Books are the glass of council to dress ourselves by.

Bulstrode Whitlock

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1442
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1273: Thiên Kiếp Chi Nguy
àn Lập tự thân ở Linh giới, đương nhiên mọi thứ đều không chút hứng thú, hiện tại thứ quan tâm duy nhất chính là làm cách nào khôi phục lại pháp lực, làm thế nào bài trừ đi cấm chế của Băng Phượng, có thể khôi phục lại một thân thần thông như trước.
Đây chính là chuyện tình cấp bách nhất! Bởi vì dựa theo lời nói của phân thân Thiên Lan Thú năm đó, ở Linh giới Nguyên anh kỳ cùng Hóa thần kỳ cứ cách mỗi ba trăm năm sẽ trải qua một lần tiểu thiên kiếp. Hiện tại tuy là pháp lực hắn không còn, nhưng cảnh giới vẫn còn đó. Ai biết được thiên kiếp có buông xuống hay không giáng xuống khi nào.
Nếu thực sự thiên kiếp Hóa thần kỳ giáng xuống như đã nói, lấy hắn hiện thời có đệ tứ tầng Kim Cương Quyết, lại không thể sử dụng các loại bảo vật, tuyệt đối không thể sống qua thiên kiếp này.
Nghĩ đến sự tình như thế, thần sắc Hàn Lập thoáng trầm xuống.
Phương cách giải quyết tốt nhất chính là nhanh chóng tìm được Băng Phượng, rồi cùng nhau giải trừ cấm chế.
Hắn cùng nàng lúc ở không gian tiết điểm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Băng Phượng đó dựa vào không gian thiên phú, đã đào thoát tiết điểm trước hắn một bước, hẳn là nàng cũng đang ở trong Linh giới. Chính mình hiện tại vì vướng phải cấm chế nên hoàn toàn không còn pháp lực, đồng thời cấm chế trên người Băng Phượng cũng có thể đã phát tác. Hắn rất rõ ràng cấm chế của chính mình cũng lợi hại. Tình hình của yêu nữ lúc này chỉ sợ còn thảm hơn cả mình.
Nhưng nơi đây là Linh giới rộng lớn, cho dù pháp lực hắn đầy đủ, trong khoảng thời gian ngắn muốn tìm thấy đối phương cũng căn bản không có khả năng. Ở trong Tam cảnh Thất địa, chính thức tồn tại pháp lực thần thông vượt xa Hóa thần kỳ chỉ e là có cả đống người.
Hắn hiện tại một tia pháp lực bảo vệ mình cũng không có, nghĩ tới muốn tìm được đối phương, tự nhiên là mơ mộng hão huyền, muốn khôi phục pháp lực chỉ có tự bản thân.
Nhưng hắn hiện tại một tia linh lực đều không thể hấp thu, tình hình là có một bụng bí thuật thần thông nhưng không thể thi triển được, một lần nữa tu luyện lại pháp lực tựa hồ như bất khả thi. Mặc khác, về phần tìm cao giai tu sĩ hỗ trợ, trên người hắn có quá nhiều bí mật, phương pháp này thi hành không cân nhắc lại càng dễ chết.
Hàn Lập ngồi trên ghế, sắc mặt âm trầm bất định hồi lâu.
“Xem ra chỉ còn cách đi theo đúng lộ trình ban đầu.” Ánh mắt hắn chớp động một chút, thấp giọng thì thào một câu trên gương mặt hiện lên chút vẻ lo lắng.
Trước lúc đến thành An Viễn, Hàn Lập đã sớm nghĩ kỹ về tình hình khôi phục thần thông, trải qua hơn nửa tháng cân nhắc đi chung với nhóm người phàm nhân, thật đúng là chỉ giúp cho hắn nghĩ ra được mỗi một biện pháp. Chỉ là biện pháp này thật sự chưa tốt lắm, thời gian tốn kém cũng không ít. Hơn nữa ban đầu đối với Linh giới không rõ lắm nên trong lòng vẫn còn do dự, nhưng hiện tại bước đầu đã trải qua một ít hiểu biết về Linh giới nên sau khi phân tích kỹ càng, tựa hồ không thể không chọn phương pháp này.
Điều duy nhất phải là chính mình tu luyện công pháp Kim Cương Quyết hoàn toàn đạt tới cảnh giới đại thành.
Dựa theo lời trong pháp quyết điển tịch này, tu thành đệ thất tầng Kim Cương Quyết chỉ bằng thân thể mạnh mẽ là có thể cùng Nguyên anh tu sĩ tranh đua cao thấp. Như vậy cũng có thể nói, chỉ bằng cường đại thân thể có thể tự thân khu trừ cấm chế của Băng Phượng.
Tới khi đó, hắn liền có khả năng tu luyện pháp lực, một lần nữa tích tụ lại Nguyên anh đơn giản hơn nhiều.
Tuy nói là ngưng tụ Nguyên anh bình thường cần cả trăm năm thời gian, nhưng hắn chỉ cần khôi phục lại một chút pháp lực là có thể cầm lại túi trữ vật của mình, tránh né ở một địa phương vắng vẻ, bằng vào lượng lớn linh đan linh dược mang theo trong túi trữ vật khi đó đẩy nhanh quá trình tu luyện lên vài lần.
Tóm lại một câu, hiện tại hắn muốn khôi phục thần thông thì nhất định phải khu trừ cấm chế trong cơ thể, mới có thể một lần nữa ngưng tụ Nguyên anh, hoàn toàn khôi phục thần thông trước đây.
Dựa theo hắn phỏng đoán, dưới tình huống như vậy nếu quả thật có tiểu thiên kiếp đến, hơn phân nửa sẽ là chuyện tình của ba trăm năm sau này.
Nhưng đây cũng chỉ là dự đoán, vì tiểu mệnh mà suy nghĩ, đương nhiên phải nhanh chóng đem Kim Cương Quyết tu tập đại thành.
Những sự tình khó khăn của việc tu luyện Kim Cương bí quyết Hàn Lập sớm đã biết rành mạch từ miệng của phân thân Thiên Lan Thú.
Cho dù linh khí Linh giới nồng đậm dị thường, có thể mạnh mẽ sử dụng bí thuật linh khí quán thể, nhưng chân chính phàm nhân luyện thể sĩ có thể đem Kim Cương bí quyết này tu luyện đến đại thành cũng là ít ỏi không có mấy người.
Nếu là người bình thường cho dù có tư chất hơn người cũng căn bản không dám tư tin như vậy.
Nhưng Hàn Lập lại không phải là người tầm thường, hắn không chỉ từng bước tu từ phàm nhân luyện tới Hóa thần kỳ, làm cho tâm tính hắn kiên định cô cùng, hơn xa những tu sĩ bình thường ở Linh giới, chính là do thân thể luyện hóa quá nhiều sát khí, ăn quả Thiên Chi Thâu lại thêm Long Lân quả cùng các loại linh quả linh dược khác, hắn sớm đã trở nên mạnh mẽ dị thường, đặc biệt là Long Lân quả tu luyện cùng với Thối Cốt quyết làm cho thân thể hắn đã không thua thân thể của Yêu thú bình thường.
Sau khi hắn tới Linh giới, lại tập hợp hai Nguyên anh hóa thành tinh nguyên khổng lồ tán vào trong cơ thể hắn, làm cho tiềm lực cơ thể lại một lần nữa được cường hóa.
Nhiều điều kiện hòa cùng một chỗ, khó trách Hàn Lập tự tin đến thế.
Điều hắn lo lắng duy nhất hiện tại là tu luyện công pháp này chịu nhiều thống khổ, cùng với thời gian tiêu phí không ngắn.
Bởi vì những nơi xa thành thị có rất nhiều Yêu thú cấp thấp cùng các loại thú bầy đàn thường lui tới, với tình huống hiện tại của hắn tu luyện một mình cũng không phải là một hành động sáng suốt. Huống chi để tu luyện những tầng cuối của Kim Cương bí quyết, tựa hồ căn bản sẽ mượn tranh đấu để đạt đỉnh ngộ, mới có thể tăng tỷ lệ đột phá bình cảnh.
Nếu như vậy không ngại ở lại Thiên Đông Thương Hành trong một thời gian ngắn, khi gặp tình huống bất ổn thì rời đi là xong.
Về phần Huyết chú văn thư vừa nhập vào thân thể hắn đã bị tinh nguyên cường đại tự luyện hóa sạch sẽ, làm sao có thể thực sự ước thúc được hắn.
Trong lòng đã có quyết định Hàn Lập không tiếp tục ở đấy, không lâu sau mang theo thư tịch ly khai tửu lâu, tùy tiện đi tới một chỗ vắng vẻ đem điển tịch đặt trên hai tay, nhẹ nhàng dụng lực.
Nhất thời quyển điển tịch dày cộm dưới một cỗ cự lực trong chốc lát hóa thành những mảnh giấy vụn bay đầy trời, hắn tìm một nhà thợ rèn ở gần đó xem xét một phen, bỗng nhiên đem Địa Giao Cân đưa cho một vị thợ rèn, rồi chỉ vào vài loại tài liệu cấp thấp phân phó vài tiếng, chuyển cho đối phương hai khối linh thạch cấp thấp.
Trước hết, người thợ rèn kia nghe Hàn Lập nói vậy có chút ngẩn ngơ, nhưng lập tức nắm chặt hai khối linh thạch trong tay, thần tình tươi cười gật đầu liên hồi.
Hàn Lập lúc này mới cười khổ rời khỏi tiệm thợ rèn, khắp nơi trên đường ngập tràn loại xe kéo bằng thú hai đầu, hơi giống hươu cũng hơi giống ngựa.
Hắn cũng không quản lai lịch đối phương ra sao, lấy ra một thỏi bạc không nhỏ, miệng nói “Như Vân khách sạn.” thân hình chợt lóe lên tiến nhập vào trong thùng xe, lập tức khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần.
Loại xe kéo này dùng các con thú hiền lành để kéo xe, ở mọi ngã tư lớn nhỏ thành An Viễn đều là những xe thú này. Dù sao với quy mô lớn của Thành này, nếu không có xe thú mà muốn đi bộ từ khu vực này đến khu khác chỉ sợ mấy canh giờ cũng chưa chắc đến được nơi.
Xe thú trước mặt hơi hoa mỹ, rõ ràng không phải là loại xe chuyên dụng chở khách nhân, dường như là xe thú chuyên biệt của gia đình phú hào nào đó.
Tên phu xe vừa thấy hành động đón xe của Hàn Lập đầu tiên là giận dữ, nhưng vừa thấy nén bạc mặt lại ngẩn ngơ, hơi do dự một chút rồi điều khiển xe thú thẳng tiến hướng Tây Thành mà đi.
Hàn Lập cơ hồ như ngủ gật trong tiểu xa, mới nghe được xa phu cất tiếng:
“Vị đại gia này, đã tới Như Vân khách sạn rồi!”
Hàn Lập chậm rãi mở mắt ra, không nói hai lời tiêu sái bước xuống xe thú.
Chỉ thấy trước người xuất hiện một khu lớn nhà cửa lầu các, phía trước cửa một tòa lầu lớn treo một bảng hiệu thật to, bên trên dùng cổ văn màu nhũ kim viết bốn chữ “Như Vân khách sạn”.
Mà lầu các ở hai bên đồng loạt có mái hiên bằng gỗ, bên trong đó có nhiều chiếc xe thú kiểu dáng khác nhau đứng kế nhau hơi chật chội, lâu lâu lại vang lên tiếng kêu của quái thú.
Ánh mắt Hàn Lập đảo qua, rất nhanh dừng lại trước đại môn, tiếp đón khách nhân là vài tên tiểu nhị, hắn khẽ ngoắc tay gọi một người trong nhóm đó.
Gã tiểu nhị đó cũng thông minh dị thường, lập tức chạy đến.
“Khách quan, có chuyện gì phân phó, ngài định dùng bữa hay ở trọ”.
“Hôm nay có nhóm người Thiên Đông Thương Hành vào ở trọ, ngươi có biết bọn họ ngụ ở nơi nào không?” Hàn Lập gương mặt bất động hỏi một tiếng, cũng vứt cho đối phương một khối ngân lượng nhỏ.
“Aaaa…, nguyên lai khách quan muốn tìm các vị đại gia Thiên Đông Thương Hành, hãy để tiểu nhân dẫn đường.” Gã tiểu nhị tiếp nhận nén bạc mặt mày hớn hở đi trước.
Lập tức dẫn theo Hàn Lập xuyên qua lầu các, thẳng đến mặt sau trang viên mà tới.
“Các vị đại gia Thiên Đông Thương Hành bởi vì nhân số quá nhiều, đã bao cả khu Tây viện. Đấy là nơi tốt nhất trong khách điếm.” Gã tiểu nhị kia vừa dẫn đường vừa giới thiệu nhiệt tình dị thường.
Hàn Lập nghe gã tiểu nhị nói nhưng thần sắc vẫn thản nhiên, cũng không có biểu tình sắc thái nào cả.
“Ồh, Hàn huynh đệ, cuối cùng ngươi đã trở lạ. Thật tốt quá, Trương đại ca đã sớm dặn qua, khi nào thấy ngươi đến lập tức dẫn ngươi đi gặp phu nhân ngay. Mau đi theo ta.” Chưa kịp đến nơi Tây viện, trước mặt xuất hiện một gã thanh niên, vừa thấy Hàn Lập ngẩn ra, lập tức mừng rỡ muốn nắm lấy cánh tay Hàn Lập.
Hàn Lập đuôi lông mày vừa động, đầu vai lơ đãng nhoáng lên một cái, bàn tay to lớn đối phương chợt lóe thế nhưng quỷ dị thất bại.
Thanh niên này thoáng ngẩn ngơ, lắp bắp kinh hãi.
“Nguyên lai là La huynh đệ. Theo như lời của huynh đệ đề cập chính là Phương phu nhân phải không?” Hàn Lập mỉm cười bình tĩnh hỏi.
Nguyên lai thanh niên này là 'Tiểu thất' chính là kỵ sĩ trong Thiên Đông Thương Hành.
“Không sai, tất nhiên là Phương phu nhân. Phu nhân nghe nói chuyện của ngươi nên rất hiếu kỳ, muốn gặp mặt ngươi.” Dị sắc trên mặt thanh niên họ La chợt lóe biến mất, cười nói.
“Tại hạ đã là một thành viên của thương hành. Nếu Phương phu nhân triệu kiến tại hạ tự nhiên phải phụng mệnh rồi. Làm phiền La huynh đệ dẫn đường vậy.” Hàn Lập nhẹ nhàng bâng quơ nói.
“Ha ha, đương nhiên.” Thanh niên này rốt cục biết thân thủ Hàn Lập đích xác hơn xa mình, tự nhiên lại không dám có thêm hành động bất kính, làm lành cười đáp ứng.
Vì thế Hàn Lập ra hiệu cho tiểu nhị rời khỏi, hắn đi theo thanh niên họ La vào bên trong Tây viện. Trên đường đụng phải không ít thủ vệ, kỵ sĩ thương hành, nhiệt tình chào hỏi.
Hai người quẹo đông rồi lại rẽ tây mấy lần, liên tiếp trải qua mười mấy đại viện cũ kỹ, cuối cùng đi tới phía trước một tiểu viện.
Nơi đây quả thật rất u nhã, ngoài cửa còn có hai đại hán khoanh tay đứng đó.
Hai người Hàn Lập vừa bước qua, nhất thời bốn đạo ánh mắt quét tới, khiến cho thân thể như rơi vào hố băng.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên