Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 439 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 280: Chuyện Xưa Của Akira (1)
kira bước đi theo Elric, ánh mắt nhè nhẹ liếc nhìn sợi dây chuyền trước ngực, nơi đó có hình người con gái mà hắn yêu nhất, người mà Akira sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống của mình vì nàng.
Đối với hắn cả thế giới này cũng không quan trọng bằng nàng, cái gì là tiền tài, địa vị, danh vọng hay kể cả cái danh hiệu đệ nhất kiếm sĩ ở trước nụ cười của nàng cũng đều chỉ là hư vô.
Akira luôn nhớ về những ngày bình yên bên nàng, không chém giết, không chiến đấu cũng chẳng hề phải nghĩ suy. Sáng sáng dậy sớm phụ nàng mở quán ăn, nàng nấu ăn còn hắn đi phục vụ đồ, chiều chiều thu quán rồi cùng nhau đi dạo trên những con đường phủ đầy hoa anh đào. Mỗi buổi tối ôm nàng thật chặt, ngửi mùi thơm từ mái tóc hồng phấn của nàng, đó chính là ngày hạnh phúc nhất thế gian.
Tự nhiên suy nghĩ của Akira được kéo đi rất xa, rât xa. Hắn nhớ về 6 năm trước khi hắn 12 tuổi. Chỉ là một đứa nhóc chưa hề biết sự đời, lần đầu tiên xuống núi mà thôi.
Nếu được hỏi năm 12 tuổi Akira có mạnh không thì đáp án là có, hắn cực mạnh. Ngày đó lần đầu tiên Akira rời núi, rời khỏi sư phụ kính yêu tiến vào cái thế giới đầy toan tính và mưu mô này.
Akira chỉ có một mục tiêu sống duy nhất, cậu được tạo nên chỉ để kế thừa kiếm đạo của tiền nhân chỉ để thực hiện lời hứa năm đó của tiền nhân, đánh bại mắt quỷ Kyo, trở thành đệ nhất kiếm sĩ, đưa thanh Mashamune trở thành thiên hạ đệ nhất kiếm.
Thật khó tin khi một đứa trẻ mới 12 tuổi lại được giao trọng trách nặng nề như vậy nhưng cậu bé đó hoàn toàn có đủ sức thực hiện. Mang theo mục tiêu cùng sự quyết tâm lớn nhất, Akira đi khắp nơi tại Wano tìm kiếm tung tích Kyo.
Nhưng cậu chỉ tìm được một kết quả như nhau Kyo người đó không còn tồn tại ở Wano nữa, vậy là tất cả quyết tâm tất cả mục tiêu về một trận quyết đấu đỉnh cao dành danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm bị tan vỡ.
Thần Linh nhãn của Akira cho phép cậu trở thành một yêu nghiệt, cậu chỉ mất 3 năm để học hết tất cả tinh túy nhất từ sư phụ, 3 năm luyện kiếm mà như một cao thủ 30 năm kinh nghiệm.
Nhưng bù lại cho thiên phú yêu nghiệt đó sự hiểu biết của Akira về thế giới bên ngoài rất nhạt, cậu nhóc cứ như một tờ giấy trắng tinh vậy. Cậu không biết gì về cái thế giới bên ngoài này cả.
Akira cứ đi, cậu bước đi trong vô thức, không mục đích sống, cũng chẳng có mục tiêu. Cậu đi khắp mọi vùng đất trên Wano, chỉ cần đôi chân cậu bước đến được thì cậu sẽ đến, như một người tăng lữ đi truyền đạo vậy.
Thế rồi định mệnh đã đến, Akira đặt chân tới Tokyo, ở nơi đó cậu nhóc phát hiện một kiếm khách cực mạnh, mạnh đến mức chiến ý đã ngủ say trong lòng Akira bị đánh thức, lần đầu tiên đôi mắt đục ngầu của Akira lóe lên.
Người mà Akira gặp là một trung niên nhân nát rượu, cùng một chiếc mũ trùm đầu, chỉ cần nhìn thấy ông ta từ xa đã ngửi thấy mùi rượu, quần áo lôi thôi nhếch nhác.
Nhưng Akira không quan tâm, cậu cứ như vậy đứng cạnh nam nhân say rượu đó, ánh mắt vô hồn nhìn hắn ta chằm chằm, 1 tiếng, 2 tiếng rồi suốt một ngày trời, cả hai người vẫn đứng đó.
Trung niên nhân là người hết rượu trước, ông ta loạng choạng đứng dậy đi về phương xa, Akira lẽo đẽo theo sau như một hồn ma vô hình. Khi trước mặt cả hai là một ngôi nhà tồi tàn rách nát, có lẽ chỉ đủ cho con người ta lấy làm chỗ ngủ, trung niên nhân mới quay đầu lại nhìn Akira
“ Này nhóc, có việc gì không, nhóc theo ta hơi lâu rồi đấy “.
