The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1442
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1090 : Âm Linh Thủy, Thái Dương Tinh Thạch
ất đơn giản, trong Huyền Ngọc động bên cạnh vấn đề hàn khí, còn có điều phải chú ý. Vạn niên Huyền Ngọc nhìn có vẻ như có thể lấy ra dễ dàng nhưng trên thực tế mỗi khoả Huyền Ngọc khi xưa đều được thượng cổ tu sĩ dùng đại thần thông không biết tên đem cả quáng mạch ngưng luyện thành nhất thể. Hơn nữa trải qua nhiều năm tắm luyện hàn khí trong động, cơ hồ đã được gọt giũa tôi luyện hoàn hảo thành một thể thống nhất. Cho dù có dùng bảo vật sắc bén cũng vô pháp gỡ ra. Nếu không với nhiều Huyền Ngọc như vậy, bổn cung lại sao lại để không nơi này như vậy. Nếu có thể thì đã lấy hết ra, luyện chế thành pháp bảo, thực lực bổn cung cũng liền tăng lên không kém với so với Thái Nhất Môn, Thiên Ma Tông." Thanh sam trung niên nhân lộ vẻ tiếc hận nói.
"Huyền Ngọc không thể gỡ xuống?" Bà lão nhướng mày, bộ dáng không tin.
"Long phu nhân nếu trong lòng nghi ngờ, chi bằng thử xem một lần, liền cũng biết Âu Dương sư đệ có hoa ngôn xảo ngữ hay không" Hàn Ly thượng nhân cười cuồng dã nói.
"Chà, quả thực có chuyện lạ như thế? Lão thân thật muốn thử một lần" Bà lão tóc bạc rung lên, đột nhiên quải trượng trong tay nhấc lên, hướng về phía loạn thạch phía trước, móc ra một khoả Huyền Ngọc cỡ một lóng tay.
Một luồng hoàng quang theo quải trượng bắn ra đánh vào phía trên mẩu huyền ngọc.
"Phanh" Mẩu huyền ngọc trên mặt loé hào quang, liền bình yên vô sự.
Bà lão biến sắc, nhưng lập tức vẻ mặt trầm xuống, một tầng sát khí hiện lên trên mặt, tay áo bào rung lên, một thanh sắc tiểu chùy kiểu dáng cổ xưa xuất hiện.
Bà lão lắc nhẹ tay, ném đi, thanh tiểu chùy liền hoá thành một đạo thanh sắc thiểm điện kích tới.
"Oanh!" vang một tiếng thật lớn, thanh sắc thiểm điện tiếp xúc vào huyền ngọc liền bạo liệt, huyền ngọc hào quang vụt sáng, rồi hoá thành mảng sương phấn phiêu tán vào trong gió.
Bà lão thấy cảnh này, trợn mắt há hốc mồm đứng chết trân.
"Long đạo hữu không cần kỳ quái, chính là nếu dùng uy lực của pháp bảo, Huyền Ngọc cũng chỉ sẽ bị hủy diệt mà không có khả năng lấy ra trọn vẹn. " Hàn Ly thượng nhân cười nhẹ.
Bà lão sắc mặt khó coi, chỉ biết đứng im không nói được câu nào.
Thầy tu áo xám đang đứng kế bên bỗng mở miệng "Hàn Ly đạo hữu, nếu đúng theo lời nói, hẳn quý cung cũng không có nhiều Huyền Ngọc lắm. Mà đạo hữu vừa rồi hứa hẹn thật hào phóng khiến bần tăng có chút khó hiểu."
"Ha, ha. Ma Cưu đại sư thật quá lo. Tuy bổn cung không thể khai thác đại trà nhưng lấy chút ít thì Tiểu Cực cung ta vẫn có biện pháp. Bạch sư muội, ngươi gỡ ra một vài khối để cho các đạo hữu xem sao." Hàn Ly thượng nhân nghe lời tăng nhân, trước là ngẩn ra, sau lại cười to, bèn hướng Bạch Mộng Hinh phân phó.
Cô gái áo trắng nghe xong, thản nhiên gật đầu đáp ứng, môt tay vỗ vào túi trữ vật, một bạch sắc tiểu bình xuất hiện trong tay.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Bạch Mộng Hinh tiến vài bước đi đến trước loạn thạch, linh hoạt mở nắp bình, bạch quang loé lên, chiết ra trong bình một giọt dịch thể tối đen như mực.
Giọt dịch thể này toát ra khí xám nhàn nhạt, bay về một hạt Huyền Ngọc khác trong loạn thạch.
Từ nãy đến giờ Hàn Lập vẫn đạm nhiên đứng cạnh nhìn, nhưng khi hắn nhìn thấy giọt dịch thể này đột nhiên biến sắc, rồi lập tức thần sắc khôi phục như cũ, nhưng tràng khiếp sợ vừa rồi vẫn vô pháp che dấu được hoàn toàn.
May mắn là lúc này, mọi người đều chăm chú nhìn diễn biến trước mắt, không có ai phát hiện được vẻ khác thường của Hàn Lập.
Kết quả, giọt dịch thể vừa tiếp xúc với huyền ngọc, như trâu đất xuống biển vô tung vô ảnh.
Mà huyền ngọc trong phút chốc bị bịt kín một tầng bụi khí, phát ra một tiếng "rắc", rồi tự tách ra khỏi hòn đá rơi vào tay Bạch Mộng Hinh.
Bà lão cùng tăng nhân liền giật mình, Hàn Lập cũng ngạc nhiên.
Hàn Ly thượng nhân cười hắc hắc, tiếng giải thích vang lên "Năm xưa, tổ sư khai phái của bổn cung có lưu lại một kiện bảo vật, có thể tự hội tụ địa linh âm khí, cứ mười năm lại tụ được một giọt Âm Thủy, có khả năng lạc thạch hoá kim, thần diệu vô cùng. Chỉ có dùng Âm thủy này mới gỡ được trọn vẹn Huyền Ngọc. Chính vì vậy mà ngàn năm bổn cung mới mở Huyền Ngọc động một lần, mỗi lần cũng chỉ lấy được chút ít Huyền Ngọc mà thôi."
"Thì ra là thế!" Thầy tu áo xám lộ ra vẻ chợt hiểu.
Bà lão nhìn Vạn Niên Huyền Ngọc rải rác khắp nơi trong động, mặt thoáng hiện lên một tia đáng tiếc.
Nhưng Hàn Lập sau khi thấy được tình hình dùng nước lấy ngọc vừa rồi, trong lòng một trận quay cuồng.
"Sự tình khác, chờ vào trong Thái Dương tinh thạch ốc sẽ nói tiếp." Hàn Ly thượng nhân vừa nói, vừa đi nhanh đến hồng sắc thạch ốc. Đám Hàn Lập không ai phản đối, đi theo sau.
Tới gần một chút mới phát hiện cả thạch ốc trong tình trạng bán trong suốt, hồng quang lấp lánh, tản ra hơi lửa cực nóng, nhưng hình dáng tựa như Hoả Linh thạch. "Thái Dương tinh thạch…." Hàn Lập lần đầu nghe được loại tài liệu này, nhưng trong đầu lại nghĩ "Thái dương tinh hoả, Thái dương tinh thạch, nghe tương tự hẳn chúng có liên quan với nhau." nhưng không dám chắc.
Nhưng mặc kệ ra sao, đây cũng là một cái manh mối tìm Thái dương tinh hoả. Phải theo nói bóng gió một chút, xem còn có moi được điều gì từ miệng đám Tiểu Cực cung nữa hay không.
Tiến vào thạch ốc, bên trong trống không, có có đồ vật gì. Nhưng quả thật hàn khí bên ngoài không thể xâm nhập vào trong thạch ốc.
Chúng nhân đều an tâm, thu hồi hộ thể Hàn diễm, tìm vị trí thích hợp khoanh chân ngồi xuống. Hàn Lập ngồi chưa nóng đít, chợt nghe thầy tu áo xám sau khi xem xét tả hữu, mỉm cười nói "Không thể tưởng được, quý cung ngoài Vạn Niên Huyền Ngọc còn tìm được Thái Dương tinh thạch, dị bảo này không dưới Huyền Ngọc. Chẳng qua theo bần tăng được biết, loại tài liệu này thường nằm sâu trong cùng của địa hoả, hơn nữa nghe nói phải qua Thái dương tinh hoả ngưng luyện mới có khả năng hình thành. Ở đây có nhiều như vậy, không biết quý cung tìm thế nào?".
"Hắc hắc, đại sư cũng biết chuyện tình Thái Dương tinh thạch, khiến Sư mỗ có chút ngạc nhiên. Chẳng qua, các thứ tài liệu này là do tổ sư bổn cung sưu tập được, hậu nhân chúng ta cũng chỉ là ngồi mát ăn bát vàng mà thôi. Hiện tại, ta trước hết nói cho các đạo hữu vài điều kiêng kị tại Huyền Ngọc Động sau đó sẽ giảng giải chi tiết từng bước đột phá cảnh giới bình cảnh." Hàn Ly thượng nhân cười khan, tựa hồ không muốn nói thêm, chủ động đổi đề tài.
Tăng nhân mỉm cười, lúc này bèn ngậm miệng không nói nữa.
Hàn Lập vừa nghe quả nhiên có liên quan đến Thái Dương tinh hoả, lúc đầu mừng thầm, nhưng sau đó thầm oán hận. Nhưng đành phải giữ vững tinh thần nghe vị Tiểu Cực cung đại trưởng lão thuyết giảng tiếp.
Cùng lúc này, trên mặt đất, tại một toà lầu các thật lớn trong Tiểu Cực cung, một trung niên mỹ phụ thân vận bạch sam, tao nhã ngồi tại ghế chủ tọa phía trên, phía trước phân biệt hai bên là một nam một nữ, chính là Bạch Dao Di cùng giám sát trưởng lão - lão già tóc xám. Hai người đều vẻ mặt nghiêm nghị nhìn về phía phụ nhân.
"Nói như vậy, đại trưởng lão đã mở của Hư linh điện, hơn nữa lại mang ba kẻ ngoại nhân tiến vào" Mỹ phụ bình tĩnh dị thường hỏi, thanh âm hơi có chút khàn khàn nhưng có một loại từ tính trong đó làm người ta nghe khó có thể quên.
"Khởi bẩm cung chủ, đại trưởng lão đích xác làm như thế. Chẳng qua, đại trưởng lão đã an bài tốt kế hoạch khẩn cấp rồi." Bạch Dao Di chậm rãi trả lời.
"Hừ! Cái gì mà kế hoạch khẩn cấp. Còn không phải lão đã từng thực hiện. Một khi thế địch quá lớn, đại trận không thể ứng phó, liền lập tức cho đệ tử tinh nhuệ tiến nấp trong Hư linh điện, xé mở không gian tạm thời tránh né không ra mà thôi. Nguyên bản có hai toà Hư linh điện, hiện đã bị chiếm mất một toà. Vạn nhất gặp chuyện không may, khả năng bảo toàn đệ tử bị thiếu mất một phần ba." Lão già tóc xám có chút không cam lòng nói.
"Cũng không thể nói như vậy. Vạn nhất Hàn sư huynh tiến giai Hoá Thần kỳ thành công, chúng ta không ngại sự xâm phạm của lũ yêu tinh lần này. Chẳng qua để ngừa vạn nhất, Diệp sư đệ vẫn là dựa theo Khuyển trưởng lão an bài, bố trí lại một chút. Nghe nói đã có xuất hiện yêu thú ngoài bát cấp ở trên đảo, hơn nữa đã kích sát tuần tra đệ tử ở ngoại đảo?" Mỹ phụ nhướng đôi mi thanh tú, lành lạnh hỏi.
"Vâng. Đích xác có Hoá Hình kỳ yêu thú xuất hiện. Bọn chúng tựa hồ muốn dọn sạch hệ thống bên ngoài của chúng ta, sau đó tiến sát vào bổn cung. Phương pháp này chúng đã thực hiện nhiều lần. Chẳng qua, có một điều ta để ý thấy…" Lão già tóc xám thần sắc ngưng trọng.
"Chà, Diệp sư đệ có cái gì cứ việc nói là được" Mỹ phụ con ngươi lưu quang chớp động nói.
"Theo tin tức chúng ta lấy được, lúc này, phe Băng hải ngoại trừ Băng Phượng bị xúi giục xuất chiến, còn tầng lớp cao thủ của Vạn Yêu cốc cũng chỉ mới Thanh Bối Lão lang xuất hiện, nhưng giờ lại có dấu hiệu Xa lão yêu cũng sẽ ra tay!" Chần chờ một chút, lão già tóc xám nói nhưng không khẳng định lắm.
"Xa lão yêu! Điều này không có khả năng!" Phong vận khinh vân của mỹ phụ chợt đại biến, ánh mắt lộ biểu tình ngưng trọng.
"Liễu sư tỷ, ta cũng hiểu được là khó có khả năng nhưng thám tử chúng ta cài vào Vạn Yêu cốc tình báo về đều tỏ vẻ dấu hiệu sắp ra tay của lão yêu." Lão già tóc xám thở dài.
"Xa lão yêu là nhân giới yêu vật tồn tại từ thời thượng cổ, đã tiến giai lên Hoá thần kỳ sớm không biết bao nhiêu năm. Nếu thật sự muốn đối phó với Tiểu Cực cung chúng ta, sao còn đợi đến hôm nay?" Bạch Dao Di lắc đầu, vẻ không tin.
"Nói như thế thật không giả, trong vụ Côn Ngô Sơn phong ấn lần trước, nghe nói chẳng những xuất hiện Cổ ma thánh tổ, thậm chí kéo theo việc Yêu Phi ở thượng giới xuất hiện, có khả năng cùng việc này có chút quan hệ." Lão già tóc xám quay đầu nhìn chằm chằm Bạch Dao Di truy vấn.
"Chuyện Cổ ma thánh tổ cùng Yêu phi cũng là sự việc truyền ngầm giữa các đại tông môn, không biết thật hay giả, do ai phao tin. Ngày đó ta tuy cũng có tham dự nhưng lại bị trọng thương nên nửa đường rút lui. Đúng rồi, Hàn đạo hữu đã kiên trì đến cuối cùng chắc cũng biết tình hình cụ thể." Bạch Dao Di đại mi nhíu chặt, như thế nói.
"Chính là gã nam tử ngươi mời kia?" Mỹ phụ ánh mắt chợt loé, đột nhiên hỏi.
"Vâng. Chính là hắn không sai." Bạch Dao Di cúi đầu.
"Quên đi, mặc kệ trong Côn ngô sơn rốt cục đã xảy ra chuyện gì. Chuyện yêu vật xâm chiếm là chuyện sẽ xảy ra. Xa lão yêu cũng không thể đích thân rời Vạn Yêu cốc. Đa phần là hắn phái xuất phân thân thôi." Mỹ phụ hồi phục trấn định, lạnh lùng nói.
Bạch Dao Di cùng lão già tóc xám cũng biết ít nhiều về bí mật của Hoá Thần Kỳ tu sĩ, giờ phút này gặp khẳng định của sư tỷ, hai người nhẹ nhõm thở một hơi thật dài.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên