Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 439 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 212: Học Viện Phong Ba (2)
omongan với chưc vụ phó đô đốc thì ông ta hoàn toàn đủ để trở thành khách quý quan trọng của buổi lễ, được một phòng riêng quan sát buổi lễ tốt nghiệp từ trên cao. Tuy nhiên lúc này căn phòng đó Momongan đã nhường cho Minato mà xuống ghế khách mời ngồi.
Với thân phận của Minato hắn ta mà không được ngồi phòng khách quý thì Momongan cũng không dám ngồi. Cô bé Carol thì đợi lúc cha không để ý liền lén chạy tới phòng của Minato, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Khẽ mở cửa, Carol thò đầu vào quan sát căn phòng, đột nhiên âm thanh của Minato vang lên làm Carol giật nảy mình “ Vào đi, núp ở đấy làm gì “. Carol biết mình bị lộ, cô liền mở cửa tiến vào, nhìn thấy Minato đang nhìn mình, Carol thấy mặt đỏ bừng, miệng cô lắp bắp “ Xin lỗi anh việc sáng nay nhé “.
Minato lắc đầu “ Sao đâu, chẳng qua lúc ý ta đang có hứng ôn lại chút kỉ niệm thời còn đi học thôi “. Carol không biết lấy đâu ra cái gan, liền lại gần Minato ngồi xuống,cô hỏi “ Ngài thật là thiên tài Minato hả “. Minato mỉm cười “ Hình như ai cũng gọi ta như thế, có sao không cô bé “.
Carol cảm thấy đầu óc rối bời, ngày xưa cô đã có không biết bao nhiêu kịch bản khi gặp mặt thần tượng của mình nhưng lúc này đối mặt với Minato cô thực sự chẳng biết nói gì cả, khuôn mặt đầy lúng túng.
Minato liền đưa tay ra, cả người Carol cứng đờ run lên nhè nhẹ, cô cảm thấy cánh tay của Minato đang xoa đầu mình, Minato nói “ Rất khá, khả năng sử dụng lục thức của em rất khá, cố lên đi “.
Thấy Minato khen, Carol liền tươi cười, nụ cười của cô rạng rõ như những bông hướng dương buổi sáng vậy, Carol nói “ Anh không biết đâu, em thần tượng anh lắm, nhìn thấy mấy đứa con trai lười biếng hay chốn ra đấy ngủ em bực lắm, bọn chúng bất tài mà cứ muôn bắt chước thần tượng của em nên em mới đập cho chúng một trận “.
Minato bật cười “ Đồ ngốc, trốn học là một kỉ niệm không thể thiếu với cuộc đời học sinh đâu, đó là những kỷ niệm hồn nhiên và tươi đẹp nhất đấy “. Sau đó đột nhiên Minato hỏi “ Em có biết Kenny không? “.
Carol gật đầu “ Em biết chứ bọn em là bạn bè thân thiết mà, nhưng bạn ấy đáng thương lắm “. Minato nheo mắt lại “ Là sao, em nói rõ hơn xem nào “. Carol thật thà đáp “ Thì Kenny về việc học trong trường là số 1 nên bị nhiều người ganh ghét lắm. Tính Kenny lại thật thà dễ tin người nên thường là mục tiêu bị bắt nạt trêu đùa trong lớp “.
“ Kenny rất xinh đẹp, nhìn từ đầu đến chân đều hoàn hảo tuy nhiên cô ấy xuất thân trong một gia đình nghèo khó, bọn em từng nhìn thấy ông của Kenny đến thăm cô ấy rồi, ông của Kenny chỉ là một thương buôn bình thường, so với mặt bằng chung của trường này thì không tệ nhưng so với những con em quý tộc thì kém rất nhiều “.
“ Nhiều gã trong trường thậm chí còn ý định dùng vũ lực với Kenny nữa đó vì bọn chúng tỏ tình hoài mà không được, toàn em phải bảo vệ Kenny thôi. Quan trọng nhất Kenny đáng thương vì cô ấy đặc tội với Ran, Ran tất cả các điểm đều đứng thứ 2 chỉ sau Kenny thôi nên cô ta ghét Kenny lắm, chưa kể Ran còn là cháu của tân nhiệm đô đốc Issho nữa, cô ta càng phách lối hơn. Em Kenny cùng Ran đều là bộ 3 hoa hậu giảng đường nhưng Ran không cho phép điều đó, trong mắt cô ta không thích xếp chung với một đứa con thường dân”.
Minato thực sự bất ngờ, hắn không nói lên lời nữa, cô nhóc Kenny này mỗi lần về thăm nhà là cười cười nói nói, là khoe thành tích, khoe bạn bè nghe lời kể của Kenny Minato còn nghĩ đây là thiên đường của chính Kenny chứ, nhưng hắn thực sự không ngờ cuộc sống của Kenny ở trong học viện lại như thế.
Minato ánh mắt lóe lên, hắn nở một nụ cười tà dị “ lão già mù, cầu trời cho lão đừng gặp tôi “, sau đó Minato quay lại vỗ vào đầu Carol “ Cảm ơn em, em ở đây đợi anh một chút nhé “. Carol ngoan ngoãn gật đầu. Minato tiến thẳng đến phòng hiệu trưởng khuôn mặt hắn cực kỳ lạnh lùng.
