We should read to give our souls a chance to luxuriate.

Henry Miller

 
 
 
 
 
Tác giả: Chi Long
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Don Nguyen
Upload bìa: Bùi Thi Hoàng
Số chương: 23
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2067 / 4
Cập nhật: 2015-07-11 20:54:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5 Love Game
ộc cộc… “Ai vậy?”
“Alan,là Tiff đây.”
“Vào đi,cửa không khóa” tôi uể oải đáp lời.
Em hiện ra trước mắt tôi,vẫn xinh đẹp như mọi ngày,nhưng không phải là khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc,thay vào đó là nụ cười trên môi.Từ trước đến giờ em rất ít hay cười.
“Sao em gọi anh không được?”
“Điện thoại hư rồi?” Vẫn nằm ì trên giường,trả lời cụt lủn. “Sao lại hư?Cho em xem?”
“Hư thì hư chứ tại sao?Hỏi lắm thế.” Tôi bưc dọc.
“Sao anh khó chịu vậy?Có chuyện gì?” Nét bối rối hiện rõ trên gương mặt em.
“Chẳng có gì.Trong thùng rác ấy.Xem cho đã đi.”
“Sao lại nát hết vậy?Có chuyện gì?Nói em nghe….” Em ngồi xuống giường,đưa tay vuốt nhẹ tóc tôi.
Gạt tay em ra,tôi gằng lên: “Tôi đang mệt.Không có hứng.Cô về đi!” “Anh làm gì vậy?” Em to tiếng.Đây là lần đầu tiên tôi thấy em nổi giận. Tôi chồm dậy khỏi giường: “Tôi đã bảo rồi.Đang bực bội.Cô về đi.” “Thôi,đi ăn chút gì nhé.Hôm nay em đãi.”
Em nhẹ giọng lại,đôi mắt lộ vẻ lo âu.Hôm nay là ngày tôi thấy em có nhiều thay đổi nhất,từ trước giờ,trên khuôn mặt xinh đẹp của em luôn là một lớp băng bao bọc.Em hững hờ với mọi chuyện,với bất kì ai,ngay cả với tôi cũng vậy.Gọi em là con người vô cảm chắc cũng không sai.Tuy là vậy nhưng ở em,lại toát lên một cái gì đó rất lôi cuốn.Ngay từ lần đầu gặp em,tôi đã bị hút theo bởi cái vẻ đẹp lạnh lùng đầy kiêu ngạo đó.Em không mang vẻ đẹp của thiên thần như Tiểu Lợi,mà mang vẻ đẹp bí ẩn như một ma nữ khó dò.Nếu là ngày thường,tôi đã thắc mắc.Nhưng mà hôm nay,tôi không còn tâm trí để ý đến điều đó nữa.
“Bộ tôi không có tiền để tự mình đi ăn sao?Phải đợi cô đến dẫn đi như một đứa trẻ vậy à?Cô nghĩ mình là ai vậy?” Tôi cười nhạt chua chát.
“Hôm nay anh sao vậy?Thôi,đi với em đi mà…..”
Em vẫn nhẹ giọng,nhưng tôi đã kịp nhận ra trong mắt em đã ngấn nước.Em nhìn tôi với đôi mắt mong chờ,hai tay lay nhẹ tôi,giống như trẻ con đang vòi vĩnh.Hôm nay tôi thấy sức chịu đựng của em thật phi thường.
“Không ăn uống gì cả.Về đi!!!”
Tôi gằn từng chữ trong lúc đưa tay chỉ về phía cửa. “Anh…..Nhưng mà……”
“Về đi!”
“Anh quá đáng lắm…..” Giọt sương long lanh trong mắt em cuối cùng không kiềm được,lăn dài trên gò má bầu bĩnh.
“Hôm nay…là sinh nhật tôi!!!” Em nói trong tiếng nấc,quay người bước ra khỏi cửa.
“Rầm!!! ”
Cánh cửa đóng sập.
Tôi ngẩn người một lúc rồi suy nghĩ.Ừ,hôm nay 16/7,sinh nhật em,lại sinh nhật….
Tôi định chạy ra giữ em lại,nhưng lại thôi.Đàn bà ai cũng mau nước mắt.Vài hôm sau sẽ lại hết ngay.Không hiểu vì sao trong ngày sinh nhật của hai người con gái mà tôi yêu thương nhất,tôi đều làm họ rơi lệ…. Giá như em nói sớm thì tôi đã không làm em buồn như vậy.Tôi vốn ghét cái tính mập mờ không rõ ràng của phụ nữ,thật là phiền phức.Nhưng mà… không phải vừa rồi tôi cũng làm vậy với em sao?
Lúc đó tôi chỉ suy nghĩ đơn thuần là tại sao em không nói,mà không nghĩ là tại sao tôi không nhớ.Ừ phải rồi,sao mình không nhớ nhỉ.Mà em là gì của tôi?
Lúc trước,tôi đã từng suy nghĩ liệu mình có sai lầm khi xem mối quan hệ với em như là trò chơi,một trò chơi tình ái…Ý nghĩ đó chỉ thoáng qua rồi lại biến mất.Nhưng bây giờ,nó lại tồn tại rõ ràng trong đầu hơn bao giờ hết.
Có lẽ tôi đã sai……
One Way Ticket One Way Ticket - Chi Long One Way Ticket