Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1442
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1093 : Trấn Hải Chung
ăm xưa Băng Phách tiên tử tại thời điểm trước khi phi thăng, lợi dụng đại thần thông làm Băng Uyên đảo đóng băng hơn trăm năm, mới làm cho nhất mạch bọn ta đối với tu sĩ Tiểu Cực cung, không thể không tránh né ba phần, nhưng hiện giờ đã nhiều năm trôi qua, mà việc này lại liên quan tới chuyện phi thăng linh giới, không thể không ra tay một lần. Ngược lại Xa đạo hữu bồi dưỡng khối thân thể này không biết đã tiêu phí bao nhiêu tâm huyết, nếu bị hao tổn không sợ mất nhiều hơn được sao?" Cô gái áo bạc không lạnh không nhạt nói, vẻ mặt lại không mang một chút giận dữ nào
"Ha ha!!! cũng giống như lời nói của Phượng đạo hữu, vì việc này quan trọng, chỉ cần đúng như tin tức. Cho dù có tổn thất lớn, lão phu cũng cam tâm tình nguyện. Chỉ là không nghĩ tới, không gian tiết điểm từ thời xưa của nhân giới lại có khả năng tồn tại, thậm chí nằm trong khe nứt không gian lại là Hư linh điện của Tiểu Cực cung. Nếu không phải bổn toạ phái người tra xét mấy lần, rốt cuộc xác định việc đó cũng không có sai, thì ta cũng sẽ không có mạo muội ra tay. Dù sao thực lực của Tiểu Cực cung cũng không phải là kém, không thể dễ dàng diệt sát!" Đồng tử sau một trận cười quái dị rồi nói
"Cũng chỉ có cái loại to lớn khủng khiếp như Hư linh điện đặt trong khe nứt không gian, mới có thể làm cho không gian tiết điểm một mạch ổn định bảo tồn tới ngày nay. Nghe Xa huynh nói, mấy chỗ tiết điểm khác cũng đã tìm qua, chắc cũng không có thu hoạch gì. Nếu như là lần này vẫn không có thu hoạch, không biết đạo hữu sau này tính toán ra sao?" Cô gái áo bạc ánh mắt chớp động hỏi
"Rất đơn giản, tiếp tục tìm kiếm không gian tiết điểm. Năm đó thượng cổ tu sĩ có thể chính mình tìm được, ta vì sao không thể. Cùng lắm thì thời gian tìm kiếm dài hơn mà thôi." Đồng tử liền im lặng trong một chốc lát rồi cười lạnh trả lời
"Nhưng mà thời gian của chúng ta tựa hồ cũng không còn nhiều lắm. Nghe nói đạo hữu là hậu duệ của một chủng cổ yêu ở linh giới, chẳng những thần thông kinh người, chính là thọ nguyên so với yêu thú bình thường còn dài hơn rất nhiều. Nhưng mà nhiều năm như vậy trôi qua, chỉ sợ đạo hữu cùng ta cũng không có sai biệt lắm, đã sớm bắt đầu dùng tới bí thuật đem chân thân phong ấn lại, nhằm kéo dài thọ nguyên cho tới nay"
"Phượngng tiên tử đã biết rõ việc này rồi, cần gì phải cố hỏi làm gì." Đồng tử sắc mặt trầm xuống tựa hồ như động chạm tới nỗi đau của mình
"Nhưng cái loại phương pháp này cũng chỉ là Bịt tai trộm chuông * mà thôi, cũng không có cách nào tiếp tục kiêu trì lâu hơn nữa. Ta nhiều ngày trước đã thu được tin tức từ Ngũ Long Hải, Tên Bạch Lộc lão quái đã toạ hoá rơi rụng rồi, hắn cũng là hậu duệ của thiên địa linh thú, cũng cũng tu luyện đại thành từ thời kỳ thượng cổ đại chiến đến nay. Bình thường hắn cũng không ưu phiền về tính mạng, lại quyết không dùng bí thuật phong ấn chân thân. Chính là nếu làm như vậy cũng chỉ là sống tạm qua ngày mà thôi, cũng không trách khỏi thiên địa luân hồi." Cô gái áo bạc thở dài một tiếng, nhìn về cấm chế đại trận ở xa xa, trong mắt hiện lên một vẻ mê man.