Không thèm gõ cửa, Minato tiến thẳng vào bên trong. Hiệu trưởng của trường học viện hải quân nếu tính về chức vụ thì chỉ ngang chức phó đô đốc tuy nhiên quyền lực thì trên phó đô đốc một chút và dưới đô đốc. Trong căn phòng một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi dừng bút, ông ta nhíu mày vô cùng bực mình, không ngờ có kẻ dám tiến vào đây mà không xin phép.
Ông ta đập bàn, đứng bật dậy chuẩn bị quở trách thì nhìn thấy Minato đang lạnh lùng nhìn mình, hiệu trưởng há hốc miệng lắp bắp “ Đô đốc Minato, sao ngài lại đến đây “.
Albertto năm nay đa ngoài 50 tuổi, khoảng 5 năm nữa thôi ông ta sẽ thuộc diện nghỉ hưu, chỉ cần cố gắng thêm 5 năm nữa không gây ra sai lầm gì là có thể vào Nguyên Lão hội, vào đó thì con cháu sau này chắc chắn được nhờ.
Công việc hiệu trưởng nhìn thì có vẻ béo bở đấy nhưng ở cái nơi con cháu quí tộc nhan nhản thì chỉ có chuốc khổ vào thân, ai biết cái thằng bé rách rưới thảm thương kia có phải là quý tộc Thiên Long nhân cải trang không, ai biết con bé suốt ngày đánh nhau trong lớp cha nó có phải là đô đốc nào không, thực sự trong trường có rất nhiều nhân vật mà hiệu trưởng không dám đắc tội.
Nhìn thấy Minato đang tức giận nhìn mình, Albertto da đầu run lên, mồ hôi chảy ra, bất cứ nhân vật cáo già nào trong chốn quan trường của chính phủ thế giới đều biết tuyệt đối đừng có dây vào vị thái tử gia trước mặt, ông ngoại làm tổng tư lệnh quân đội vừa được thăng chức vào ngũ lão, ông nội là một trong ngũ lão, cha là một trong những người giàu nhất thế giới, sư phụ là huyền thoại hải quân, chưa kể chính Minato còn là một đô đốc kiêm luôn tổng trưởng của Cp-0, gia tộc của hắn lại là một trong 3 gia tộc Thiên Long khủng khiếp nhất hiện nay. Chỉ nghe thôi đã không muốn đắc tội rồi.
Minato kéo một cái ghế ngồi xuống đối mặt với hiệu trưởng “ Ta vừa nghe tình hình của em gái ta Kenny, hình như cuộc sống của nó không được tốt lắm thì phải ". Albertto lập tức vỗ đầu, ông ta biết ngay là ngồi không cũng ăn đạn mà.
Albertto sợ hãi nói “ Đô đốc bớt giận, thực sự ngày đầu tiên tiểu thư Kenny đã nói để tiểu thư tự do nhất trong trường, mọi việc tiểu thư đều tự giải quyết, tôi không được phép nhúng tay và cũng không được phép báo cáo với mẹ tiểu thư, phu nhân Rose “.
“ Đô đốc cũng biết lão già như tôi làm sao dám đắc tội với tiểu thư gia tộc Roths chứ, chỉ còn cách nghe lời mà thôi “.
Minato thở dài “ Cô gái ngốc này, không biết trong đầu nghĩ gì nữa “. Minato muốn tìm đến cô nhóc này, đánh vào mông cô mấy cái, Haki quan sát mở ra bao trùm học viện, đột nhiên mặt Minato tức giận, hắn nói “ Muốn chết “, sát khí tuôn trào làm tim của hiệu trưởng Albertto như ngừng đập.
Minato thân hình lập tức biến mất, sau đó tăng tốc độ tiến đến một khu nhà vắng người. Kenny lúc này đang bị 3 gã đàn ông bao vây, một trong 3 tên nói “ Cô còn định chạy đi đâu nữa, Carol lúc này không có ở đây mà cứu cô đâu, ngoan ngoãn đi đừng chống cự “. Kenny đỏ bừng mặt sợ hãi liên tục lùi lại, nhưng cuối cùng cũng bị dồn vào chân tường, Kenny hét lên “ Đừng đừng lại đây “.
Ở phía xa, một cô gái xinh đẹp mỉm cười “Các người làm nhanh lên, cắt nát quần áo của nó làm nó không lên nhận bằng tốt nghiệp được, xử lý gọn gàng vào “. 3 tên đàn ông cười đầy dâm đãng. Kenny chỉ biết cúi cả người xuống, thân thể không ngừng run lên, đột nhiên lúc này một âm thanh lạnh lùng vang lên “ Kenny mất một sợi tóc thì cả nhà chúng mày bồi theo “. Âm thanh mang theo sát khí vô tận đóng băng cả khu vực xung quanh lại không kẻ nào dám cử động.
Kenny thấy âm thanh thân quen, cô ngước nhìn lên, một bóng lưng hùng vĩ mà an toàn đang chắn trước người cô, Kenny ôm lấy Minato òa khóc. Minato ôm Kenny vào lòng, khuôn mặt hắn bình tĩnh hơn bao giờ hết. Nếu Hancock hay Lyly ở đây thì đều biết Minato muốn giết người rồi.
One Piece: Khởi đầu mới One Piece: Khởi đầu mới - Team Đang Bí Ý Tưởng