Akira chớp chớp ánh mắt vô hồn, cậu thì thào “ Tôi muốn đấu kiếm, chỉ thế mà thôi “. Người trung niên nhíu mày sau đó bật cười “Tại sao cậu lại chọn ta, một kẻ phế vật nát rượu “.
Akira bình thản “ Vì ông mạnh “. Người đàn ông trầm ngâm lại một chút, ông ta không nói gì sau đó đánh giá Akira từ đầu đến chân, cuối cùng nam nhân vẫn lắc đầu “ Ta không dùng kiếm nữa, thanh kiếm của ta mang theo vận rủi, ta không bao giờ đụng đến nó nữa “.
“ Chàng trai trẻ, cậu rất mạnh con đường tương lai của cậu còn có thể tiến rất xa tuy nhiên trong mắt ta cậu chỉ là kẻ vô hồn không mục tiêu sống, những kẻ như vậy sống chỉ chật đất mà thôi”.
Trung niên nhân tiến vào trong nhà, nằm lên chiếu trúc rồi ngáy khò khò, không thể nhìn ra nổi phong phạm của một cao thủ. Còn Akira thì sao?, cậu đứng trước cửa căn nhà lặng đi thật lâu, cuối cùng cậu tiến vào trong nhà, dựa lưng vào tường và cũng ngủ thiếp đi.
Khi trung niên nhân mở mắt tỉnh lại cũng là lúc Akira thức giấc, hai người 4 mắt nhìn nhau sau đó một lần nữa trung niên nhân thở dài “ Ta đã nói ta không đấu “.
Akira không trả lời ông ta ngay mà dùng hai tay chỉ vào mắt mình sau đó chỉ tiếp vào mắt ông ta “Không ta chỉ nhìn thấy ánh mắt ta và ngài vô hồn như nhau, chúng ta đều không có mục tiêu gì vì vậy ta cảm thấy ngài rất thân quen, chỉ thế mà thôi”.
Trung niên nhân bật cười “ Đúng lắm, ta có tư cách gì chê cậu khi chính bản thân ta cũng chỉ là một người vô hồn “. Không khí trong gian phòng bỗng yên tĩnh vô cùng, đột nhiên người trung niên lên tiếng “ Ta là Musashi, Miyamoto Musashi còn cậu, cậu bé cậu là ai “.
Akira không hề nghĩ ngợi liền nói ra “ Akira chỉ có mỗi thế thôi, ta không có họ “. Musashi gật đầu nhưng sau đó lại lắc đầu ông ta cuốn chiếu trúc lên ở đó có một thanh katana màu xanh đặc thù, Musashi cầm lấy nó rồi thở dài, ông ta tiếp tục tiến vào kho chứa củi lấy một thanh hắc kiếm màu đen như mực ra, trong mắt Musashi nhìn thanh hắc kiếm đầy bất lực.
Đã lâu lắm rồi ông ta mới sử dụng lại kiếm, mới cầm lại kiếm của mình. Musashi xuất hiện trước mặt Akira, khuôn mặt đầy trịnh trọng “Trong tay ta là Kizetsu đệ nhất, ta hy vọng cậu sẽ quay lại đây khi tìm được thanh kiếm nào mà ít nhất nó chém không đứt trong một chiêu “.
Thanh Mashamune bỗng lóe lên, nó như bị tổn thương khi người khác coi thường mình, Akira đứng lên, rút thanh Mashamune ra khỏi vỏ, ngạo khí trùng thiên, trong phút chốc đôi mắt Akira tìm lại được sự sống. Akira lạnh giọng “ Ngạo kiếm Mashamune còn xếp trên hung kiếm Kizetsu thì phải “.
Musashi bật cười “ Hảo vậy thì đánh một trận thống khoái đi “.
Không ai được xem cuộc chiến đó, nhưng 2 năm tiếp theo Akira ở bên Musashi, cậu đi theo Musashi học cách sử dụng song kiếm, rồi học cả cách nấu rượu, cách uống rượu của người đàn ông này nữa. Bỗng chốc bên hông của Akira có thêm một thanh kiếm, Kizetsu đệ nhất.
Một nửa ký ức của Akira trôi qua, một nửa còn lại ùa về, về cuộc gặp định mệnh thứ 2 với Nishino, người con gái quan trọng nhất cuộc đời hắn và cuộc quyết chiến với kiếm sĩ biển xanh, Dracule Mihawk.
Chương sau sẽ làm rõ về cuộc gặp của Akira với Mihawk nhé.
One Piece: Khởi đầu mới One Piece: Khởi đầu mới - Team Đang Bí Ý Tưởng