There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 64
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 587 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32: Câu Dẫn
gô Ngôn nghiến răng nghiến lợi.Này tên vô lại,biết rõ anh không được phát tiết hoàn toàn,còn cố ý chạy tới văn phòng quyến rũ người,quyến rũ xong rồi thì bỏ chạy,trên đời nào có chuyện tốt như vậy?
Chu Lăng cười hì hì:"Đồng chí trung đội trưởng, nhưng nơi này là văn phòng của anh nha,anh còn đang mặc quân phục nữa."Cô cực kỳ đắc ý,PP lại bắt đầu vặn vẹo.
Ngô Ngôn bị cô cọ nổi lửa,một tay ôm thắt lưng cô đem người nâng cao lên một chút,tay kia thì vỗ vào PP của cô một chút."Thành thật một chút."
Anh khống chế lực đạo rất tốt,Chu Lăng cũng không biết đau là gì, nhưng cô vẫn nhỏ rọng hét ầm lên:"Ôi...PP của em khẳng định bị anh đánh đỏ lên." Cô từ trên đùi Ngô Ngôn nhảy xuống,cố ý làm áo gió rơi xuống trên bàn làm việc,tiếp là không có làm động tác gì nữa,ánh mắt Ngô Ngôn đã muôn xuyên thẳng.
Nguyên lại là ở bên trong áo gió cô mặc dĩ nhiên là áo sơ mi của anh,vóc dáng của cô rất nhỏ,áo sơmi của anh cô mặc vào dài đến đùi,Ngô Ngôn lúc này có thể thề,bên trong cái gì cũng không mặc.
Chu Lăng cười hì hì ở trước mặt anh vòng vo vài vòng,dường như không có việc gì nói,trong tủ quần áo của phụ nữ vĩnh viễn thiếu một bộ quần áo,cho nên em mượn của anh mặc,chắc anh không ngại đi?''
Ngô Ngôn đương nhiên không ngại,anh thậm chí nghĩ có phải hay không về sau có thể lấy một cái đưa cho Chu Lăng mặc làm áo ngủ. Cô đi chiếc giày cao gót ười năm phân,mặc áo sơmi của Ngô Ngôn ở trước mặt đi lại vài bước còn học theo bộ dáng của người mẫu vòng vo một cái vòng tròn một tay chống nạnh nhéo một chút góc áo lên,thuận tiện hướng Ngô Ngôn phao cái mị nhãn.
Kỳ thật Chu Lăng phao mị nhãn có thể nói là hết sức không chuyên nghiệp,nhưng cô lại được trời sinh cho đôi mắt xinh đẹp biết phóng điện,tà mắt thấy thời điểm này người như là đang bị điện giật.Hơn nữa lúc này cô lại mặc quần áo như vậy,lại tình cảnh như vạy,cả người Ngô Ngôn đều là hỏa,bị cô phóng điện như vậy,nên địa phương càng thêm cứng rắn,chân cơ hồ lại bị mềm nhũn.
Tay dài đem Chu Lăng tiến vào trong lòng,dùng miệng che môi cô lại,tay cũng không nhịn được xoa nắn trên người cô.Cả người Chu Lăng mềm nhũn xuống,nhưng lúc này lại giãy dụa đứng lên,tay chắn lại không cho anh tham tiến vào trong quần áo,chính là không ngoãn để cho anh thân thiết.
Ngô Ngôn buông môi cô ra,thở hổn hển nói:"Tiểu Lăng,để cho anh sờ sờ đi,một chút được không?''
Chu Lăng lui từng bước lại sau,đem cởi bỏ hai nút cúc áo,kéo san phẳng chỉnh áo,thế này mới nói:"Không được,anh còn đang làm việc."
Ngô Ngôn choáng váng,kia cô mặc thành như vậy rồi lại đây,chẳng lẽ làm cho anh có cảm giác có thể xem mà không được ăn sao?
Chu Lăng còn cảm thán:"Đã muốn thử làm ở văn phòng xem có cảm giác gì,đáng tiếc anh lại phải làm việc,tổng không thể vì loại sự tình này mà chậm trễ công việc của anh."
Ngô Ngôn há miệng thở dốc,ngồi trở lại trên ghế:"Em vẫn là đi về trước đi,đang muộn thế này, sớm đi nghỉ ngơi."
Chu Lăng kinh ngạc nhìn anh,hoàn toàn đã quên chính mình dùng đại kế quyến rũ người.Người kia...Người kia vẫn là người sao?Đều như vậy mà còn nhẫn nhịn.Cô nghĩ nghĩ,từ phía sau nằm ở trên lưng anh,đem miệng ghé vào lỗ tai anh,nhẹ giọng nói:"Ngô Ngôn,người ta muốn ở lại cùng anh."
"Không được,em mau trở về đi thôi,chỗ này chỉ có cái giường đơn,ngủ không được."Trên trán Ngô Ngôn đã toát ra mồ hôi,lại chính là không thể không buông miệng.
Chu Lăng chậm rãi đem tay trái tham nhập vào nội y của anh,tìm được điểm bên trái,dùng hai ngón tay nắm,nhẹ nhàng.Ngô Ngôn ngăn cản không kịp,mạnh hút khẩu khí lạnh,vội vàng cách quần áo đè tay cô lại nói:"Tiểu Lăng,đừng...Tê..A"Lời của anh nói còn chưa dứt,lại hút khẩu khí lạnh,còn nhịn không được khinh ngâm một tiếng.
Nguyên lai Chu Lăng dùng tay trái để dời đi lực chú ý của Ngô Ngôn,tay phải liền đặt vào trọng điểm bộ vị của anh,thêm lực mạnh một chút bóp nhẹ đứng lên.
"Tiểu Lăng..."Nhìn Ngô Ngôn tựa hồ đã muốn thỏa hiệp,thậm chí còn nhắm hai mắt lại hưởng thụ.
Chu Lăng dừng động tác lại,dùng đầu lưỡi liếm lỗ tai anh một chút,hỏi:"Hôm nay anh không cần phải làm việc, đúng không?"
Ngô Ngôn khinh ngâm một tiếng,nhưng không nói lời nào,chỉ cầm tay cô ý bảo cô tiếp tục "Làm việc". Chu Lăng cực kỳ buồn bực,cô đã làm đến nước này,Ngô Ngôn không chịu nói thật một câu nào. Cô liền rút tay về,đúng thời điểm Ngô Ngôn đang thoải mái,đột nhiên bàn tay nhỏ bé mềm mại kia không có,chỉ phải mở to mắt,quay đầu nhìn Chu Lăng.
Chu Lăng cũng không nhìn anh,đi đến bên cạnh bàn cầm lấy cái áo gió một bên mặc vào,một bên nói:"Thời gian không còn sớm,em cần phải trở về."
"Không phải em nói muốn ở lại sao?"Ngô Ngôn bật thốt lên nói.
"Anh thật sự không phải làm việc,em sẽ không ở chỗ này cản trở anh."
Cô xoay người muốn đi,tay lại bị cầm,sau đó bị kéo vào trong lòng Ngô Ngôn,bộ ngực mềm mại của cô nặng nề đánh lên bộ ngực cứng rắn của anh,khiến hai người đều rên rỉ ra tiếng.
Chu Lăng lấy lại bình tĩnh,nỗ lực kiềm chế xúc động lại,bĩu môi nói:"Anh giữ chặt em làm gì?Không phải anh luôn luôn đuổi em đi sao?"
"Đốt lửa xong liền bỏ chạy?"Ngô Ngôn cúi đầu hôn trụ cô,cố ý thò tay xuống sờ nên đỉnh đỉnh PP của cô,''Em đã đốt lửa thì em phải dập lửa mới được.''
