The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: L.Phiêu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 487 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
ọi người trong gia đình này thật lạ, đối với cô thì rất vui vẻ, nhưng không khí gia đình vô cùng trầm mặc. Vừa chỉ cho cô nhà, sắp xếp mọi thứ, ông Mạc và vợ đã đi mất, bữa cơm cũng được mang lên phòng của cô và người đó ( người đó là người ai cũng biết là ai rồi đấy, hehe). Không những thế, cô em chồng Tư Vân quái đản kia cũng không thấy đâu, và cả ông chồng Tư Vũ chưa từng được gặp mặt của cô xuất hiện nữa. Mẫn mẫn vô tư ăn xong rồi chuẩn bị quần áo và bước vào phòng tắm:
“ Hừ, mùi gì thế này?”
Tư Vũ lạnh lùng bước vào phòng,hắn nhăn mày lại, nhìn xung quanh, nhận thấy 1 bộ quần áo của con gái để trên giường, Tư Vũ nhấc lên xem xét:
“Chẳng nhẽ có trộm? Tiếng gì vậy nhỉ?”
Tư Vũ nghe thấy tiếng nước chảy, từ từ đặt quần áo xuống, bước vào phòng tắm.
“Lalala....”
Mẫn mẫn đang tắm, vô tư hát mà không để ý rằng 1 bóng đen đang đứng trước cửa, tay nắm cửa từ từ được mở, nghe thấy tiếng động, Mẫn mẫn quay ra:
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Thấy có kẻ lạ mở cửa phòng, lại còn là cửa phòng tắm, hơn nữa lại còn là con trai, và hơn thế nữa là trên mồm anh ta còn dính đầy máu, Mẫn mẫn sợ hãi hét ầm lên, nhưng là phòng cách âm nên không ai nghe thấy. Mẫn mẫn vớ vội chiếc khăn tắm chùm vào người, sợ hãi nhìn bóng người đó, tên đó là ai??? Sao lại vào phòng cô, lại còn...
“Anh...anh là ai? Tại sao lại vào đây???? Mau đi ra, tôi....tôi có võ, tôi đã học judo 7 năm...anh mà không...”
“Cô là ai?”
Người đó dựa lưng vào cửa phòng tắm, điềm tĩnh lạnh lùng hỏi, mắt không thèm để ý đến bộ dạng sợ sệt của Mẫn mẫn, cắt lời cô:
“Tôi là Tuyết Mẫn, là.... là vợ của CẬU CHỦ CÁI NHÀ NÀY!!!!”
Mẫn mẫn sợ hãi đến nỗi phải hét lên cái câu mà cô ghét phải nói nhất cho tên đó sợ hãi và bước đi, nhưng không, tên đó quay lại nhìn cô bằng ánh mắt tức giận, hắn tiến lại chỗ cô, hằn càng tiến cô càng thở gấp, đằng sau cô đã không còn chỗ lùi, trời ơi cái áo tắm chết tiệt, sắp tuột đến nơi rồi. Hắn ta đặt tay lên tường, ép cô vào giữa khoảng cách 2 tay hắn. Mẫn mẫn sợ hãi, cô chưa gặp phải tình huống này bao giờ. Chưa tên nào dám đối xử với cô như thế này. Mẫn mẫn ngước lên, nhìn vào người lạ đó.... “OMG, đẹp trai quá” Mẫn mẫn đơ người, nghĩ thầm (Lp: trời ơi trong hoàn cảnh này mà còn hám zai được:-
“Anh...anh…anh định làm gì???”
Mẫn mẫn tuy mê trai đẹp, nhưng cũng đã nhanh chóng tỉnh táo lại, trong trường hợp này, không thể để vẻ đẹp kia làm nguy hiểm cô được. Tư Vũ vẫn lạnh lùng, không có biểu cảm, nhìn chằm chẳm cô, dí sát mặt vào cô, Mẫn mẫn sợ quá, khua khua tay, chiếc áo sắp tuột rồi, anh ta định làm gì cô cơ chứ:
“Rào....”
Mẫn mẫn gạt vào van nước nóng, nước xả xuống ngay người Tư Vũ làm hắn ta vội vàng co người lại, tránh ngay ra, tranh thủ lúc đó, Mẫn mẫn kéo áo lên, buộc chặt dây thắt ở eo, rồi chạy vội ra ngoài.
“Cô định đi đâu???”
Mẫn mẫn đang định mở cửa phòng để chạy trốn thì bị Tư Vũ kéo lại, 1 lần nữa Mẫn mẫn lại bị giữ giữa 2 cánh tay của Tư Vũ, lúc này Mẫn mẫn đỡ sợ kẻ đứng trước mặt hơn:
“Cô là Tuyết Mẫn?”
“Đúng”
“Là con gái Dương chủ tịch?”
“Đúng”
“17 tuổi?”
“Đúng”
“Là vợ của tôi?”
“Đúng...Hả, anh vừa nói cái gì cơ??????????”
“Tôi hỏi cô là vợ của tôi có phải không?”
Tư Vũ vẫn không có chút gì biểu cảm, điều đó làm Mẫn mẫn thắc mắc:
“Chẳng lẽ, anh là Mạc Tư Vũ??”
“Đúng”
“Anh là chồng của tôi?”
“Đúng”
“AAAAAAAAA”
Mẫn mẫn hét lên, “trời ơi chồng ta đẹp trai quá”, Mẫn mẫn vui sướng nghĩ trong đầu ( OMG =.=” )
“Cô hét cái gì?”
“A, không, không có gì!!”
Mẫn mẫn lắp bắp, cô chưa từng nhìn thấy ai đẹp trai như vậy! Nhưng điều này chỉ là suy nghĩ thoáng chốc, nhìn ông chồng của mình, và nhìn xuống đôi môi xinh đẹp kia, cô giật mình:
“Anh, anh....”
“Sao??”
“M…m…máu....”
“???”
“Máu ở trên miệng anh”
Mẫn mẫn đánh liều nói ra, trời ơi anh ta có biết mình phát hiện được chuyện anh ta làm, anh ta có giết mình giệt khẩu không nhỉ???? Trời ơi, sao số khổ thế này, có được ông chồng đẹp trai thì lại là tên vô cùng nguy hiểm. Cô thầm than thở, Tư Vũ vẫn không biểu cảm, bỏ cô ra, ngồi vào ghế salon, lau vết máu trên miệng:
“Aigggg, máu này thật sự là không ngon tí nào??”
“Cái gì???”
Mẫn mẫn trợn tròn mắt nhìn Tư Vũ, anh ta cười khẩy, biểu cảm đầu tiên cô thấy, Tư Vũ lao đến ghì chặt lấy 2 cánh tay của Mẫn mẫn, hành động thô bạo đó làm cô giãy giụa, cô cố gắng vùng ra khỏi cánh tay rắn chắc của anh ta, nhưng không được, anh ta quá mạnh. Tư Vũ- Hắn, hắn dám hôn lên cổ cô, không, không phải chỉ là hôn, trời ơi, hắn ta làm trò gì vậy? Hắn làm cô nhột chết mất, Tư Vũ liếm lên cổ của Mẫn mẫn ( bẩn quá >
“AAAAA, anh làm trò gì vậy???”
Mẫn mẫn hét lên, cố gắng đẩy Tư Vũ ra, nhưng hắn ta vẫn ghì chặt lấy cô, Mẫn mẫn có cảm giác như máu của mình đang bị rút ra ngoài, hành động gì đây? Hắn ta uống máu ư??????? Hắn ta là sát nhân ư??? Hắn ta, là ma cà rồng ư?????
Ông Chồng Ma Ca Rồng Ông Chồng Ma Ca Rồng - L.Phiêu