He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 138 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 451 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 02:12:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Cần Phải Chinh Phục Hắn (1)
huyện dung mạo của Hạ Vân Hi quá giống Hạ Dịch Ly, lập tức trong Liên Tinh các của Phượng hoàn cung lan truyền ra, các cung nữ Liên Tinh các kinh ngạc không thôi, có người nói, Hạ Vân Hi chính là Hạ Dịch Ly trọng sinh, vì vậy họ cũng thật tò mò, nghĩ thấy cái phong thái thiếu nữ thần bí này.
Hoàng hậu nghe được lời đồn đãi của cung nữ, hết sức tức giận, lập tức hạ lệnh cho tất cả những người biết chuyện, toàn thể ém miệng, không cho đem chuyện Hạ Vân Hi giống như hộ quốc Thiên nữ nói ra, nếu sẽ xử lý về tội kháng chỉ.
Bởi vì nàng lo lắng, nếu chuyện của Vân Hi để cho người bên ngoài biết, sẽ tạo ra sóng gió to lớn thế nào, vì vậy tuyệt không thể cho quá nhiều người biết sự tồn tại Vân Hi.
Mặc dù Hạ Dịch Ly khi còn sống luôn bế quan, người biết được dung mạo của nàng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mọi thứ vẫn nên cẩn thận chút, vậy mới là tốt.
Các cung nữ đều là những người trung thành, cũng hiểu rõ đến tính chất nghiêm trọng của chuyện này, liền tất cả đều cấm miệng không hề nói tới nữa, vì vậy trừ một số cung nữ Liên Tinh các, những người khác đều chưa biết, cho nên mọi thứ vẫn bình thường.
———————————–
"Ngươi nói cái gì? Mẫu hậu giữ lại cái thích khách kia?"
Tại Cẩm Sắt Cư trong Phượng hoàn cung, Tiêu Dật Phong ngồi trên ghế chủ, nghe hạ nhân bẩm báo. Khi biết được tin tức như thế thì hắn cảm thấy rất khó tin. Mẫu thân cư nhiên lưu lại một người xa lạ không lai lịch ở tại trong hoàng cung?
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
"Đúng vậy, nô tài còn nghe nói, hoàng hậu nương nương hết sức thích cô nương kia, hai người hợp ý rất đấy." Đối phương tiếp tục nói.
Hợp ý? Tiêu Dật Phong nhăn lại mày, tròng mắt đen khẽ nheo lại, u trầm hơi thở lạnh như băng. Trong đầu, lại hiện ra cặp tử nhãn trong suốt kia, mi tâm chau càng chặt hơn rồi.
Hắn cũng muốn xem một chút, mẫu thân đến cùng là đang làm cái gì?
Liên Tinh các trong Phượng hoàn cung thoải mái yên tĩnh, hoàng hậu hết sức chuyên chú ở viết sổ, cung nữ tổng quản Thu đại tỷ ở bên cạnh tô mực, trên án đặt lò ngọc hương lô hình hoa sen, đang thả từng đợt khói trắng.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng thông báo của thái giám: "Thái tử điện hạ đến!"
Vừa dứt lời, bóng dáng cao lớn của Tiêu Dật Phong liền xuất hiện trước cửa.
"Tham kiến Hoàng Thái Tử!" Thu đại tỷ cúi người hành lễ, sau đó cung kính đứng ở một bên.
"Phong nhi, con đã đến rồi!" Hoàng hậu vẻ mặt tươi cười, đặt bút xuống đứng lên, vòng qua bàn án đi tới trước mặt nhi tử.
"Mẫu hậu, nghe nói người lưu lại cái nữ thích khách kia ở trong cung?" Tiêu Dật Phong trực tiếp hỏi. Đối mặt mẫu thân thì khuôn mặt luôn lạnh lùng hiện một chút mềm mại.
"Nữ thích khách?" Hoàng hậu ngẩn người, không hiểu nhi tử chỉ ai?
"Ngày hôm qua trong cung có người thất lễ tự tiện xông vào Phượng hoàn cung phải không?" Tiêu Dật Phong không thể làm gì khác hơn là lần nữa nói rõ.
"A, thì ra người con nói chính là Vân Hi, " Hoàng hậu lúc này mới chợt hiểu ra, ngay sau đó cười cười, giải thích: "Phong nhi, con hiểu lầm, Vân Hi nàng không phải là cái thích khách gì, nàng là một cô nương trong sạch."
"Mẫu hậu, làm sao người lại có thể cùng một nữ nhân không rõ lai lịch mà nói chuyện?" Tiêu Dật Phong không đồng ý, mẫu thân luôn luôn cẩn thận thế nào mà lại hồ đồ như vậy?
"Không phải vậy, Phong nhi, nàng......" Hoàng hậu muốn nói lại thôi, suy tư có nên nói cho nhi tử biết hay không, chuyện Vân Hi cùng Dịch Ly có thể có chút liên quan.
"Có phải bởi vì nàng có một đôi mắt màu tím hay không?" Tiêu Dật Phong hiểu rõ nói tiếp.
"Con cũng biết?" Hoàng hậu có chút kinh ngạc, tin tức vẫn truyền ra ngoài sao?
Tiêu Dật Phong hừ nhẹ một tiếng, lần nữa nhớ lại cặp con ngươi màu tím dị thường sáng ngời kia, nhiệt độ trong đáy mắt lạnh mấy phần. Khó trách mẫu thân như vậy duy trì cái nữ nhân không rõ lai lịch đó, một đôi mắt giống nhau, xác thực sẽ làm người sinh racảm giác tin cậy.
Nhưng đối với hắn mà nói, lại càng thêm khả nghi.
"Phong nhi, mẫu hậu nói cho con biết, " nhìn ra nhi tử trong mắt cảnh giác, hoàng hậu quyết định đem chuyện tất cả đều nói cho hắn biết."Mẫu hậu cảm thấy được, nàng với biểu tỷ con có quan hệ vô cùng lớn, mẫu hậu thậm chí hoài nghi, nàng chính là Dịch Ly Trùng sinh."
"Cái gì?" Tiêu Dật Phong đáy mắt thoáng qua một chút kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn là không có chút tâm tình nào.
"Không chỉ là bởi vì ánh mắt của nàng, còn có tướng mạo của nàng, thậm chí là thần vận, đều vô cùng giống nhau." Hoàng hậu cắm đầu cắm cổ nói tiếp, vẻ mặt nghiêm túc dị thường.
Tiêu Dật Phong nghe vậy càng thêm kinh ngạc, ám đồng tử* càng thêm u chìm."Mẫu hậu, làm sao người đi tin cái chuyện trọng sinh hoang đường như vậy?" Hắn khinh thường giễu cợt, mẫu thân thật là quá tưởng niệm.
*mắt đen
Hoàng hậu lại kiên trì như cũ."Mẫu hậu cũng không cảm thấy hoang đường, con suy nghĩ một chút, Dịch Ly nàng vốn không phải là người bình thường, pháp lực của nàng con cũng đã gặp nha."
"Coi như là như vậy, người chết cũng không thể sẽ trọng sinh." Hắn xem thường.
Hoàng hậu còn muốn nói tiếp, một thanh âm thanh thúy như chuông bạc nhẹ nhàng đi vào."Hoàng hậu nương nương, người ở nơi này sao?" Thanh âm vừa dứt, bóng dáng Hạ Vân Hi phấn lục y đã bước vào.
Nương Nương Rất Khí Phách Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh Nương Nương Rất Khí Phách Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh - An Thuần Nguyệt