Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Thất Niệm An
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 200 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 477 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:47:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5: Quậy Đủ Rồi Chưa (3)
ố Niệm Kiều nhớ tới lúc xế chiều, hắn dùng thái độ như vậy dạy dỗ mình, cũng không biết dũng khí từ đâu tới, một thanh âm vươn ra, gầm nhẹ nói:"Chuyện của tôi chẳng liên quan đến chú. Cố Gia không một ai tốt cả!"
An Manh Manh trên trán hiện lên những giọt mồ hôi, trực giác cho thấy [Cố Niệm Kiều, cậu tiêu rồi]
Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt Niệm Kiều đã bị Cố Hành Sâm ôm lên, đi thẳng đến xe
Cố Niệm Kiều kêu la in ỏi:"Buông ra, buông tôi ra! chú là đồ khốn kiếp! Đừng tưởng rằng chú là chú của tôi, thì tôi phải sợ chú. Cố gia không ai coi tôi là người thân, cho nên chú cũng không phải là chú của tôi! Buông ra
"
Hắn không để ý đến lời cô, cô cứ thế tiếp tục mắng, trong lúc mắng còn ợ ra cả hơi rượu:"Cố Hành Sâm chết tiệt! Cố Hành Sâm thối tha! Đừng tưởng rằng dáng dấp của chú cao hơn tôi, thì tôi sợ chú, có ngon thì chúng ta một đấu một! Ợ......"
"Chỉ biết khi dễ con gái. Cố Hành Sâm...... A ~~!...... có giỏi thì chú mau buông tôi ra
!"
"Quậy đủ chưa hả?!" Cố Hành Sâm mở ra cửa phụ trong xe, một tay ném cô vào, không ngờ làm đầu của cô đụng vào trên cửa xe, đau đến nhe răng trợn mắt
"Khốn kiếp! Tôi đã rất đần rồi, còn bị đụng thế này, có khi trở thành ngu dại luôn, chú có biết không hả!" Cố Niệm Kiều gầm thét, một tay che chỗ vừa đụng phải, đồng thời dùng ánh mắt mê ly nhìn hắn
Cố Hành Sâm thiếu chút nữa bật cười, nhìn bộ dạng giương nanh múa vuốt của cô, hắn cười cười cúi người thắt dây an toàn cho cô. Thấy hắn làm thế, cô liền ra vẻ không đàng hoàng, đôi tay sờ loạn trên người hắn, một lúc thì sờ mặt của hắn, sau đó lại sờ sờ vùng ngực của hắn, thậm chí còn đùa giỡn hắn ——
"Chú à, không ngờ thân thể của chú tốt như vậy, ưm...?!"
Khuôn mặt của Cố Hành Sâm trở nên u ám như đáy nồi, thắt dây an toàn dù đã buộc lại, thế nhưng hắn vẫn chưa rời xa cô. Ngược lại còn dùng hai tay chống trên chỗ tựa lưng ghế, cười như không cười hỏi ngược lại:"Kế tiếp là gì, cháu nói chú nghe, hửm?!"
Cố Niệm Kiều cười khanh khách, giống như một con mèo con chuẩn bị ăn vụng, nâng tay trắng lên ôm cổ Cố Hành Sâm, hướng hắn thổi hơi nóng "Chú à, nếu chúng ta không nhanh đi mướn phòng, tôi sẽ tiếp tục sờ ngực của chú!"
Cố Hành Sâm hoàn toàn bối rối. Sống nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên hắn bị chính cháu gái mình đùa giỡn đến nghẹn họng! Cố Niệm Kiều thấy hắn ngẩn người, tay nhỏ bé không an phận, liền cởi nút áo rồi dò xét vào bộ ngực của hắn
Ưm ——
Cánh tay mềm mại của cô lả lơi di chuyển xung quanh ngực của hắn, làm cho hắn trở nên kích thíchđộng, đành phải nghiến răng lại để thở một cái, khuôn mặt của hắn dường như cô đọng một lớp băng mỏng
"Chú à, chú không dám cùng tôi đi thuê phòng sao?!" Cố Niệm Kiều chợt hỏi, còn chủ ý ưỡn người của mình ra, làm cho bọn họ gần sát nhau hơn. Cố Hành Sâm siết chặt bàn tay, không nghĩ rằng bị chính cháu gái mình trêu đùa lại có phản ứng?! Chết tiệt!
Hắn giữ lại bàn tay cô, từ từ rút ra khỏi áo sơ mi, giọng nói lạnh như băng "Cố Niệm Kiều, cháu là điếc không sợ súng, đúng không!"
Ngay sau đó, hắn vòng qua cửa xe bên kia, ung dung ngồi vào chỗ tay lái, nhanh chóng nổ máy hướng phía Cố gia. Dọc trên đường đi, Cố Niệm Kiều vẫn quậy quọ, nhiều lần còn sờ vào tay lái, làm cho Cố Hành Sâm tức đến điên người, hận không thể vứt cô ở giữa đường, để cho cô tự lo liệu
Trở lại Cố gia, thời điểm mọi người đều ngon giấc, hắn ôm cô lên lầu, cô vẫn ra sức kêu la ầm ĩ không ngừng, làm hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất để đưa cô về phòng ngủ
Cởi áo khoác trên người, rồi ôm cô vào phòng tắm. Sau đó hắn trực tiếp vứt cô vào bồn
Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa - Thất Niệm An