Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 78
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:41:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 65: Tai Họa Ngầm
ôm nay là ngày kiểm tra định kì của dì Bạch, đã một tháng nay tôi vẫn chưa đến thăm dì, hiện tại lại có chút nhớ. Nhưng cả Bạch Tu Nghệ và dì đều ko cho tôi đi thăm, họ nói phải đợi đến năm tháng sau tôi mới đi được, bởi vì lúc đó đứa bé cũng đã ổn định, có đi cũng ko lo lắng nhiều. Họ nói là nói như vậy, nhưng tôi vẫn ngầm hiểu là họ ko muốn tôi tiếp xúc với người bị bệnh nan y, họ ko hy vọng cục cưng của tôi vẫn chưa ra đời đã phải thấy nhiều cảnh tượng tuyệt vọng đó
Buổi tối, Trần Hạo Nam được Bạch Tu Nghệ dặn dò phải đưa tôi về nhà. Xem ra, chỉ còn có tôi và Khâu Vãn Vãn ở nhà rồi.
Mở cửa, Austin đã lao thân thể mập mạp của nó chạy tới cọ đầu vào người tôi. Tôi ngồi xổm xuống vuốt ve nó “Nhóc con, ở nhà có nghịch ngợm hay ko đây?”
Austin chỉ vẫy vẫy đuôi thật mạnh coi như trả lời
“Haha, muốn đi vệ sinh sao?”
Austin lập tức vui vẻ chạy ra phía ngoài
“Tiểu Nhứ, cô đã trở về?” Khâu Vãn Vãn đột ngột từ phòng bếp đi ra, mỉm cười đưa tới 1 ly sữa tươi
“Uống miếng sữa trước đi, chút nữa là có cơm tối rồi”
“Cô……….làm cơm tối?” Nhiệt tình của nàng khiến cho tôi có chút ko được tự nhiên, mỹ nữ như nàng biết xuống bếp càng đáng kinh ngạc hơn
“Cũng ko thể để phụ nữ có thai dính vào khói dầu” Khâu Vãn Vãn lơ đễnh nói “Uống nhanh đi, một lát nữa sẽ có thể ăn cơm”
“A” Tôi theo lời nàng uống vài ngụm sữa, thật ko hiểu nổi, sau một ngày biến mất,tại sao nàng lại đột ngột trở nên tốt hơn rất nhiều? Chẳng lẽ, Khâu Vãn Vãn cũng giống Khổng Dĩ Ưu, cũng gặp được chân mệnh thiên tử thuộc về mình rồi sao? Tôi thầm nghĩ
“Liễu Nhứ” Khâu Vãn Vãn đột nhiên xuất hiện phía sau, khiến tôi giật cả mình
“Gì vậy?”
“Haha” Nàng cười cười “Nghệ thật giống như rất yêu cô” Hành động của nàng lúc này thật có chút kì quái
Tôi lẳng lặng ko đáp
“Rời bỏ Nghệ, tôi sẽ ko sống được” Nàng thâm sau nói “Ko có hắn, cuộc sống của tôi sẽ chẳng còn ý nghĩa”
“Sự tồn tại của cô được thành lập trên cơ sở một người đàn ông?” Tôi thật sự cảm thấy ko đáng cho vị mỹ nữ này, đem thân mình phó thác lên 1 người đàn ông, làm như vậy ko chỉ ko biết suy nghĩ cho mình, hơn nữa cũng chẳng còn tự ái
“Ko sai” Nàng thẳng thắn thừa nhận “Cô ko thể hiểu tình cảm của tôi và Nghệ đâu. Trong mắt mọi người chúng tôi là đôi kim đồng ngọc nữ, hoàng tử nho nhã và mỹ lệ công chúa………….Tất cả mọi chuyện đều như câu chuyện cổ tích hoàn hảo” Khâu Vãn Vãn đắm chìm trong kí ức của quá khứ
“Ừ, có thể tưởng tượng ra” Tôi đồng ý nói, vẻ đẹp của nàng mà sánh cùng với vẻ đẹp trai của Bạch Tu Nghệ, đã từng một lần khiến cho tôi nghĩ rằng bọn họ mới chân chính là một đôi. Nhưng mà, có điều, hiện tại thì tôi đã ko còn nghĩ vậy
“Tuy nhiên…” Nàng đột nhiên oán hận nói “….cũng tại người nhà tôi hủy hôn! Còn đem tôi ra nước ngoài, hai năm kia, cuộc sống của tôi như địa ngục đau khổ. Sau khi đem tính mạng đánh đổi, rốt cuộc tôi cũng có thể trở về bên cạnh hắn, nhưng lại phát hiện, thì ra tất cả mọi chuyện đã thay đổi, bên cạnh hắn đã có cô, hơn nữa cô còn mang đứa con của hắn trong bụng”
Nghe ko ra nàng đối với tôi có bất kì ý thù địch nào, tựa như chúng tôi đang nói về chuyện nhà
“Sau đó?” Tôi bình tĩnh hỏi nàng
“Sau đó……….nếu phải rời bỏ Nghệ, tôi cũng ko còn mục đích để sinh tồn” Nàng nhẹ nàng nói “Như vậy thì tôi cũng sẽ ko cho phép có người phụ nữ nào khác tồn tại bên cạnh hắn”
“Cô……………” Tôi bị lời của nàng làm cho giật mình
“Cả đứa bé trong bụng cô, tôi cũng sẽ hủy diệt” Giọng nói của Khâu Vãn Vãn bình thản như nước. Lúc này, từ phía sau, nàng rút ra một con dao nhọn
“Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành kẻ giết người. Liễu Nhứ, tha thứ cho tôi”
“Khâu Vãn Vãn, cô có biết mình đang làm cái gì ko?” Thấy nàng cầm dao trong tay, chầm chậm đi tới, tôi lui về phía sau, cô gái này đã hoàn toàn đánh mất lý trý, nhìn bộ dạng của nàng, tôi biết nàng căn bản ko nói đùa
“Haha, dĩ nhiên tôi biết, hơn nữa cũng đã làm” Nàng tươi cười trả lời
“Có ý gì?” Nghe ra trong lời nói nàng có huyền cơ, tôi ko nhịn được ép hỏi. Trong lúc bất chợt liền nghĩ đến “Là ly sữa tươi kia? Cô bỏ cái gì vào trong đó?”
“Ko có gì, chẳng qua là thuốc trục thai” Nàng cực kì bình thản nói
“Cái gì?!” Tôi sững sờ tại chỗ, con tôi sẽ tan biến sao? Tôi vội vàng dùng ngón tay móc cổ họng, đem chỗ sữa vừa uống xong ko ngừng nôn ra
“Vô dụng” Khâu Vãn Vãn lắc lắc đầu, từ từ bức ép tôi
Tôi vội vàng chạy đi, Khâu Vãn Vãn đuổi theo sát phía sau. Ôm bụng, tôi lảo đảo chạy ra ngoài.
Sức lực càng lúc càng mất dần, đột ngột, áo bị người phía sau níu lại, tôi loạng choạng, ngã xuống đất Vừa kịp định thần, đã thấy Khâu Vãn Vãn nhe răng cười, giơ dao lên gác tại cổ họng mình
“Liễu Nhứ, đừng trách tôi, tôi cũng sẽ đi cùng cô”
Tuyệt vọng tôi nhắm hai mắt, Tu Nghệ, thật xin lỗi, em ko thể giữ được con rồi……………
“Gâu………..” Đột ngột,nghe Austin kêu thảm thiết một tiếng, tôi kinh ngạc mở mắt, chỉ thấy Khâu Vãn Vãn ôm cánh tay bị cắn chảy máu, con dao trong tay nàng cũng nhiễm máu
“Austin” tôi điên cuồng kêu to, cách đó ko xa, Austin cũng phí sức lung lay cái đuôi sau đó đã bất động. Trên người nó cũng bị nhuộm đỏ máu tươi
“A, đừng” Tôi vùng vẫy khó, muốn vọt đến bên người nó, nhưng lại bị Khâu Vãn Vãn kéo lại “Đừng nóng vội, chỉ một lát nữa thôi cô sẽ ở cùng nó”
“Cô?!” Tôi quay đầu tức giận nhìn chằm chằm cái kẻ đã giết Austin, Khâu Vãn Vãn cười lạnh, liền giơ dao, hướng vào bụng tôi đâm tới
Đau quá a………….thì ra bị dao chém lại đau đến như vậy, đau đến mức cả tim gan cũng run rẩy
“Cô………buông tay!” Khâu Vãn Vãn tức giận nhìn chằm chằm tôi bắt lấy con dao nhọn bằng hai tay “Mau buông tay!”
Tôi thật chặt nắm lấy con dao, nắm chặt đến mức ko để cho con dao thoát khỏi tay mình, đau đớn khiến từng giọt mồ hôi to như hạt đậu trượt xuống trán “Tôi sẽ ko để cho cô tổn hại đến con tôi, sẽ ko!”
Bị bộ dạng của tôi làm cho sợ hãi đến ngơ ngẩn, Khâu Vãn Vãn quên cả vùng vẫy “Cô…….cô là kẻ điên”
“Hahaha…………” Tôi đột ngột điên cuồng cười “Tôi là kẻ điên? vậy còn cô? Cô là cái gì? Vì một người đàn ông mà giết người, cuối cùng lại tự sát, thật biến thái!” Dùng tất cả sức lực, tôi rống giận “Bạch Tu Nghệ sẽ ko yêu loại phụ nữ như cô, mà hơn nữa, sẽ ko có người đàn ông nào yêu một kẻ độc ác như cô!”
“Ko, tôi ko phải vậy!” Khâu Vãn Vãn lúng túng buông dao ra, che lỗ tai mình “Cô im miệng! Tôi ko phải, tôi ko phải là kẻ độc ác. Cô nói dối, Nghệ còn yêu tôi, hắn còn yêu tôi”
“Yêu cô? Xem cô đã làm ra những gì?” Tôi đem đôi bàn tay bị dao chém, đầy máu tươi rõ ràng giơ lên trước mặt nàng “Đây là minh chứng tốt nhất, cô là loại phụ nữ lòng dạ rắn rết”
“A!” Chịu ko được cảnh tượng sặc mùi máu tanh này, Khâu Vãn Vãn hét lên một tiếng, lảo đảo chạy đi, trong miệng ko ngừng lẩm bẩm vài từ “Tôi ko phải là loại phụ nữ hư hỏng, tôi ko phải là loại lòng dạ rắn rết, Nghệ còn yêu tôi, hắn còn yêu tôi”
Đã thấy nàng chạy đi, tôi chán nản ngồi trên mặt đất, chịu đựng cơn đau toàn tâm, tôi đưa ngón tay chạm vào cổ họng mình ………….Tôi muốn cứu đứa bé, tôi muốn cứu con tôi………….. Tu Nghệ, anh ở đâu a…
Pa Pa 17 Tuổi Pa Pa 17 Tuổi - Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử