Love is always within. When you try to dramatize your love, you lose the depth of the love.

Charan Singh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:18:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Chương 11
hời gian ở chung càng ngày càng nhiều, quan hệ giữa Ôn Thiếu Nhiên và Lục Phi càng trở nên tế nhị, theo kịch bản của Ôn Thiếu Nhiên, anh và Lục Phi nên trải qua cuộc sống vợ chồng cung kính như khách, nhưng tim của anh lại không chịu khống chế trở nên mềm đi, hơn nữa càng ngày càng trở nên mềm mại.
Chỉ cần ở nhà, thời gian tầm mắt của anh dừng lại ở trên người cô càng lúc càng dài, mỗi lần đều phải khống chế ánh mắt của mình, nhưng không lâu sau đó lại không tự chủ mà dời về phía người cô.
Giống như cuộc sống chỉ có hai người bên nhau, anh thật hy vọng có thể tiếp tục như thế, không bị người ta quấy rầy, đáng tiếc nguyện vọng đó luôn là xa xỉ, đang lúc anh cho là cuộc sống sẽ không bị anh quấy rầy, mẹ Ôn chủ động gọi điện thoại tới “quan tâm” cuộc sống của vợ chồng bọn họ, còn ân cần dạy bảo Lục Phi, muốn bọn anh nhất định phải về nhà ăn cơm.
Lục Phi làm con dâu nhà họ Ôn chưa được bao lâu, vì Ôn Thiếu Nhiên mà suy nghĩ, không thể không đồng ý, chỉ là cái quyết định này khiến sắc mặt Ôn Thiếu Nhiên đen lại không ít.
Lục Phi nhạy cảm cảm nhận ra giữa Ôn Thiếu Nhiên và ba mẹ của anh có một vách ngăn không nói ra, mặc dù biểu hiện của Ôn Thiếu Nhiên rất mờ mịt, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được, bởi vì mỗi lần hai người nói chuyện, một khi nhắc đến người nhà họ Ôn hoặc công ty Ôn Thị, rõ ràng anh luôn tránh né hoặc im lặng.
Vì thế, mỗi khi cô nói chuyện với anh lúc nào cũng cẩn thận từng li từng tí, sợ mình hơi sơ ý sẽ chạm vào cấm kỵ của anh, haiz, thân là vợ người ta cũng không dễ dàng.
Một buổi tối, Ôn Thiếu Nhiên và Lục Phi đi tới biệt thự nhà họ Ôn, mới vừa vào cửa, Lục Phi lập tức bị mẹ Ôn nhiệt tình nắm tay trò chuyện, cho đến lúc ngồi trước bàn ăn, mẹ Ôn vẫn nhiệt tình như trước không giảm đi.
“Tiểu Phi, con ăn nhiều một chút, nhìn con gầy quá.” Mẹ Ôn nhiệt tình gắp đồ ăn cho Lục Phi, dáng vẻ tha thiết quan tâm, “Có phải công việc quá bận rộn hay không? Nếu không các con chuyển về nhà ở, mỗi ngày đều có thể ăn thức ăn ngon do đầu bếp nấu, hai người các con cũng bận rộn, khẳng định là không có thời gian tự mình nấu cơm, luôn ra ngoài tiệm ăn, rất không tốt cho sức khỏe.”
Lục Phi lúng túng không biết phải trả lời thế nào, khóe mắt trộm dò xét Ôn Thiếu Nhiên ngồi ở đối diện, chỉ thấy sắc mặt anh càng ngày càng thâm trầm, dáng vẻ giống như là đang dồn sức chịu đựng sự tức giận, chính là tức giận, mặc dù vẻ mặt của anh không biểu hiện ra, nhưng cô biết rõ anh tức giận, hơn nữa còn rất không bằng lòng chuyển về nhà.
Đối với Lục Phi mà nói đây là lần đầu tiên cô rơi vào tình huống như thế này, bị kẹp giữa chồng và mẹ chồng, cô thật sự có chút khó lựa chọn, cuối cùng cô chỉ có thể lựa chọn người yêu.
“Mẹ con và Thiếu Nhiên đều bận rộn nhiều việc, hơn nữa chỗ ở bây giờ của chúng con tương đối gần chỗ làm, quay về đây sợ rằng thời gian làm việc và nghỉ ngơi không giống nhau, sẽ quấy rầy hai người nghỉ ngơi.” Cô dùng hết khả năng uyển chuyển cự tuyệt, “Cho nên chúng con vẫn nên ở nhà mình thôi.”
Nghe được lời Lục Phi nói, ánh mắt Ôn Thiếu Nhiên bỗng chốc quét về phía cô, đáy mắt lóe lên một tia tán thưởng, giống như cảm thấy vui mừng với thái độ cự tuyệt của cô.
Ngược lại thì mẹ Ôn có chút lúng túng, ngượng ngùng nói: “Cũng được, các con vừa mới kết hôn, hãy để cho các con ở thế giới hai người, nhưng về sau con cần phải thường xuyên trở về nhà thăm chúng ta, đừng có giống như Thiếu Nhiên, không gọi điện thoại thúc giục nó về, nó sẽ không trở về thăm chúng ta.”
Mẹ Ôn nửa giả nửa thật oán trách khiến Lục Phi không phản bác được, chỉ có thể nở ra một nụ cười nhàn nhạt, “Mẹ! Con biết rồi.”
“Được rồi, không nên nói nữa, thức ăn đều nguội cả.” Ba Ôn vẫn nghe họ nói chuyện đúng lúc lên tiếng, ngăn cản mẹ Ôn tiếp tục hỏi, để tránh Lục Phi bất mãn, bây giờ công ty Ôn Thị của bọn họ còn phải dựa vào đứa con dâu này để phát triển lại lần nữa.
“Đúng, đúng, đúng, ăn cơm trước, cơm nước xong, chúng ta lại trò chuyện thân mật thêm chút nữa.” Giọng điệu mẹ Ôn đối đãi với Lục Phi giống như hoàn toàn xem cô là đứa con gái ruột, người không biết còn tưởng rằng Lục Phi là con gái, mà không phải con dâu.
Ôn Thiếu Nhiên lạnh lùng nhìn hết tất cả, giống như ba mẹ chỉ đang diễn một tuồng kịch, anh cũng không có hứng thú nhảy múa lung tung, thân là con của bọn họ, không có ai hiểu rõ ba mẹ của mình là hạng người gì hơn anh, ở trong mắt bọn họ, lợi ích nhà họ Ôn cao hơn tất cả, bao gồm cả đứa con trai là anh.
Mẹ Ôn dừng buôn chuyện thường ngày làm không khí bữa tối lạnh xuống, không biết có phải là vợ chồng Ôn Thị nhận thấy được con trai mình bất mãn hay không, sau khi cơm nước xong cũng không giữ bọn họ ở lâu, để cho bọn họ thuận lợi rời khỏi biệt thự nhà họ Ôn.
Mà đúng là Ôn Thiếu Nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, theo lý mà nói, ba của anh nhất định sẽ nhân cơ hội này nói với Lục Phi vài yêu cầu không hợp lý, nhằm mưu lợi cho Ôn Thị, thế nhưng tối nay ông lại trầm mặc khác thường, không nói nhiều, điều này làm cho Ôn Thiếu Nhiên có chút không hiểu, rốt cuộc trong hồ lô ba anh bán có thuốc gì?
“Làm sao vậy, đang suy nghĩ gì?” Trên đường trở về nhà trọ, rốt cuộc Lục Phi cũng không nhịn được lên tiếng hỏi thăm, dù sao cả buổi tối Ôn Thiếu Nhiên cũng không mở miệng nói lời nào.
“Không có gì.” Ôn Thiếu Nhiên không muốn cho Lục Phi biết bộ mặt thật của người nhà họ Ôn, dù sao đây cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.
Nhưng mà hành động này của anh đả thương lòng của Lục Phi, cô cảm thấy anh còn chưa xem cô là người một nhà, vẫn để cô đứng bên ngoài trái tim anh, nghĩ tới đây, vẻ mặt cô không khỏi tối sầm lại, chuyển tầm mắt ra ngoài cửa xe, không nói thêm gì nữa.
Bên trong xe nhất thời lâm toàn yên tĩnh tuyệt đối, Ôn Thiếu Nhiên mơ hồ cảm thấy tình huống này có gì đó không đúng, khẽ nghiêng đầu nhìn Lục Phi một cái, miệng thoáng mở ra muốn giải thích, nhưng cuối cùng vẫn là im lặng, cũng không nói gì.
Trải qua mấy lần ăn tối, quan hệ Ôn Thiếu Nhiên và Lục Phi lại trở về giống như ngày trước, Lục Phi muốn phá bỏ cảm giác xa lạ giữa bọn họ, nhưng lại không biết nên xuống tay ở chỗ nào, ngay lúc cô vì thế mà phiền muộn, cô nhận được cuộc điện thoại gọi tới từ ba Ôn.
Đúng giờ hẹn Lục Phi trở về biệt thự nhà họ Ôn, mặc dù cô rất hoài nghi không biết ba Ôn muốn làm cái gì mà bảo cô trở về một mình, hơn nữa còn không để cho Ôn Thiếu Nhiên biết, nhưng cuối cùng cô vẫn không hỏi cái gì cả, hậu bối (con cháu, người nhỏ tuổi) phải tuân thủ nghiêm ngặt lễ phép.
“Thiếu phu nhân, ông chủ đã chờ cô ở phòng sách.” Người giúp việc dẫn đường, Lục Phi đi vào phòng sách nhà họ Ôn.
Lục Phi nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi nghe được tiếng trả lời, đẩy cửa phòng sách ra đi vào.
“Ba, buổi trưa bình yên.” Lục Phi hướng về phía ba Ôn nhỏ giọng thăm hỏi sức khoẻ.
“Đến đây, ngồi đi” Ba Ôn tận lực để cho mình biểu hiện một cách bình thường.
Lục Phi tự nhiên ngồi xuống, nhìn về phía ba Ôn, ánh mắt không hề né tránh, tự tin và bình tĩnh ung dung giống như cô mọi ngày.
“Ba, tìm con có chuyện gì không?” Sau khi Lục Phi ngồi xuống chủ động mở miệng hỏi.
“Thật ra thì cũng không có gì” Thần sắc ba Ôn có chút không tự nhiên, dừng lại một chút lại tiếp tục nói: “Con cũng biết, Thiếu Nhiên nó chỉ toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần làm một bác sĩ khoa ngoại, nó cũng không có hứng thú với chuyện làm ăn, ba và mẹ vẫn luôn hi vọng nó có thể cưới được một người vợ có năng lực chèo chống công ty Ôn Thị, không ngờ cái thứ duyên phận này đúng là khéo làm sao, con chính là người thích hợp nhất.”
Ông Xã Chớ Làm Loạn Ông Xã Chớ Làm Loạn - Lương Hải Yến