Chu Lăng mân mê miệng nói:"Lời nói của anh không thật một câu nào,cũng chỉ nghĩ theo em mà làm,em mới mặc kệ."
Ngô Ngôn đã sớm trướng đau đến chịu không nổi,một bên tay sờ xuống phía dưới của cô sờ loạn,một bên thở hổn hển nói:"Được Tiểu Lăng,chờ làm xong liền nói cho em được không...Em xem em cũng đã ẩm ướt hết cả rồi đến làm đi."
Chu Lăng bị anh đụng sớm đã động tình,xấu hổ mặt đỏ bừng lên,giãy dụa nói:"Không được,anh phải nói trước.Rõ ràng hôm nay anh không phải làm việc,vì sao còn muốn tới nơi này?Bình thường khi anh làm xong là tắm rửa gội đầu rồi trực tiếp đi ngủ."
"Lúc ấy không phải thời gian còn sớm sao,làm sao ngủ được." Bả đầu Ngô Ngôn chôn ở trước ngực cô liếm hôn,một bên mơ hồ không rõ trả lời.
"Làm trò,lúc ấy cũng không gạt em nói phải đi làm việc,chạy đến văn phòng nha."Cô đột nhiên dùng sức đẩy anh ra,"Anh sẽ không phải là sợ ở nhà sẽ bị em bắt làm,thế này mới tránh né đi?"Trong thanh âm cô nói đã như đã muốn khóc nức nở,cô đói khát như vậy sao?
Ngô Ngôn thở dài bất đắc dĩ nói:"Em nói hưu nói vượn,thể lực của anh em còn không biết sao? Anh là ước gì em càng thích càng tốt,chính là thể lực của em không theo kịp,kia cũng là không co biện pháp nói chuyên."
"Vậy vị sao nói dối đi làm việc,trốn tới chỗ này?"Cô không thuận theo cũng không buông tha,ép buộc cả đêm,ngay cả sắc dụ đều dùng tới,nếu còn hỏi không ra đáp án,kia cũng quá là bị thúc dục.
Ngô Ngôn cầm tay trái của cô,giơ lên trước mắt,nhẹ giọng nói:"Tay trái của em đã khỏi hẳn rồi sao?"
"Này đây là chuyện trước kia,cũng lâu rồi,đương nhiên đã khỏi...Anh đừng có mà hỏi một đằng trả lời một nẻo."
"Bây giờ rất tốt,nhưng là lúc ấy đau gần nửa tháng."Anh nói,"Nếu lúc ấy anh không vặn ở cổ tay,mà là ở cổ?"
Kia cô ngay cả cơ hội sống xót đều không có,Chu Lăng giật mình:"Anh là sợ anh sẽ tái phạm sai lầm này?"
Ngô Ngôn gật gật đầu:"Bọn anh làm nhiệm vụ là phải cảnh giác hoàn toàn,cho dù đabf bgur,bên người cũng không cho phép trừ bỏ chiến hữu bên ngoài bất luận kẻ nào tới gần.Cho nên bọn anh làm nhiệm vụ xong trở về là được nghỉ hai,ba ngày để điều chỉnh trạng thái,không biết nếu ngủ cùng với em,có thể hay không đang ngủ đem em trở thành kẻ địch.Tiểu Lăng chuyện này anh không thể mạo hiểm được."
Chu Lăng sớm rơi lệ đầy mặt,gắt gao ôm anh nói:"Thật sin lỗi,em không biết,em không nên lại đây hồ nháo."
Ngô Ngôn giúp cô lau khô nước mắt,cười nói:"Không có việc gì,kỳ thật anh là rất hoan nghênh em.Ngẫu nhiên làm thử làm một chút ở địa phương bên ngoài cũng không sai,kỳ thật anh anh vẫn muốn thử cảm giác ở trong xe...Bất quá chúng ta làm trước ở đây đi."
Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết