay của Giác Xi Tộc, những người khác đều không thể phá vây thành công rồi!"
"Có lẽ là thế, nghe nói là hai gã Thánh tộc dẫn đầu, lại mang theo chiến chu. Hàn đạo hữu có thể mang lệnh bài chạy thoát đã là cực kỳ may mắn rồi."
Thiên Cơ Tử nhẹ thở ra một hơi nói.
"Nói là vậy, nhưng cũng có chút phiền phức, trong tay mười ba tộc chúng ta hiện tại tổng cộng cũng chỉ có mười bảy, mười tám cái, số lượng quá ít. Như thế thì số lượng của Giác Xi Tộc tiến vào Nghiễm Hàn Giới lại tăng thêm không ít."
Thần sắc Mã trưởng lão khẽ biến nói.
"Cũng không có cách nào khác, hiện tại có thể Nghiễm Hàn Lệnh đã được tìm thấy hết rồi. Lúc trước bẩm báo lại có năm khối lệnh bài, ta còn tưởng đây là cơ hội của bổn tộc, nhưng không nghĩ tới Giác Xi Tộc lại đột nhiên công kích, không thể kịp thời đưa đi nên mới như thế này."
Hai mắt Thiên Cơ Tử nhắm lại, trầm ngâm, nhưng lại khẻ cảm thán.
"Nếu việc đã đến nước này thì nhiều lời cũng vô ích. Hàn đạo hữu, hiện tại Nghiễm Hàn Lệnh đã mở ra, sợ rằng đạo hữu sẽ phải đi cùng người của Vạn Cổ Tộc chúng ta đi một chuyến."
Mã trưởng lão gật đầu, nhưng đột nhiên hướng Hàn Lập thản nhiên nói một câu, giọng điệu không thể từ chối được!
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên