The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1442
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1223: Phật Tông Cao Nhân
ão phu Sán Khổ chính là chấp chưởng bản các. Kỳ thật ý đồ của đạo hữu khi đến đây, tại ha đã sớm thông qua Truyền Âm Phù của Trương chưởng quỹ biết một ít rồi. Nhưng đây dù sao cũng không phải là nơi nói chuyện, hay là đạo hữu theo ta vào trong điện?” Lão già mập đưa tay ra hiệu mời, khách khí dị thường.
Trên bàn tay của hắn có một ngón tay mang một chiếc nhẫn lập loè lúc thì hào quang chói mắt, lúc thì ảm đạm không chút ánh sáng, phong cách cổ xưa thật sự làm cho người khác cảm thấy kỳ lạ.
“Điều này tất nhiên không có vấn đề gì. Nhưng còn vị đại sư này, không biết nên xưng hô thế nào?” Ánh mắt Hàn Lập quét qua chiếc chỉ hoàn một cái, gật gật đầu, sau đó ánh mắt liền chuyển sang gã tăng nhân đang bất động thanh sắc đứng bên cạnh.
Vị tăng nhân này thân mặc tăng bào màu vàng nhạt, mi thanh mục tú, thoạt nhìn khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng dựa vào linh áp đáng sợ toả ra từ người này thì biết đó là một lão quái vật Nguyên anh trung kỳ của Phật môn.
“Không dám, bần tăng là Diễm Trúc!” Thiếu niên này mỉm cười, chắp tay làm một Phật lễ.
“Diễm Trúc?” Hàn Lập thì thào thanh âm, trong đầu một chút ấn tượng cũng không có.
Chẳng qua, điều này cũng không kì quái cho lắm. Tứ đại Phật tông cao giai tu sĩ nguyên bản thì rất ít tu sĩ biết, hơn nữa Hàn Lập cũng không phải là người Đại Tấn, không nhận biết một gã Phật tông trưởng lão cũng là chuyện bình thường.
Nhưng lão béo bên cạnh thấy Hàn Lập lộ vẻ thờ ơ thì trong mắt không khỏi hiện lên một tia kỳ quái, tuy rằng che dấu rất tốt nhưng với tu vi của Hàn Lập sao lại không thấy. Trên mặt cũng không biểu thị gì nhưng trong lòng cân nhắc một phen.
Chẳng lẽ tăng nhân này danh tính rất lớn sao? Nếu không sao vị các chủ Thiên Cơ các này lại có biểu tình như vậy.
Nhưng vị tăng nhân này đối với biểu hiện của Hàn Lập thì cũng không để ý, vẫn một bộ dáng tiêu diêu tự tại.
Lúc này, trung niên mặt trắng cùng tu sĩ họ Tào mới chạy đến được cửa điện, vội vàng làm lễ ra mắt lão béo.
Thế nhưng Sán Khổ sau khi phân phó vài câu đã đuổi tu sĩ họ Tào về, chỉ để trung niên mặt trắng ở lại.
Sau đó hắn bộ dáng khiêm nhường, dẫn đoàn người tiến nhập vào trong Thiên Cơ điện. Đoàn người liền phân biệt ngồi xuống. Đương nhiên trung niên mặt trắng chỉ là tu sĩ Kết đan kỳ nên chỉ có thể đứng sang bên.
“Nghe nói Hàn đạo hữu lần này đến là muốn mua bí pháp luyện chế giới tử không gian, không biết có phải là thật?” Sán Khổ tính tình cũng rất sảng khoái, đi thẳng vào vấn đề.
“Đúng, Hàn mỗ lần này đến chính vì sự tình này.” Hàn Lập cũng không có ý quanh co, thản nhiên nói.
“Đạo hữu nếu muốn bí thuật này phân nửa chắc là đã phát hiện khe nứt không gian, muốn luyện chế thành giới tử không gian nhưng lại không muốn cho người thứ hai biết được chuẩn xác vị trí.” Lão già mập có vẻ lơ đễnh nhẹ nhàng cười.
Vị các chủ Thiên Cơ các này có tu si Nguyên anh trung kỳ, hơn nữa lại là người đứng đầu một phương thế lực nên Hàn Lập cũng có biểu hiện ra một tia kính ý, nhưng vẫn thong dong dị thường, không chút thất thố.
“Đạo hữu đã một câu nói toạc ý đồ của tại hạ ra rồi đó!” Hàn Lập hai mắt híp lại, nhàn nhạt nói.
“Ha ha, từ khi bản các sáng lập ra giới tử không gian đến nay cũng có người giống đạo hữu đến đòi phương pháp luyện chế này. Những người này cùng Hàn huynh cũng không sai biệt lắm, đều là phát hiện ra được khe không gian muốn luyện chế thành không gian riêng của bản thân mà tuyệt không hy vọng có người thứ hai biết đến. Những người này cũng giống đạo hữu, tu vi đều là đại tu sĩ!” Sán Khổ cười khẽ trả lời.
“Chà, thế đạo hữu có đồng ý không?” Hàn Lập thực sự thấy tò mò.
“Không! Tuy rằng họ đều cam đoan không đem phương pháp này tiết lộ ra ngoài, nhưng bản các nều thật sự đem phương pháp luyện chể này đưa ra chỉ sợ những thứ như Thiên Cơ Ốc, Thiên Cơ Phủ đã không phải hàng độc quyền của bản các.” Lão già mập trực tiếp đưa ra câu trả lời.
“Thế đạo hữu có phương pháp khác để giải quyết việc này không. Nếu không quý các cũng sẽ không làm điều không khôn ngoan này.” Hàn Lập nghĩ một chút, mới nói ra đầy thâm ý.
“Hàn huynh nói lời ấy thật chính xác. Bản các cũng không dám đắc tội với nhiều đồng đạo như vậy. Tuy rằng bản các không đem phương pháp nói ra nhưng lại có vật khác thay thế, cũng có thể thoả mãn yêu cầu của đạo hữu.” Lão già mập thần sắc thoải mái trả lời.
“Vật thay thế?” Hàn Lập thực sự trong lòng rất ngạc nhiên.
“Bản các lúc trước đã nghiên cứu ra một bộ khí cụ bày trận có thể sinh ra một loại cấm chế, trực tiếp đem khe không gian hình thành một loại giống với giới tử không gian. Cái này tuy rằng không phải là giới tử không gian chân chính nhưng cũng giống đến bảy tám phần.” Sán Khổ tự tin nói.
“Lại có sự tình này? Nhưng nếu dựa vào cấm chế lực thì loại giới tử không gian này chỉ sợ thiếu hụt đi không ít.” Hàn Lập nhướng mày lắc đầu nói.
“Chỗ thiếu hụt đi tự nhiên là có một ít. Nhưng chỗ thiếu hụt đó đối với người giống như Hàn huynh mà nói cũng không tính là gì.” Sán khổ không thèm giảng giải đạo lý.
“Sán huynh nói như vậy làm Hàn mỗ thực sự cảm thấy hứng thú. Có thể nói rõ được không?” Thần sắc Hàn Lập cuối cùng cũng động.
“Kỳ thật cũng không có gì. Vị Các chủ đời trước đã cùng vài vị trận pháp tông sư liên thủ căn cứ vào nguyên lý của giới tử không gian mà thiết kế ra loại giới tử pháp trận này sau đó truyền phương pháp sử dụng trận pháp cơ hồ hoàn mỹ này ra. Chỉ cần không phải không gian quá lớn thì loại trận pháp này có thể áp dụng được. Về phần chỗ bị thiếu hụt này bất quá cũng chỉ hai điểm mà thôi. Nếu là bày trận pháp này mà muốn hình thành một khỏang không gian lớn thì tất nhiên lượng linh thạch cần dùng cũng không phải nhỏ. Đại khái một năm sẽ mất hơn vạn linh thạch. Đương nhiên, đối với không gian có linh mạch thì lượng hao phí sẽ giảm đi một ít. Mặt khác, một khi bố trí loại trận pháp này thì giới tử không gian nhiều lắm cũng chỉ duy trì được hai ba ngàn năm, đến lúc đó khí cụ bày trận sẽ tiêu thất mà toàn bộ không gian sẽ tự động sụp đổ, không thể cứu chữa. Hai điều này đối với Hàn huynh mà nói thì điều trước tự nhiên không thành vấn đề, điều còn lại chỉ cần đạo hữu không có ý định truyền thừa cho gia tộc hoặc tông môn, thời hạn sử dụng tất nhiên là dư dả. Dù sao thì cho dù tu luyện tới Hoá thần kỳ cảnh giới thọ nguyên bất quá cũng hơn 2000 năm mà thôi.” Sán Khổ tự đắc nói.
Hàn Lập nghe thấy những lời này thì sờ cằm, trên mặt lộ vẻ suy tư.
“Thế nào, Hàn đạo hữu đối với loại khí cụ bày trận này không cảm thấy hứng thú sao? Nếu là đạo hữu muốn, bản các sẽ bán ưu đãi cho đạo hữu một bộ.” Lão già cười nhìn Hàn Lập nhưng sâu trong lòng ánh lên một tia giảo hoạt, tựa hồ chắc chắn Hàn Lập sẽ đáp ứng.
Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt Sán Khổ nguyên bản đang tươi cười chợt ngưng trệ.
“Tại hạ vẫn muốn có phương pháp luyện chế giới tử không gian.” Trầm ngâm hồi lâu Hàn Lập lắc lắc đầu nói.
Lần này thì chẳng những hai người lão già cùng trung niên mặt trắng thần sắc biến đổi, nhà sư Diễm Trúc kia đang ở một bên cúi đầu suy nghĩ cũng hơi bất ngờ ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Lập một cái.
“Đạo hữu đã kiên trì như thế xem ra đã có cân nhắc kĩ càng, nhưng hẳn cũng nên nói đạo lý một chút chứ?” Lão già mập ánh mắt chớp động, thở dài một tiếng. Một bàn tay đặt trên thành ghế gõ gõ rất có quy luật.
Hàn Lập thấy hành động này của lão già xem như không có, trong miệng bình tĩnh nói:
“Rất đơn giản, khi tại hạ phát hiện khe không gian kia thì đã có chút không ổn, tại hạ không tin tưởng vào bộ khí cụ bày trận kia có thể ngăn cản không gian không bị sụp đổ. Hàn mỗ đối với phương pháp này ở tình thế bắt buộc.” Hàn Lập nhìn chằm chằm vào lão già, ý tứ không để cho hắn có thể cự tuyệt.
Nghe được lời nói của Hàn Lập, Sán Khổ nhướng mày, hiển nhiên câu trả lời của Hàn Lập hắn cũng đã đoán trước được, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
“Muốn phương phap luyện chế giới tử không gian cũng được, trước hết cứ luận bàn cùng lão phu một chút rồi tính sau.” Đúng lúc này, không gian truyền đến một thanh âm già nua, sau khi ngân quang chợt loé, một đạo độn quang trong nháy mắt từ ngoài bắn vào, sau đó xuất hiện một lão tăng mặc ngân bào.
Vừa thấy lão tăng, Sán Khổ cùng Diễm Trúc nguyên bản đang ngồi cuống quýt đứng dậy đón chào. Lão già mập trong mắt khó nén một tia vui mừng.
“Nguyên Trí đại sư, người đã đến rồi.”
“Tham kiến Nguyên Trí sư huynh!”
Hai người này cứ như vậy xưng hô nói.
Hàn Lập đang ngồi ngay ngắn trên ghế cũng không nhúc nhích, ngược lại ánh mắt có chút hứng thú đánh giá tăngnhân này.
Tăng nhân này tuy rằng không trẻ giống như Diễm Trúc nhưng thoạt nhìn cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi, bộ dáng thập phần nho nhã. Thật sự không thể cùng thanh âm gia nua kia là phát ra bởi hắn.
Chẳng qua cái tên Nguyên Trí này hắn cũng có nghe nói qua. Tăng nhân này tựa hồ là một trong Tứ đại Phật tông Lôi Âm Tông trưởng lão, Nguyên anh hậu kỳ.
Cùng với các Phật tông tu sĩ khác có chút bất đồng. Vị này tại Đại Tấn thanh danh rất lớn, hơn nữa còn đảm nhiệm chức vị kim cương hộ pháp cực kỳ thưa thớt. Đối với đạo nho hai môn, tựa hồ bộ dáng không đúng lắm. Cùng với những thứ khác hắn cũng không biết nhiều.
“Nguyên lai là Lôi Âm Tông Nguyên Trí đại sư, thật không nghĩ đại sư lại là khách khanh trưởng lão của Thiên Cơ các, Hàn mỗ thật sự thất kính.” Đánh giá ngân bào tăng nhân một lát, Hàn Lập cười mà như không ngồi trên ghế ôm quyền thi lễ.
“Thật sự không biết Hàn đạo hữu từ tông môn nào đến, bần tăng tựa hồ chưa thấy qua đạo hữu.” Gặp Hàn Lập bộ dáng đủng đỉnh, ngân bào tăng nhân hai mắt tinh quang chợt loé, hỏi không chút khách khí.
“Nguyên Trí đại sư không biết Hàn mỗ cũng là chuyện bình thường, tại hạ cũng lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Âm Tông cao tăng!” Hàn Lập cười hắc hắc, bộ dáng lười biếng nói.
“Nguyên Trí sư huynh có thể là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn thí chủ, nhưng thanh danh Hàn đạo hữu người tuyệt nhiên không phải lần đầu nghe tới.” Vị Diễm Trúc đột nhiên cười nói.
Hàn Lập sắc mặt khẽ biến, nhất thời quay đầu nhìn về hướng người kia.
Sán Khổ nghe vậy thì ngẩn ra, lập tức như nghĩ đến cái gì đó.
“Chà, Diễm Trúc sư đệ nói lời này ý là sao?” Ngân bào tăng nhân cũng hơi bất ngờ.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên