The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 78
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:41:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Thế Thân
rong một phòng làm việc tối, rộng lớn, Lăng Tịch đứng tựa lưng vào một cái cửa sổ to, ly rượu trong tay đã trở nên trống rỗng. Bầu trời sao buổi tối mang đến cho con người vô hạn mơ tưởng, nếu như có thể trở về quá khứ, hắn có thể sẽ ko lựa chọn gặp gỡ cô bé ấy trong nhà vệ sinh………….Đêm nay……..thật quá yên lạnh
“Reng” Tiếng chuông điện thoại chói tai phá vỡ chút yên tĩnh thật dễ khiến người nổi điên. Lăng Tịch mặt ko chút thay đổi cầm lấy điện thoại, ở 1 nơi khác, thư kí vẻ mặt cung kính nói “Lăng tổng, tiểu thư Tống thị muốn gặp ngài”
Lại tới nữa? Mỗi ngày đều có hằng hà vô số thục nữ con nhà danh môn, bị người nhà đưa ra các cớ chủ động đưa tới cửa. Vĩ Thôi tiểu thư này hiển nhiên cũng nằm trong số đó. Lăng Tịch ko kiên nhẫn nói “Ko gặp”
“Dạ”
Đặt điện thoại xuống, xoa xoa đôi mắt có chút đau nhức, hắn lại cầm đống tư liệu trên bàn lên. Bữa ăn hôm nay nàng ăn thật ít, thật ko hiểu nổi cái tên Bạch Tu Nghệ kia chăm sóc nàng cái kiểu gì a? Nàng từ lúc nào đã thân với Khổng Dĩ Ưu như vậy rồi? Đúng là đồ ngốc, sao lại dễ dàng tha thứ cho kẻ thù? Con chó mập nhỏ kia từ khi nào đã quấn lấy nàng rồi? Bất kể là nàng đi đâu nó cũng đi theo, ánh mắt tròn tròn thật buồn cười,nhìn nàng mỉm cười với con chó nhỏ thật vui…………
Để đống tài liệu xuống, đem sức nặng toàn thân giao cho lưng ghế dựa. Trước mắt lại là bóng hình của một cô bé cầm bánh sinh nhật còn sợ nhầm ngày sinh của hắn. Tức giận xoay đầu, nhưng vẫn ko sao vứt bỏ được bóng dáng ấy
“Tiểu Nhứ……………….” Hắn lại lẩm bẩm kêu tên nàng
Hiện tại nàng đã chân chính trở thành vợ người khác, mình đã ko còn cơ hội để nắm bắt. Thật giống với năm đó, mẹ ruột ở trước mặt mình tự sát, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn
“Shit!” Lăng Tịch buồn bực cầm chìa khóa lên, đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc
Trước thang máy, một cô gái tóc dài bồng bềnh khí chất thục nữ đã sớm đứng chờ sẵn. Lăng Tịch nhìn cũng ko nhìn nàng, điên cuồng đè thật mạnh cái nút
“Này………..” Cô bé nhẹ nhàng nói “Tôi đã bấm rồi”
Lăng Tịch giương mắt nhìn quá, đáp lại hắn là một đôi mắt sáng ngời. Hắn có chút ngây ngốc, đôi mắt này…………..
“A” Lăng Tịch cong khóe miệng “Tôi chỉ muốn kiểm tra xem nó có phản ứng với lệnh hay ko”
Cô bé cười “Nếu như nó biết nói, nó nhất định sẽ lên tiếng phản bác”
Lăng Tịch nhìn chằm chằm cặp mắt của nàng, nhàn nhạt hỏi “Hiện tại đã qua thời gian làm việc, trễ như thế này, cô là đến tìm người?”
Cô bé mặt mày ủ rũ “Ba của tôi…………bảo tôi tìm tổng giám đốc của các người” Ở trước mặt 1 người xa lạ, nàng lại ko chút nào chú ý nói ra cái lý do, cô bé có chút kinh ngạc
“A” Lăng Tịch vô biểu tình lên tiếng “Cô, ko muốn?”
Cô bé mất tự nhiên vuốt tóc mình, ko cam lòng nói “Tôi ko phải là gái lầu xanh”
Lăng Tịch cười. Lúc này, cửa thang máy đã mở. Hắn lịch sự để cho nàng đi trước “Ưu tiên phụ nữ”
Cô bé hướng hắn gật đầu đi vào thang máy. Lăng Tịch kìm lòng ko được lại nhớ đến nàng, nếu như là nàng, nàng nhất định sẽ cười nhạo hắn giả vờ nho nhã
“Anh……….ko vào sao?” Cô bé kì lại nhìn Lăng Tịch đứng ở ngoài thang máy ko biết nghĩ cái gì
Lăng Tịch bước vào thang máy, lười nhác tựa vào vách tường, cô bé có chút ko được tự nhiên nắm chặt gấu váy. Nam nữ xa lạ cùng chung thang máy thật lúng túng, nhưng mà vẫn phải chịu đựng cùng đứng trong không gian nhỏ hẹp khoảng mười giây, vì thế bất kì động tác nhỏ nào của gương mặt cũng sẽ trở nên rất rõ ràng
Rốt cuộc cũng chờ được thang máy đến tầng 1, cô bé vội vàng đi ra ngoài, Lăng Tịch cười cười, nhung ngay sau đó cũng theo ra. Lúc đi tới cửa lớn công ty, bảo vệ lại lễ phép hướng hắn chào hỏi “Lăng tổng”
Cô bé phía trước lập tức cơ thể cứng đờ, nàng từ từ quay đầu. Lăng Tịch buồn cười nhìn nàng “Cô là Tống tiểu thư sao?”
“Lăng tổng,…………xin chào anh, tôi là Tống Giai Kỳ” Tống Giai Kỳ lúng túng, trong lòng ko ngừng trách cứ mình thật chủ quan, sơ ý, chưa biết đối phương là người nào thì chuyện gì cũng đã nói ra hết. Thật là xấu hổ mà
Lăng Tịch dẫn đầu đi ra khỏi tòa nhà lớn, quay đầu lại nhìn qua một chút Tống Giai Kì đang chuyển từ hối tiếc thành buồn bã “Có hứng thú đi theo tôi đến 1 chỗ ko?”
“Cái gì?” Trong lúc nhất thời, Tống Giai Kỳ ko kịp phản ứng, ngay sau khi nghe thấy Lăng Tịch khởi động xe nàng mới bừng tỉnh, lập tức chạy đến “Lăng tổng………….”
“Gọi tôi là Lăng Tịch” Lăng Tịch ko thích sau khi hắn rời khỏi công ty vẫn có người gọi hắn là Lăng tổng
“Lăng………..Lăng Tịch, anh muốn dẫn tôi đi nơi nào?” Tống Giai Kỳ mở miệng gọi tên hắn trong nháy mắt,nhưng tim lại có phản ứng đập rộn lên khiến nàng thật khó giải thích. Mang cái mũ bảo hiểm vào, sau đó hắn lại đưa cho nàng một cái mũ bảo hiểm khác, Lăng Tịch khởi động xe
“Đi lên”
“A” Tống Giai Kỳ cũng ko hỏi nhiều, nghe lời đội nón bảo hiểm. Bởi vì nàng mặt âu phục, nên ko thể ngồi dạng chân, vì thế nàng chỉ có thể ngồi nghiêng, hai tay nắm thật chặt lấy quần áo của Lăng Tịch
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của nàng, Lăng Tịch cả người run rẩy, ko để cho bản thân mình suy nghĩ thêm nữa, hắn chuyển động tay ga, xe máy gầm rú xống ra ngoài. Tống Giai Kỳ hét lên một tiếng, nhưng ngay sau đó đã dùng hai tay ôm cứng hông của Lăng Tịch
Chạy nhanh đến 1 trạm xăng, Lăng Tịch dừng lại, cởi nón bảo hiểm xuống, anh tuấn cào cào đầu tóc có chút rối bời
“Này Zoe!” Nhìn thấy Lăng Tịch xuất hiện, một mỹ nữ quần áo gợi cảm lập tức bước lên trước, dán cả thân thể đầy đặn lên người Lăng Tịch
“Đã lâu ko gặp anh nha, dạo này chết ở nơi nào rồi?”
“Lisa, dù là có chết ở nơi nào, anh cũng ko quên được em a” Lăng Tịch trêu chọc nâng cằm nàng, nhẹ nhàng đáp xuống đôi môi anh đào
Thấy Lăng Tịch và mỹ nữ ko chút kiêng kỵ thân mật, Tống Giai Kỳ ngượng ngùng đưa ánh mắt nhìn sang hướng khác. Xung quanh đều là tiếng xe máy nổ vang ầm ầm, mỹ nữ mặc quần cụt gợi cảm ko nơi nào là ko có
Chú ý tới cô bé trong sáng phía sau Lăng Tịch, Lisa trêu chọc nói
“Sao vậy? Gần đây trở về với truyền thống cũ rồi à?”
Lăng Tịch nhìn qua Tống Giai Kỳ có chút khó chịu, khóe miệng treo móc nụ cười xấu xa “Vẫn thích đùa giỡn với con gái thôi”
“Cô gái lần trước đâu?” Lisa tựa như tùy tiện nói, song ánh mắt vẫn khóa chặt khuôn mặt Lăng Tịch, ko buông tha cho bất kì sự thay đổi nào trên gương mặt của hắn
Lăng Tịch hơi cứng đờ “Cô ta cũng chỉ là một trong những “nạn nhân” của tôi”
“A? Vậy sao?” Lisa hoai nghi nâng mày “Vậy “nạn nhân” như tôi cũng chỉ gặp qua nàng 1 lần”
Lăng Tịch rõ ràng ko muốn tiếp tục bàn luận về cái đề tài này, nên hắn đã tự nhiên cầm tay Tống Giai Kỳ
“Đi, dẫn cô đi dạo, nơi này chính là chỗ mà một thiên kim đại tiểu thư như cô chưa từng đến nha”
“Ánh mắt của cô ấy thật giống với cô ta” Phía sau, giọng nói của Lisa nhàn nhạt thổi qua
Lăng Tịch vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Tống Giai Kỳ nhìn tay mình, tim lại đập nhanh hơn. Nhưng mà những lời vừa rồi Lisa nói…………lại làm cho nàng thật bất an. Hình như đã có hình bóng một “cô gái” khác tồn tại trong lòng Lăng Tịch, nhưng……..đến tột cùng, cô ấy là ai?
Pa Pa 17 Tuổi Pa Pa 17 Tuổi - Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử