Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:18:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Chương 24
nh xem ra lực ảnh hưởng của đứa em rể này rất lớn nhé.” Lục Hằng lại khôi phục bộ dạng côn đồ, mở to đôi mắt cười trêu chọc.
“Em... được rồi, cứ như vậy, có chuyện gì lại gọi điện thoại cho em.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Phi không tự chủ được mà đỏ lên, cố gắng che giấu sự khó chịu của mình.
Nhưng Lục Hằng là gì, là một cao thủ đi trong các khóm hoa còn không nhìn ra tình yêu trai gái nảy mầm của người nào đó sao?
“Dầu gì anh cũng giúp em một chuyện lớn như vậy, mời anh ăn một bữa cơm trưa không quá phận chứ?” Lục Hằng đi về phía cô, đòi hỏi quyền lợi.
“Yêu cầu của anh không cao, bữa trưa ăn món Pháp được chứ?”
“Yêu cầu thật đúng là không cao đó.” Lục Phi nhàn nhạt trêu chọc, còn nói đó là yêu cầu không cao đấy!
“Đi thôi, Tiểu Phi thân yêu.” Lục Hằng nói xong, không để ý đến Lục Phi có thói quen không thích người khác đụng vào, dám khoác vai của cô cùng đi ra ngoài.
Lục Phi giãy giụa, nhưng không hề có tác dụng, chỉ có thể mặc cho anh mang theo cô rời khỏi cái công ty nhỏ này.
Đây là một nhà hàng chuyên món Pháp mà Lục Hằng thường xuyên đến nhất, không chỉ có nguyên liệu món ăn được nhập khẩu từ Pháp, mà còn thuê bếp trưởng nhà hàng năm sao nước ngoài về tỉ mỉ nấu nướng, món ăn ngon lại tinh xảo, cho nên giá thành đắt không phải không có đạo lý.
“Tại sao gả cho Ôn Thiếu Nhiên.” Lục Hằng ít khi nghiêm túc, con mắt đen nhìn chằm chằm cô, cô không thể không nói một đáp án.
“Em yêu anh ấy.” Lục Phi không trốn tránh vấn đề của anh, hai mắt nhìn thẳng về phía anh.
“Thì ra là như vậy, cậu ta chính là cái người ấm áp ôm em người mà em nhớ mãi không quên đó hả?” Lục Hằng biết đáy lòng cô vẫn có một người như vậy, nhưng cũng không biết là người nào, cuối cùng hôm nay đã rõ.
Đầu của anh nhanh chóng thoáng qua tin tức về Ôn Thiếu Nhiên, cuối cùng gật đầu một cái, “Ừ, cũng không tệ lắm, bác sĩ khoa ngoại thiên tài, tương lai rộng mở, bất quá ba mẹ của cậu ta không được tốt cho lắm, nhưng mà với công lực của em, thừa sức đối đầu với hai vợ chồng kia. ”
“Không nên nói như vậy, nói thế nào bọn họ cũng là cha mẹ chồng của em.” Lục Phi không hy vọng anh nói ra những lời quá khó nghe, dừng cái đề tài này
“Cũng đúng, bọn họ không có liên quan đến anh.” Lục Hằng đẹp trai vẫy vẫy tóc, liếc mắt đưa tình với cô, “Ok, vậy chúng ta sẽ nói vài chuyện về em đi.”
“Em có cái gì cần nói.” Lục Phi nhét đồ ăn vào trong miệng của mình, tròng mắt cụp xuống, không nhìn Lục Hằng, ý đồ trốn tránh vấn đề của anh.
“Tiểu Phi, em biết em thay đổi không?” Lời nói của Lục Hằng làm cho Lục Phi ngây ngẩn cả người.
“Có ý tứ gì?” Lục Phi ngẩng đầu lên nhìn về phía anh, ánh mắt mang theo một tia không hiểu.
“Em không phát hiện khí lạnh trên người mình càng ngày càng nhạt đi rồi sao?” Anh cười nhạo báng cô, “Trước kia gương mặt em luôn lạnh lùng, nay đã trở nên nhu hòa rất nhiều, thậm chí còn mỉm cười với mọi người, đây là chuyện thật không thể tưởng tượng nổi, là Ôn Thiếu Nhiên thay đổi em đúng không?”
“Rõ ràng đến như vậy sao?” Lục Phi không dám xác định hỏi lại.
“Dĩ nhiên, đuôi lông mày mỉm cười, hoàn toàn là dáng vẻ một cô gái nhỏ, không còn là người đẹp lạnh lẽo người người kính trọng nhưng không gần gũi.” Nét mặt Lục Phi trở nên nghiêm túc thêm lần nữa, “Tiểu Phi, cuộc sống bây giờ làm cho em rất vui vẻ sao?”
Lục Phi đưa bốn mắt nhìn anh, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nở ra một nụ cười xuất phát từ đáy lòng với anh, “Anh Hằng, em cảm thấy hiện tại rất hạnh phúc, rất vui vẻ, anh đừng lo lắng.”
“Thật sao? Vậy thì tốt.” Hạnh phúc và vui vẻ của cô mới là điều quan trọng nhất, không cái gì quan trọng bằng. “Tiểu Phi, vậy hãy để cho niềm hạnh phúc và vui vẻ ấy tiếp tục kéo dài đến vĩnh viễn, nhưng không nên quên, bất luận bị uất ức gì, anh vẫn luôn ở chỗ này.”
Là Lục Hằng đi theo cô qua đoạn đường khó khăn nhất, cũng là Lục Hằng để cho cô cảm nhận được cái cảm giác có anh trai bảo vệ, đối mặt với người anh họ vẫn bảo vệ mình từ nhỏ đến lớn, hốc mắt Lục Phi không khỏi có chút ướt át.
“Anh Hằng, cảm ơn.” Trong nháy mắt, mắt Lục Phi phủ tầng hơi nước, cười nói với anh.
Lục Hằng đưa một cái tay ra, thân mật xoa xoa mái tóc của cô, “Ngoan, không khách khí, mời anh tới đây ăn thêm mấy phần cơm là được rồi.”
Hai người dùng cơm xong lập tức cùng nhau đi ra khỏi phòng ăn, lúc chia tay ở cửa ra vào, đột nhiên Lục Phi chủ động ôm Lục Hằng, trong lòng vô cùng cảm kích nhưng không nói ra được, chỉ có thể thông qua cái ôm này để diễn tả tâm tình của cô vào giờ phút này.
Lục Hằng hiểu rõ đứa em gái họ này không giỏi biểu đạt tình cảm, đôi tay nhẹ nhàng ôm cô, vỗ vỗ phần lưng, “Nhất định phải hạnh phúc, biết không?”
“Dạ.”
Một hồi lâu sau, Lục Phi mới chậm rãi buông ra, hai người đi về hai phía khác nhau.
Mà phía sau nhà ăn kiểu Pháp của bọn họ có một người đàn ông đang đứng, dùng cặp mắt phức tạp nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ, dường như muốn đem hai người bọn họ xé nát ra.
Ôn Thiếu Nhiên lấy điện thoại di động ra bấm nhanh dãy số quen thuộc, rất nhanh có một giọng nữ dễ nghe truyền đến từ đầu dây bên kia điện thoại di động, “Thiếu Nhiên?”
“Đang ở đâu? Cùng nhau ăn bữa cơm trưa đi.” Ôn Thiếu Nhiên nhìn chằm chằm Lục Phi đứng ở đằng xa, mặt không thay đổi, hỏi.
“Em... ở công ty, sau đó cần phải mở một buổi họp, cho nên không đi được, nếu không tối nay em về sớm, em xuống bếp được không?” Khóe miệng Lục Phi khẽ giơ lên, cố gắng nói dối, định cho anh một bất ngờ.
Nhưng mà cô không biết, chính vì câu nói dối ở chỗ này, hủy diệt tất cả tin tưởng và tình cảm mà Ôn Thiếu Nhiên vất vả thành lập.
“Vậy em nhanh lên, anh cúp.” Ôn Thiếu Nhiên không đợi cô đáp, lập tức cúp điện thoại.
Anh cứ đứng tại chỗ nhìn chằm bóng lưng cô, đôi tay nắm chặt thành quyền, trên mu bàn tay mơ hồ nổi gan xanh, lòng ngực tích tụ một hơi thở không thể nào giải trừ, chỉ có thể mặc cho hạt giống hoài nghi nẩy mầm trong lòng, để mặc nó cắn nuốt lý trí của anh.
Ông Xã Chớ Làm Loạn Ông Xã Chớ Làm Loạn - Lương Hải Yến