There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: Thất Niệm An
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 200 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 477 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:47:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4: Quậy Đủ Rồi Chưa (2)
ầu óc Cố Niệm Kiều đang mơ mơ màng màng, còn cho là bạn tốt đỡ mình, vẫy tay nói:"Không có sao, tớ không có say, Manh Manh cậu về nhà trước đi, tự tớ có thể về"
Nói xong, cô còn ợ ra hơi rượu, Cố Hành Sâm đột nhiên cau mày.
An Manh Manh đi ở phía sau, thấy Cố Niệm Kiều bị một người đàn ông đỡ, vội vàng đi lên muốn đón lấy quỷ say rượu này:"Anh ơi, thật xin lỗi, cô ấy là bạn hữu của tôi, cô ấy say rồi, không có ói trên người anh chứ?!" Cố Hành Sâm không đáp, vì vẫn còn đang ngó Cố Niệm Từ
An Manh Manh ngẩng đầu nhìn Cố Hành Sâm, thoáng chốc có cảm giác như bị điện giật, ánh mắt gắt gao nhìn Cố Hành Sâm, căn bản không cách nào thoát ra được
Cố Hành Sâm bị nhìn chăm chú, có chút khó chịu, lạnh giọng nói:"Tôi là chú của con bé"
An Manh Manh miệng há thành hình chữ ‘O’, trong đôi mắt thật to lại giả vờ không tin, chưa bao giờ nghe Niệm Kiều đề cập tới việc cô ấy có một người chú. Hơn nữa —— hơn nữa còn rất đẹp trai!
Cố Niệm Kiều nhức đầu muốn chết, hai tay bị hai người kia bắt được, cô buồn bực muốn đánh người "Manh Manh, tớ nói tớ không có say, cậu buông tớ ra mau"
An Manh Manh chỉ lo nhìn chằm chằm Cố Hành Sâm, đâu còn thời gian dư thừa nghe Cố Niệm Kiều nói gì, chẳng qua là sững sờ gật đầu, sau đó buông tay của Niệm Kiều ra
Thân hình Niệm Kiều lảo đảo một cái, còn chưa đứng vững liền bị kéo vào lồng ngực vững chắc, thanh âm nguội lạnh tuôn ra:"Uống đủ rồi, trở về nhà thôi"
Cố Niệm Kiều ngơ ngác, ngẩng đầu nhìn Cố Hành Sâm một hồi lâu, như vẻ nhận ra người quen, chỉ vào hắn nói:"A —— tôi biết rồi, người này không phải Manh Manh, đây là ——"
Nói được một nửa, cô lại trở về bộ dạng ngà ngà say, Cố Hành Sâm thật muốn một cước, ném cô vào thùng rác. Một đứa con gái, ai lại có bộ dáng này?! Hơn nửa đêm khuya còn không trở về nhà, ở bên ngoài uống say bí tỷ, không biết trời trăng. Bị đàn ông ôm cũng không biết đẩy ra, mặc dù người đang ôm cô chính là hắn
"Anh là —— anh là ——" Cố Niệm Kiều vỗ vỗ đầu của mình, thật lâu mới nói ra một cái tên:"Anh là Đinh Việt Nhiên!"
"......" Nhìn sắc mặt Cố Hành Sâm ngày càng u tối, An Manh Manh chà xát cánh tay của mình, thức thời chuẩn bị rời đi. Cố Niệm Kiều thấy hành động của An Manh Manh, vội vàng đẩy Cố Hành Sâm ra, đuổi theo "Manh Manh, cậu phải đi rồi hả?! Cậu dẫn tớ về nhà cùng đi, tớ không muốn về nhà mình......"
Cô ợ ra hơi rượu làm Manh Manh vội vàng che lỗ mũi lại, một tay vừa muốn đỡ lại vừa muốn đẩy Niệm Kiều ra, cuối cùng chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu Cố Hành Sâm
Người sau nhíu mày một cái, ngược lại hắn còn muốn nhìn bộ dạng đó một chút, xem cái con bé này uống say như vậy thì còn gây ra bao nhiêu chuyện
Quả nhiên không ngoài dự tính của hắn, kề cận An Manh Manh có mấy phút, cô lại đi về phía Cố Hành Sâm, lôi kéo ống tay áo hắn, lẩm bẩm:"Đinh Việt Nhiên, anh dẫn em trở về nhà anh đi, không phải là anh ở một mình sao?! Anh với em cùng về nhà nha"
Đinh Việt Nhiên?! Chỉ cần nghe đến cái tên này, Cố Hành Sâm đã cảm thấy khó chịu rồi, ắt hẳn phải là con trai?!
Ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía An Manh Manh, người sau lập tức giải thích:"Là do Niệm Kiều đi làm thêm, có quen với một người con trai. Hắn thích Niệm Kiều, nhưng Niệm Kiều không thích hắn!"
Manh Manh vừa dứt lời, thì thấy sắc mặt Cố Hành Sâm đã lạnh xuống, cúi đầu nhìn cô gái đang lôi kéo ống tay áo của mình, sau một giây kế tiếp —— Hắn đột nhiên đưa tay nâng cằm nhỏ của cô giơ lên, ép cô nhìn vào đôi mắt của hắn "Nhìn cho kỹ, thấy rõ tôi là ai rồi chứ"
Cằm bị truyền đến đau nhức, chân mày Cố Niệm Kiều cau lại, híp mắt nhìn thật lâu, rốt cuộc thấy rõ người trước mặt. Cố Hành Sâm, hắn là Cồ Hành Sâm!
Ánh mắt của hắn thật đáng sợ!
Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa - Thất Niệm An