Giải thích *
Có tên trộm đến nhà người họ Phạm ăn trộm, nhưng khi đến nơi thì mọi thứ trong nhà đều đã dọn đi cả, không có gì để lấy, chỉ còn lại một cái chuông lớn trong sân, tên trộm nghĩ: Cái chuông này có thể bán kiếm được chút tiền, thế là hắn nhấc lên thử nhưng nó quá nặng, không cách nào chuyển đi nổi. Hắn bèn nghĩ: Nếu đập vỡ cái chuông ra từng mảnh thì có thể đem về được, thế là hắn tìm một cái búa gõ nhẹ một cái, nhưng âm thanh lại vang đi rất xa. "Chết rồi! nếu bị hàng xóm nghe được thì làm sao đây?" Nghĩ thế, hắn liền bịt hai tai mình lại.
Tên trộm cho rằng mình không nghe được tiếng chuông thì người khác cũng không nghe được. Bạn nghĩ xem, hắn hành động như thế có thông minh không? Hắn tự dối được mình, nhưng có thể dối được người khác chăng!
Ý nghĩa:
Khi bạn làm một việc gì sai thì nên thừa nhận, vì trước sau gì mọi người cũng đều biết việc của bạn làm. "Bịt tai trộm chuông" giống như tên trộm trên thì có tác dụng gì chứ.
"Cho nên mới nói, Chỉ cần có thể xác định được vị trí của không gian tiết điểm, cho dù có nguy hiểm đi chăng nữa, lão phu cũng sẽ mạo hiểm thử một lần. Đến lúc đó, nếu Phượng đạo hữu nguyện ý, chúng ta sẽ không ngại liên thủ mà xông vào" Trên mặt đồng tử dị quang lưu động, thình lình hướng cô gái kia rồi nói.
Việc này phải đợi sau khi Xa huynh thực sự tìm được không gian tiết điểm rồi mới nói. Trước mắt đối với Tiểu Cực cung, chỉ sợ không phải dễ dàng đánh tan như vậy" Cô gái áo bạc vẻ mặt có vẻ từ chối, rồi đưa ra ý kiến.
"Việc này Phượng tiên tử xin cứ yên tâm, năm đó Vạn Yêu cốc chúng ta một mình tấn công Tiểu Cực cùng, đều công phá tới Băng thành của đối phương, làm cho nhân loại tu sĩ không thể không trốn vào trong Hư linh điện. Lần này lại có chư vị đạo hữu tương trợ, vậy lại càng không thành vấn đề. Tuy nhiên sau khi chạy tới Hư linh điện của đối phương, sẽ phải dựa vào thần thông của đạo hữu." Bên cạnh lão già lại trầm giọng nói
"Điểm này thì yên tâm, Băng phượng bộ tộc chúng ta trời sinh đã có năng lực nhất định về xé rách không gian, sẽ không làm cho các ngươi thất vọng" Cô gái áo bạc tự nhiên cười nói
Lúc này, mấy tên hoá hình yêu thú khác ở gần tuy rằng đều nghe rõ ràng lời nói của ba người, nhưng không có một tên nào dám tuỳ tiện ngắt lời bọn họ trong lúc nói chuyện, cả đám tựa hồ đem miệng mình khâu kín lại.
Tên đồng tử kia trên mặt hiện ra vẻ mặt tươi cười, đang định mở miệng nói cái gì, đột nhiên sắc mặt biến đổi, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Tên lão già cùng cô gái áo bạc cơ hồ như đồng thời cảm ứng được cái gì, cũng ngạc nhiên cùng hướng về một phía nhìn lên.
Mấy người bọn họ đều cảm ứng được, tại trong hàn vụ trắng xoá kia, có một cỗ linh áp khổng lồ kinh người đột nhiên mạnh mẽ xuất hiện. cùng một lúc … hướng ra xung quanh bốn phía khuếch tán mở rộng
"Coong …oong …oong"
Một tiếng chuông giống như long ngâm hổ gầm từ phía cuối chân trời liên tục truyền tới không rứt.
Đứng xung quanh Băng phượng gồm Băng hải yêu thú cấp tám, cấp chín, vừa nghe thấy những thanh âm này, sắc mặt liền đại biến, đều có chút rối rít đứng không có vững.
Còn đối với hoá hình yêu thú của Vạn Yêu cốc lại bình yên vô sự, nhìn về phía Băng hải yêu thú tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Còn đối với ba tên cả nam và nữ thập cấp yêu thú, đối với tiếng chuông này căn bản không hề quan tâm, nhưng sau khi nghe xong, trong miệng cô gái lại phát ra thanh âm vô cùng kinh sợ :
"Trấn Hải Chung!!! Trấn tộc chi bảo của bộ tộc Băng hải chúng ta, không ngờ năm đó thực sự rơi vào trong tay của Băng Phách tiên tử"
Lão già cùng tên đồng tử nghe nói như thế, liếc mắt nhìn nhau một cái, trên mặt cũng lộ ra một tia ngạc nhiên.
Chẳng qua tiếng chuông này ảnh hưởng đối với bát cấp và cửu cấp của Băng hải Yêu tộc, rõ ràng chỉ có trong một chốc lát công phu.
Sau khi chịu một chút thiệt thòi nhỏ, quần yêu liền thả ra yêu khí đồng thời phun ra pháp bảo hộ thân. Lúc này ảnh hưởng của tiếng chuông lập tức hạ xuống tới mức thấp nhất. Không kể hơi choáng váng đầu óc ra, cơ hồ cũng không thèm để ý. Thấy tình hình như vậy, cô gái áo bạc sắc mặt mới tốt hơn một chút, nhưng tâm niệm của nàng lại như đang suy nghĩ cái gì đó, sau đó thân hình liền nhoáng lên một cái, trực tiếp hoá thành một đoàn tinh quang hướng lên trên không trung phóng đi
Sau đó tinh quang ở trên không trung liền nổ tung, hoá thành vô số đạo tinh ti chợt loé lên rồi biến mất không thấy.
Sau một lúc, tinh quang chợt tắt, cô gái một lần nữa nhẹ nhàng hạ xuống đỉnh băng sơn, ngọc dung có chút tái mét.
"Chuyện gì xảy ra vậy, tại sao Phượng tiên tử lại chịu hao tổn nhiều pháp lực như vậy để thi triển ‘Đại sưu thần phân niệm đại pháp’?" Lão già nhíu mày, chậm rãi hỏi
"Không ngờ người của Tiểu Cực cung lại vận dụng Trấn Hải Chung, đồng thời lại phái ra rất nhiều tu sĩ hướng ra khắp mọi nơi tàn sát những đê giai Yêu tộc của Băng hải chúng ta. Tuy rằng ta mới chỉ cảm ứng ở trong một khu vực nhỏ, nhưng cũng thấy không ít tộc nhân bị dính phải độc thủ." Cô gái áo bạc hừ lạnh một tiếng, con mắt phát ra hàn quang lạnh giá.
"Lại có loại chuyện này à? Năm xưa ta nghe nói qua, trước kia quý tộc có một kiện dị bảo, có thể làm cho thân thể của yêu thú mang băng hàn thuộc tính, khi nghe thấy thanh âm của dị bảo này thì xương cốt đều nhuyễn ra không thể nhúc nhích được, chẳng lẽ bảo vật đó gọi là ‘Trấn Hải chung’. Song nó sao lại lại nằm trong tay của nhân loại tu sĩ." Đồng tử có chút suy nghĩ rồi nói.
"Không có gì, Bảo vật này cũng không lợi hại như lời đồn. Nó cũng chỉ là một kiện linh bảo phỏng chế phẩm mà thôi. Đối với bát cấp trở lên cũng không chịu ảnh hưởng nhiều lắm, có thể bằng pháp lực bản thân ngạch kháng tiếng chuông này. Nhưng dưới bát cấp lại chịu uy hiếp cực kỳ lớn. Năm đó Băng Phách tiên tử khi đóng băng Băng Uyên đảo của chúng ta, thì cũng là lúc nó biến mất!" Cô gái áo bạc hít sâu một hơi, thần sắc trong nháy mắt hồi phục lại như lúc ban đầu.
"Xem ra, đây chính là thủ đoạn mà Băng Phách tiên tử lưu lại để khắc chế Băng hải bộ tộc các ngươi. Phượng đạo hữu, tiếp theo dự tính hành động ra sao. Có muốn ta phái người tới cứu quí thuộc hạ hay không?" Lão già vân vê chòm râu, thản nhiên hỏi.
"Không cần, Trấn Hải chung này thời gian ảnh hưởng nhiều lắm cũng chỉ có một nén nhang mà thôi, chờ chúng ta chạy tới thì những nhân loại tu sĩ này đã sớm rút lui khỏi rồi. Hơn nữa cho dù chúng nó toàn bộ bị giết chết, cũng không phải là chuyện đáng lo ngại. Đê giai yêu thú sinh sống ở Băng hải chúng ta còn rất nhiều, căn bản không thể đả thương được tới nguyên khí của Băng hải chúng ta. Huống hồ chuyện đó cũng không thể nào! Cho dù có Trấn Hải Chung tương trợ, bọn chúng có thể tìm được một nửa Yêu tộc chúng ta xuống tay, cũng đã là may mắn lắm rồi.Tuy nhiên cừu này ta sẽ nhớ kỹ.
Các ngươi nghe kỹ đây, chốc nữa sau khi tiến vào Tiểu Cực cung, trước khi tiến vào Hư linh điện nếu gặp phải thấp giai tu sĩ nào cũng không được buông tha, tất cả phải giết chết không tha!" Cô gái áo bạc cúi đầu trầm ngâm một chút, rồi ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên nồng đậm sát ý rồi ra lệnh.
Lúc này bên cạnh Băng hải yêu thú, cùng nhất tề kêu lên lĩnh mệnh.
"Ha … Ha!!! Như thế là tốt rồi. Chúng ta cũng nên bắt đầu động thủ phá trận này đi. Mặc dù quí thuộc hạ không có cách nào chạy tới. Nhưng đê giai yêu thú của Vạn Yêu cốc chúng ta cũng chưa có tổn hại chút nào, chỉ cần hàn khí trên đảo một khi mà tan hết, liền có thể xông tới trợ giúp một tay, nhưng trước tiên chúng ta còn phải đem đại trận này phá giải đã." Tiểu đồng cười hăc hắc nói. Sau đó miệng liền há ra từ trong đó phun ra một đoàn hắc khí, lập tức hoá thành một cây phiên kỳ u tối hiện ra ngay trước người
Cô gái áo bạc vừa thấy phiên kỳ này, trong lòng khẽ động, ngưng thần ngắm kỹ.
Tiểu phiên chỉ lớn tầm năm sáu tấc (13 – 14 cm), bị một đoàn u quang bao phủ, mặt phiên rộng tầm một cái lòng bàn tay lại thấy yêu ảnh tràn ngập trong đó, giống như có vô số yêu xà quỉ quái phân bố rải rác trong phiên kỳ, nhưng có điều trên phiên kỳ lại không có một chút tiếng động nào, một chút tiếng vang cũng không có truyền ra, quỉ dị vô cùng.
"Đây chính là Vạn Yêu Phiên của quí cốc!" Cô gái áo bạc sau khi xem xét một lát, liền thu hồi ánh mắt hướng đồng tử hỏi một câu.
"Phượng đạo hữu, tuệ nhãn thật là sáng! Đúng vậy chính là Vạn Yêu Phiên. Trải qua vạn năm ngâm tại yêu khí trong cốc, nay phiên có uy lực cường đại quả thực khó có thể tưởng tượng được. Mặc dù ta chỉ có phân thân ở đây, không thể phát huy toàn bộ uy năng của phiên này. Cho dù là như vậy, dưới sự phối hợp của chư vị đạo hữu, ta tin tưởng chỉ cần mất mấy ngày, có thể dùng phiên kỳ này, đem cấm chế trước mắt phá nát không còn một mảnh" Đồng tử có chút đắc ý nói.
Sau đó hai tay hắn xoa một cái, một đạo pháp quyết màu xám bắn ra đánh vào lá cờ, nhất thời một quầng hôi quang chớp động, … tiểu phiên chuyển động xoay tít, trên mặt phiên kỳ các ảo ảnh của đủ loại yêu thú tuỳ theo một trận hoảng loạn, càng ngày càng hiện ra nhiều hơn, không thể đếm xuể
Cô gái áo bạc thấy vậy, gật gật đầu. Sau đó trong miệng phân phó một tiếng, nhất thời bầy yêu bên cạnh tất cả đều bay lên không, rồi phun ra vân vụ hoặc xuất ra pháp bảo yêu khí.
Lão già mặt cũng không một chút thay đổi, cũng cũng phát ra mệnh lệnh"
Đám yêu vật kia của Vạn Yêu cốc, lúc này cũng hoá thành các loại độn quang nhanh chóng bay lên trời, cũng làm phép khu sử pháp bảo.
Trong nhất thời, từng trận phong ma, yêu khí nổi lên, cơ hồ che kín nửa bầu trời. Tiểu đồng thấy vậy, ha ha một trận cuồng tiếu, lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời căng ra, trong miệng phát ra nhưng thanh âm niệm đọc khẩu quyết khó hiểu. Rốt cuộc Vạn Yêu Phiên trước người dưới sự niệm đọc của pháp quyết bắt đầu cuồng tăng dựng lên, Nay thanh âm chú ngữ vang lên, ước chừng chỉ mất thời gian uống cạn một chén trà nhỏ. Một cây cự phiên cao hơn trăm trượng mà cán phiên thô to như một cái vại nước đứng sừng sững ở trên đỉnh băng sơn, giống như một cây trụ chống trời, trên mặt lá cờ, một đám ảo ảnh yêu thú sống động y như thật, bay múa, lượn lờ xung quanh mặt phiên.
"Đi"
Trong miệng tiểu đồng hét to một tiếng như tiếng sấm. Trong tâm đem pháp quyết thục giục.
Nhất thời trên phiên kỳ truyền tới thanh âm của vố số yêu vật đang gào thét điên cuồng. Các loại yêu thú được bao vây ở trong đủ loại yêu vân và yêu khí khác nhau, giống như có người chỉ đạo chúng gào thét như theo một tiết tấu nào đó, rồi hướng thẳng hàn khí dầy đặc trước mặt đổ xuống. Bầy yêu đứng trên bầu trời cũng không yếu thế cũng cũng ùn ùn kéo xuống.
Mà cơ hồ cùng lúc đó, trong hàn khí hơn mười bóng người khác nhau hiện ra, bọn họ tránh ở bên trong cấm chế, tay đang vung lên thả ra các quang hoà nhiều màu sắc, trực tiếp hướng về phía bầy yêu nghênh tiếp.
Trong phút chốc một hồi đại chiến bắt đầu mở ra.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên