Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Tác giả: m30` kut3
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Jay Dee
Số chương: 14 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 884 / 3
Cập nhật: 2021-10-15 21:03:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
chap 20:
Gui nghe tiếng la liền quay phắt lại và “rầm” một cái, chiếc xe tong thẳng vào người gui làm gui văng lên và té xuống. trong lúc đó, tự dưng trong đầu gui thoang thoảng tiếng gọi: “nhóc con đợi anh w!!!” “thiếu gia!!”. Gui té xuống, toàn thân đều máu me. Cả chiếc váy trắng bây giờ đều nhuộm một màu đỏ. Gui có cảm giác toàn thân mình mất hết cảm giác. Aaron kinh hoàng chạy một mạch ra đỡ người gui và la lên:
-gui!!! Gui…….
Chiếc xe chạy mất hút. Aaron kêu trong bóng tối vô vọng, cả con đường đều vắng tênh. Aaron vội vã bế gui lên và chạy về hướng bệnh viện. “em nhất định không sao!! E không thể bị gì!! E phải sống vì wangzi!!”
12 tiếng…………..
12 tiếng trôi qua, gui vẫn trong phòng cấp cứu, aaron thì ở ngoài và đi tới đi lui. Aaron hết nhìn vào sau cánh cửa tối tăm ngóng chờ rồi lại ngồi bết xuống vò vò đầu chờ đợi. ông của gui thì ngồi trên ghế và cứ thấp thỏm chờ đợi. aaron cứ mỗi nửa tiếng thì lại gọi cho wangzi một lần nhưng lần nào đáp lại cũng là tiếng cúp máy. Thực ra người giữ điện thoại của wangzi chính là xiao xun. Còn wangzi thì hiện h đã uống rất say và đang ngủ trên giường.
“cạch” cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, một vị bác sĩ bước ra. Aaron và ông vội vã chạy đến hỏi:
-cháu tôi sao rồi bác sĩ????? Nó có bị gì không????
Bác sĩ tháo chiếc khẩu trang ra.
-tạm thời cô ấy đã qua cơn nguy hiểm. nhưng cô ấy bị đụng mạnh ở phần đầu có thể sẽ bị ảnh hưởng. người nhà có thể vào thăm bệnh nhân!! Có lẽ nay mai sẽ tỉnh thui!!
-cảm ơn bác sĩ!!
Rồi aaron và ông vội vào thăm gui. Vừa nhìn thấy gui thì nước mắt của ông đã chảy ra.
-cháu tôi sao khỗ thế này?? Lúc nhỏ cũng bị một lần bây h lại bị nưa!!
-ông đừng có bùn quá!! Cô ấy sẽ không sao đâu!!
Aaron mặc dù rất đau nhưng vẫn cố an ủi ông.
Trong cơn mê của gui……………..
-nhóc con!! Đừng sợ có thiếu gia ở đây!! Không ai làm gì được đâu!!
-thiếu gia cậu không sao chứ???
-không gì!! Con trai mà!! Nhóc con không sao là được rồi!!
-thiếu gia!!!!! Sao cậu lại bỏ đi chứ???
-thiếu gia cậu đi đâu rồi??????
-aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!
“rầm!!”
Và gui mở to mắt ra. thì ra tất cả chỉ là mơ. Aaron nghe tiến la vội vã chạy đến:
-gui!!! E không sao chứ??? e tỉnh rồi à???
-sao e lại ở đây??
-e bị thương!! E không nhớ à!!
Gui nhớ lại và nói;
-e muốn gặp ông!! Ông đâu rồi???
-ông đang đợi bên ngoài!! Để anh gọi ông vào!
Một lát sau, ông bước vào.
-gui à??? Con không sao chứ?? con đã khỏe chưa???
-ông à!! Con mún hỏi!! có phải người con quên trong quá khứ chính là thiếu gia wangzi không????
Ông im lặng không trả lời và khẽ gật đầu. tự dưng nước mắt của gui chảy ra.
-sao ông không nói cho ocn biết sớm chứ??? vậy có phải ông mún con làm osin cho wangzi là mun con gần gũi và nhớ ra không???
Ông cũng im lặng và gật đầu. ông đứng dậy:
-thôi con nghỉ đi!! nghỉ cho lại sức.
Rồi ông đỡ gui nằm xuống. gui vừa thút thít vừa thiếp đi trong mỏi mệt. ông nhìn gui. “con bé nhớ raq vào lúc này cũng chả có gì tốt!! lại càng khiến nó đau khổ!!”
Mọi chuyện nãy h hai ông cháu nói aaron đứng bên ngoài đều đã nghe được. aaron quay mặt đi và bỗng thấy lòng đau nhói, khóe mắt hơi cay cay nhưng có lẽ aaron sẽ không khóc vì aaron là một con người mạnh mẽ [hâm mộ wá!! Cao cả].
Hôm sau…………
Bác sĩ vừa kiểm tra xong cho gui thì liền nói:
-vết thương của cô đang hồi phục!! cô đừng có làm gì quá mạnh nhé!!
-vâng!!
Rồi bác sĩ đi ra. Aaron bước đến và nói:
-e mau khỏ lại nhé!! Để còn giành lại wangzi nữa!!
Gui mỉm cười và nói:
-không!! Lúc sáng, e đã nói w ông rồi. có lẽ e sẽ sang nước ngoài sống một thời gian!! Và ông cũng đã đồng ý!!
Aaron bất ngờ:
-sao??? E mún ra nước ngoài???
-đúng!! E sẽ đi để tập quên wangzi!! Ông e nói đúng!! Wangzi không thuộc về e!! e sẽ không mong đợi nữa!!
Aaron khẽ cười.
-nếu e đã qyết định rồi thì anh cũng sẽ ủng hộ e!! thế khi nào e đi!! e đi đâu???
-có lẽ cuối tháng này!! e sẽ đi pái nơi e đã mún đến từ lâu!!
-sao??? Cuối tháng??
-vâng!! E mún đi càng sớm càng tốt!!
Aaron cười nhưng đo chỉ là nụ cười gượng. thật ra bây h trong lòng của aaron đang rất buồn và đau. Aaron xoa đầu gui và nói:
-bây h việc quan trọng là sức khỏe của e!!
>>> end chap rùi!!
Osin và Thiếu Gia Osin và Thiếu Gia - m30` kut3 Osin và Thiếu Gia