When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 78
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:41:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73: Truy Lùng
gồi ở trong xe, kẻ tự xưng là vị hôn phu của Khâu Vãn Vãn, Kha Vũ thủy chung luôn hướng mắt ra ngoài cửa sở, toàn thân bao bọc trong đau thương
“Khâu Vãn Vãn, thật đã tự sát?” Tôi vẫn ko thể nào tin nổi, Khâu Vãn Vãn xinh đẹp như nữ thần mà cứ như vậy đã hương tiêu ngọc nát rồi?
“Ừ” Hắn nhàn nhạt nói “Ba ngày trước, cô ấy đã mặc áo cưới nhảy lầu. Lần này………có muốn cứu cũng ko cứu được rồi”
Tim đột nhiên có chút đau, mặc dù nàng là người đã từng muốn giết tôi và đứa bé, nhưng tôi và nàng dù sao cũng là 2 kẻ yêu cùng một người đàn ông, cái loại cảm giác này rất kì lạ, tất cả tình cảm của nàng, tôi lại toàn bộ hiểu hết. Nhưng trước mắt, tôi lại ko thể ko quan tâm một chút đến tình cảm của mình
“Sao ông lại bắt tôi? Vì Khâu Vãn Vãn muốn ức hiếp tôi sao?”
“Ko phải vậy” Hắn lắc đầu, cuối cùng lại đem ánh mắt đặt lên người tôi “Thỏa mãn tâm nguyện của cô ấy, hủy diệt người phụ nữ bên cạnh Bạch Tu Nghệ, ba ngày sau sẽ là tang lễ của Khâu Vãn Vãn, cô sẽ cùng cô ấy đưa tang chung 1 ngày”
Nói xong hắn lại tựa như chính mình cũng những lời nói đau khổ này ko hề có liên quan với nhau……….quay đầu hướng ánh mắt ra phía bên ngoài cửa sổ
“Ông…….ông điên rồi? Làm như vậy, ông và Khâu Vãn Vãn có cái gì khác nhau?” Tôi hoàn toàn giật mình, ko thể tin được hắn lại có thể trấn tĩnh như vậy mà nói ra những lời điều khiển sự sống chết của người khác ……….. là bởi vì hắn yêu Khâu Vãn Vãn sao? Tình yêu của họ thật đáng sợ a, ko, thứ này căn bản vốn ko được gọi là tình yêu
“Ko sai, tôi và cô ấy đều giống nhau, đều là vật hi sinh của tình yêu” Hắn hờ hững nói “Nhưng chúng tôi đều dùng cả tính mạng của mình để bày tỏ tình cảm”
“Điên rồi, các người đều là kẻ điên” Tôi điên cuồng hướng hắn kêu to, nhưng hắn vẫn ngoảnh mặt làm ngơ
Ko, tôi ko thể chết được, tôi còn có cục cưng, tôi ko thể để cho nó chưa kịp chào đời nhìn thấy thế giới đã phải nói lời vĩnh biệt. Còn cả Bạch Tu Nghệ nữa, hắn càng ko thể ko có tôi, ko thể ko có cục cưng
“Thả tôi ra, cái tên điên này! Khốn kiếp! Thả tôi ra, tôi sẽ ko để cho mấy người giết con tôi, tôi…….a……….” những người bên cạnh đã bịt miệng tôi bằng một cái khăn tay, mùi thuốc nước nồng đậm trong muội, dần dần, đầu óc tôi cũng bắt đầu hôn mê, ánh mắt cũng từ từ mất đi tiêu cự …….Hắn vẫn như cũ nhìn ra ngoài cửa sổ
Tại một trạm xăng gần đó. Mấy chục chiếc mô tô đang gào thét chạy nhanh qua. Đột ngột, có một chiếc trong đó, bởi vì ko điều chỉnh cua quẹo tốt, mà xông thẳng lên đường chính, may là sau khi quẹt sơ qua một chiếc xe đen, nó đã dừng ngay lại được. Ở nơi xa xa, đám bạn đều đang chặt chẽ nhìn chăm chú vào tình hình, nếu như đối phương muốn đùa giỡn, họ sẽ đồng loạt xông lên. Song đối phương mở cửa sổ xe quay xuống, nói vài câu lại lái xe rời đi, thấy ko có chuyện gì xảy ra, mọi người cũng giải tán ngay lập tức. Ngồi trên xe máy chính là 1 thiếu niên tóc vàng, hắn cau mày quay đầu về phía sau, gọi một cô gái gợi cảm lại “Lisa, vừa rồi, hình như tôi có nhìn thấy cô gái lần đầu tiên Zoe đã mang đến đây”
Lisa khó hiểu hỏi “Ti, cậu nói người nào a?”
“Chính là cô gái ngồi cùng hắn trong taxi về nhà, sau đó hắn lại còn bị chúng ta cười nhạo mấy ngày”
Lisa chợt hiểu rõ “Cậu nhìn thấy cô ta ở đâu?”
“Cô ấy đang ở trong chiếc xe kia, tựa như đang ngủ thiếp đi……..hoặc là đang hôn mê? Ai, tôi cũng ko hiểu rõ ràng lắm. A, đúng rồi, cô ấy còn là một phụ nữ có thai bụng đã lớn a…………..” Ti đột ngột mập mờ cười
“Cậu xem có phải đứa bé ấy là của tên Zoe kia hay ko……?”
Bằng trực giác của một người phụ nữ, Lisa cho rằng chuyện ko hề đơn giản như vậy thận trọng hỏi “Cậu nhớ được biển số xe ko?”
“Dĩ nhiên” Ti đắc ý nói “Tôi chơi cái này, ko có nhãn lực tốt thì làm sao được? Ngày nào bị xe bốn bánh bắt nạt, cũng có thể đi tìm bọn họ tính sổ”
Lisa lập tức lấy điện thoại di động ra
“Zoe? là tôi. Ti vừa mới nhìn thấy Liễu Nhứ rồi…………ừ…..ừ, ở trong một chiếc xe đen, tôi muốn hỏi, có phải đã xảy ta chuyện gì hay ko?……….Ừ hắn nhớ được biển số xe……….được, chờ điện thoại của anh”
Cắt đứt cuộc gọi của Lisa, Lăng Tịch lập tức gọi cho một số máy khác “A lô, là tôi, Lăng Tịch. Tôi hỏi cậu, tiểu Nhứ bây giờ đang ở nơi nào?……..cái gì?! sao cậu ko chăm sóc tốt cho cô ấy?……….” Đè nén tức giận, hắn nói “Được rồi, nghe bạn bè tôi nói, họ phát hiện Tiểu Nhứ trong một chiếc xe màu đen, biển số xe họ cũng sẽ nhớ kĩ, tôi sẽ nhờ bọn họ giúp tôi tìm chiếc xe kia, cậu trước tiên hãy báo cảnh sát……Được, có tin tức sẽ báo cho cậu”
Lăng Tịch lại nhanh chóng gọi cho Lisa “Lisa, bảo các anh em bất kể là như thế nào cũng phải tìm được chiếc xe kia, bây giờ tôi sẽ lập tức đi qua, nói cho tôi biết, nó chạy theo hướng nào đi…………Được, tôi biết rồi”
Lăng Tịch sau khi cúp máy, xoay người muốn đi, lại phát hiện góc áo của mình bị người níu lấy. Tống Giai Kỳ chua xót nhìn hắn “Anh muốn đi tìm cô gái kia sao?”
Nhìn nàng, Lăng Tịch có hơi chần chờ, sau lại kiên định gật đầu “Cô ấy gặp nguy hiểm, anh phải đi cứu cô ấy”
Tống Giai Kỳ cô đơn cúi đầu, nhưng ngay sau đó đã ngẩng đầu lên, tặng cho hắn một nụ cười rực rỡ “Nhanh lên một chút rồi trở về, em chờ anh”
Phức tạp ngắm nhìn người, Lăng Tịch quyết đoán xông ra ngoài. Nhìn bóng dáng gấp rút của hắn, nụ cười nàng cứng lại, nước mắt cũng trượt xuống “Tiểu Nhứ……….là cái tên đêm đó anh luôn miệng gọi”
Tai mắt của hội mô tô rất nhanh đã tìm ra được cỗ xe màu đen kia, bởi vì nó đã dừng lại tại một bãi chuyển hàng của trạm xăng dầu gần đó. Sau khi báo cho Bạch Tu Nghệ, Lăng Tịch một mình đi tới bãi chuyển hàng. Xem ra, bọn họ muốn chuyển Tiểu Nhứ đến nơi này. Núp sau một cái thùng đựng hàng, Lăng Tịch chăm chú nhìn chằm chằm vào phòng trực đầy người. Liễu Nhứ đang ngồi ở trong đó, bộ dạng của nàng tựa như là vừa mới từ trong hôn mê tỉnh lại
Chỉ thấy một người trong đám đánh mắt ra hiệu, những người bên cạnh lập tức nhấc nàng đi ra ngoài
Lăng Tịch cắn răng thầm nghĩ, cũng ko thể ở đây chờ mãi, cứ như nhân thời cơ bọn họ trực tiếp lái xe đi, tìm ra sai sót cứu người là tốt nhất. Tìm được một cây thiết côn xách ở trong tay đề phòng, Lăng Tịch lặng lẽ đuổi theo sau.
Mang theo Liễu Nhứ, bọn họ dừng trước một chiếc xe, chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa xe ………… Nhân lúc họ ko để ý, Lăng Tịch vung thiết côn hướng vào đầu một người đánh xuống, sau đó ko chút do dự đánh vào đầu những người khác. Sự xuất hiện quá đột ngột của hắn cùng động tác cực kì nhanh chóng, căn bản đã ko để cho bất kì kẻ nào kịp phản ứng
Thấy hai người đàn ông bên cạnh chợt ngã xuống, tôi lập tức lấy lại tinh thần ………..Lại là Lăng Tịch, hắn tới cứu tôi rồi! Hắn lo lắng kéo tay tôi “Tiểu Nhứ, em ko sao chứ?”
“Ừ” Tôi đè nén nước mắt tràn mi hướng hắn gật đầu, tôi cứ tưởng là mình sẽ chết rồi, tôi vẫn cho là sẽ ko có người tìm được tôi
“Được, vậy hiện tại chúng ta hãy mau rời khỏi đây đi thôi”
Pa Pa 17 Tuổi Pa Pa 17 Tuổi - Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử