You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:18:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20: Chương 20
ục Phi ở lại trên giường một hồi lâu, mới lười biếng rời giường.
Khi cô đi ra khỏi phòng ngủ, đã ngửi được một cỗ mùi thơm quyến rũ làm bụng cô đã sớm reo ọt ọt, cô vừa bước ra bỗng chốc trợn to mắt, giống như là vừa nghĩ tới điều gì đó, lảo đảo chạy ra phòng bếp, ngay lập tức nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang bận rộn, ngực cô nóng lên, anh không có rời đi, không có bỏ cô lại rồi đi làm?
Ôn Thiếu Nhiên nghe được âm thanh thì xoay người, lập tức nhìn thấy Lục Phi đang dùng ánh mắt một cô gái nhỏ nhìn mình, anh không khỏi mỉm cười, “Thức dậy rồi, đói bụng sao? Chờ thêm một chút nữa là có thể ăn, anh nấu cháo hải sản, anh nghĩ em nhất định sẽ thích.”
“Được.” Lục Phi như cô gái nhỏ cứ mãi thẹn thùng, lập tức xoay người rời đi, không dám tiếp tục nhìn anh nữa.
Suy nghĩ của Ôn Thiếu Nhiên đang đặt trên nồi cháo hải sản, không nhìn thấy vẻ xấu hổ trên mặt cô, xoay người tiếp tục chú ý đến độ lửa nồi cháo trên lò.
Sau khi Lục Phi biết mình có lộc ăn, rất không có ý tứ theo sát phía sau Ôn Thiếu Nhiên, cùng đi vào phòng bếp.
“Không phải là muốn giúp một tay chứ?” Anh ngoái đầu lại cười nói với cô, giọng điệu ấy nhẹ nhõm tự tại làm sao, “Bà xã, anh nghĩ hay là từ bỏ đi, anh còn chưa kịp mua bổ sung những thứ kia, vì chén ăn cơm của chúng ta, em nên ngoan ngoãn đi ra ngoài ngồi đi nhé.”
“Em chỉ đứng ở chỗ này nhìn, không giúp một tay có được không?” Lục Phi lựa chọn một vị trí đứng an toàn, vẻ mặt thành thật cam đoan với anh.
Ôn Thiếu Nhiên không miễn cưỡng cô nữa, bắt đầu bắt tay vào làm, mà Lục Phi đứng sau lưng anh cách đó không xa nhìn động tác thuần thục của anh, không khỏi xúc động ngàn vạn lần, một đôi tay vốn nên cầm dao giải phẩu, giờ phút này lại đang rửa chén, nói ra ai có thể tin tưởng được.
“Em có thể hỏi anh một chuyện không?” Bộ dạng giống như là vợ chồng bình thường nói việc nhà, giọng nói êm ái của Lục Phi truyền đến từ phía sau lưng anh.
“Vấn đề gì?” Ôn Thiếu Nhiên không quay đầu lại, tiếp tục động tác trên tay.
“Vì sao không kế thừa công ty Ôn thị?” Lục Phi không nghĩ ra, phần lớn con cháu nhà quyền thế có chút của cái, cũng sẽ ý chí bừng bừng vì gia tộc mà chìa ra một phần sức lực, coi như những chị em họ nhà cô không hề biết cái gì là hiệu quả và lợi ích trong đầu tư, cũng muốn tranh được một chỗ ngồi ở công ty, thế nhưng anh lại chẳng thèm ngó tới chuyện của công ty gia đình, còn không cho cô liên quan đến.
“Anh là con trai cả nhà họ Ôn, thừa kế công ty Ôn thị cũng là trách nhiệm của anh, không phải sao?”
“Ngoại trừ anh ra, nhà họ Ôn còn rất nhiều người có thể ngồi lên vị trí kia.” Giọng nói của Ôn Thiếu Nhiên nhàn nhạt, nghe không ra được chút phập phồng, “Đối với việc liều chết đến cướp đoạt gì đó, anh không có một chút hứng thú nào, anh cũng không phải là loài sói, không cần thiết.”
Không biết vì sao, nghe được trong lời của anh có ý tự giễu cợt mình, Lục Phi không nhịn cười được.
“Bác sĩ kia thì sao, anh lựa chọn làm bác sĩ là bởi vì yêu mến sao?” Lục Phi muốn hiểu rõ anh hơn một chút, lời nói không tự chủ mà bật thốt ra.
“Dĩ nhiên, không thích, ban đầu sẽ không chọn nghề nghiệp này rồi.” Ôn Thiếu Nhiên dọn dẹp xong, xoay người lại, dùng đôi mắt đen cầu hồn đoạt phách nhìn chằm chằm cô.
“Anh thật sự không hề nghĩ đến việc kế thừa Ôn thị, thậm chí ngay cả đi vào làm việc cũng không muốn?” Lục Phi vừa nghĩ đến chuyện ba Ôn tha thiết chờ đợi mình, cô không khỏi cảm thấy tình thế khó xử, rốt cuộc phải làm sao mới có thể làm cho tất cả mọi người hài lòng đây?
“Không có.” Giọng điệu của Ôn Thiếu Nhiên rất kiên định, “Nếu có thể, ban đầu anh lập tức chọn kinh doanh chứ không hề chọn làm bác sĩ rồi, em là vợ của anh, xin em hãy đứng về phía anh, đừng để cho anh cảm thấy người bên gối không một lòng với anh, được không?”
Ôn Thiếu Nhiên không có ngu ngốc, biết ba nhìn trúng Lục Phi có tài kinh doanh thiên phú, cho nên mới để cho anh cưới cô, vốn là anh có thể không để ý đến tất cả những chuyện ba và cô làm, bởi vì khi đó anh hoàn toàn không có tình cảm với cô, nhưng bây giờ không giống như thế, anh đã yêu thương cô gái nhỏ này rồi, không thể nào nhìn cô bị người ta lợi dụng mà không hề làm gì.
“Đó là ba mẹ của anh, anh có thể mặc kệ sao?” Lục Phi hỏi ngược lại.
“Có anh ở đây, chỉ cần em nói không, anh lập tức không để cho người khác miễn cường em.” Đôi mắt đen của Ôn Thiếu Nhiên chăm chú nhìn cô, “Cũng sẽ không để mọi người miễn cưỡng anh.”
“Việc lấy em thì sao?” Cô không nhịn được bật thốt ra, “Có miễn cưỡng không?”
Ôn Thiếu Nhiên không nghĩ tới cô sẽ hỏi vấn đề này, rõ ràng anh bị hỏi đến rồi, trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng, “Anh không muốn lừa dối em, mới đầu có, nhưng bây giờ không có.”
Đúng, hiện tại là anh cam tâm tình nguyện muốn trải qua một đời với cô, muốn làm cho cô yêu mình, muốn bọn họ có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Lúc Lục Phi nghe được câu trả lời của anh, trái tim vẫn không có cách nào khống chế chút đau đớn, nhưng ngay sau đó nghe được bây giờ anh không có miễn cưỡng, lại đã thấy ra, quan trọng nhất là bây giờ còn có tương lai, không phải sao?
Quá khứ đã qua, cô sẽ cố gắng trở thành một người vợ tốt, trở thành người vợ mà anh yêu, tận đáy lòng Lục Phi âm thầm thề với mình, nhất định phải làm như thế.
“Thiếu Nhiên, em có thể lý giải là bây giờ chúng ta có thể làm lại từ đầu sao?” Lục Phi bất chợt có dũng khí, đôi mắt ửng nước đón lấy anh, “Trở thành một đôi vợ chồng bình thường, không liên lụy đến bất cứ lợi ích nào.”
“Anh biểu hiện rất rõ ràng không phải sao?” Anh khẽ mỉm cười, tất cả đáp án không cần nói.
Lục Phi thông minh nghe hiểu ý tứ của anh, khóe môi cũng nâng lên một đường cong xinh đẹp, “Vậy thì một lời đã định nhé.” Cô dí dỏm nháy mắt với anh, cười đến ngọt ngào, gần như muốn hòa tan trái tim của anh.
“Hiện tại đến phiên anh hỏi em một vấn đề.” Có qua có lại, Ôn Thiếu Nhiên chậm rãi đi về phía cô, dừng lại ở trước mặt cô.
“Cái gì?” Lòng của Lục Phi chợt nhảy lên đặc biệt lợi hại, hơn nữa ánh mắt anh sáng quắc, bộ dạng giống như muốn tỏ tình với cô vậy, khiến cho cô nhất thời căng thẳng.
“Ôn thị có nguy cơ phá sản sao?” Anh hỏi một vấn đề khiến Lục Phi thật bất ngờ, cô hoài nghi nhìn anh, không phải là anh không muốn quan tâm đến Ôn thị sao?
“Phá sản.” Mặc dù rất nghi hoặc, như cô vẫn nói cho anh biết sự thật, “Tất cả các công việc đang dần đi vào quỹ đạo.”
“Thật sao?” Vẻ mặt Ôn Thiếu Nhiên như có điều suy nghĩ, toát ra một câu khiến cho cô càng kinh ngạc hơn, “Đã như vậy, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật thôi.”
“Cái gì?” Lục Phi cho là mình nghe lầm.
“Đem công việc trên đầu em giao cho những người khác, sau đó chúng ta đi hưởng tuần trăng mật.” Không phải Ôn Thiếu Nhiên đang thương lượng với cô, mà trực tiếp yêu cầu.
Lục Phi vừa mừng vừa sợ, chính mình không thể tin những điều lỗ tai nghe được, điều tốt đẹp chính là cô được nuôi dưỡng thành cô gái thùy mị nết na, để cho cô cố gắng kiếm chế nội tâm kích động không có cách nào nói rõ.
“Anh nói sự thật sao?” Giọng nói của cô khẽ run rẩy, tất cả việc ấy sao không chân thật tí nào, giống như là đang nằm mộng vậy, tới quá đột ngột.
“Anh có cần thiết phải lừa dối em không?” Ôn Thiếu Nhiên cảm thấy rất buồn cười, rốt cuộc cô gái nhỏ trước mắt vẫn không hề tự tin, suy nghĩ một chút cũng không đúng, cô thế nhưng là hòn ngọc quý trong tay chủ tịch Lục thị, công chúa nhỏ của Lục thị, làm sao lại hỏi vấn đề không xác thực như vậy? Nhưng dáng vẻ này của cô, khiến cho anh cảm thấy rất đáng yêu.
“Được.” Lục Phi cố nén xúc động vui đến sắp khóc, dùng sức gật đầu với anh, “Em lập tức đem công việc trên tay giao cho người khác tiếp quản.”
Anh không hy vọng cô nhúng tay về hoạt động của Ôn thị, như vậy cô sẽ không nhúng tay, chỉ cần có thể khiến thời gian dừng lại ở hạnh phúc như bây giờ, cô bằng lòng buông bỏ tất cả.
Ôn Thiếu Nhiên cười, vươn một cánh tay ra, nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng, ôm thật chặt, một câu cũng không nói, cứ ôm như vậy.
Ông Xã Chớ Làm Loạn Ông Xã Chớ Làm Loạn - Lương Hải Yến