There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Tác giả: angel581992
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 197
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 678 / 4
Cập nhật: 2017-09-24 23:16:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 55A: Vở KịCh CủA CuộC ĐờI.
gày thứ 3 được mở ra với những phụ huynh muốn vào tham quan trường học... mỗi học sinh đều được phát lấy họ tên cùng niên khóa những cựu học sinh... Đây là thời điểm để mọi người ôn lại những kỷ niệm đã qua trên con đường học vấn của mình...
"Vị đó là nữ thần Lomulios hai mươi năm trước.."
"Kia là nam thần của 10 năm trước..."
..........
"Đầm xanh vị phu nhân kia từng là học bá suốt 3năm ở đây..."
.........
Oa... thật đáng ngưỡng mộ... hầu như rất nhiều những cựu học sinh đều quay về để tham dự buổi lễ kỷ niệm này... những dòng người nô nức đi vào cánh cổng đang rộng mở một cách tấp nập... những vị khách danh dự được mời vào khu vườn hoa phía sau uống trà tán gẫu.. một vài người còn hào hứng nhắc lại những kỷ niệm xa xưa rồi đôi lúc cười khổ nghỉ tới những việc làm ấu trí lúc còn trẻ...
Mỗi người đến tham quan đều được một học sinh dẫn đường để đi thăm lại các nơi vì có nhiều chỗ đã sửa sang lại rất nhiều... trên tay họ là những tờ giấy nhỏ giới thiệu sơ nét về hoạt động của cả ngày hôm nay... trong đó có cả lịch sử và truyền thuyết lưu lại ở Lomulios... có rất nhiều truyền thuyết học tập cùng tình yêu cảm động trong tờ giấy mỏng manh...
Sevil Coste cùng hai tỷ muội Bạch Hiểu Tình, Bạch Hiểu Huệ cũng cùng nhau tới trường tham dự buổi lễ... bởi vì cả ba đều là khách mời danh dự nên mỗi người đều có một tình nguyện viên dẫn đi thăm thú khắp nơi....
Doãn Y Ngưng cùng đồng học đang ở sau cánh gà lo liệu phục trang cùng lời kịch thì một nam sinh chạy nhanh vào thông báo.... Mọi người nhìn nhau cười cười rồi cho nhau ra ám hiệu sau đó tản ra...
.......
Bên cạnh hồ nước đang diễn ra một cuộc tranh chấp nhỏ của hai nữ sinh xinh đẹp khiến những khách gần đó dần dần đi lại...
Tiếng tranh chấp càng lúc càng rõ ràng...
"Polina... Rõ ràng ngươi đã nói sẽ không bắt ép Rosco đính hôn với ngươi... vì sao cả hai lại tổ chức lễ đính hôn vào ba ngày trước chứ?" nữ sinh với mái tóc xanh biển khuôn mặt yếu ớt nhìn phía thiếu nữ có mái tóc xanh lá nhạt vẻ mặt lên án...
"Ranita. Là hắn cầu xin ta đính hôn cùng hắn mà không phải ta ép.." búp bê bàn nữ sinh khẽ mím môi nhìn vẻ yếu ớt nữ hài nói rồi xoay lưng định bước đi... thì thiếu nữ kia lại đưa tay chụp lại một cánh tay của Polina sau đó nước mắt mềm mại van xin...
"Polina... xin ngươi buông tha cho hắn được hay không? Cầu xin ngươi buông tha cho hắn..." xanh biển mái tóc tung bay trong gió khiến dáng người bé nhỏ càng thêm mỏng manh như một cành liễu mềm mại yếu ớt... khuôn mặt vốn dĩ thuần khiết càng thêm trở nên điềm đạm đáng yêu...
Những người lớn nhìn thấy tranh chấp chỉ thở dài sau đó định đi tới can ngăn thì thấy cả hai nữ hài một người muốn đi người còn lại lại níu kéo... một lúc sau cuộc giành co thì tên Ranita nữ hài chợt buông tay sau đó rơi ùm xuống dưới hồ kèm theo là tiếng la sợ hãi vang lên...
Đám học sinh xung quanh đó nhìn thấy thì vội vàng chạy tới cứu lấy Ranita lên bờ rồi buông lời trách cứ Polina không thương tiếc...
"Polina.. ngươi thật độc ác... sao ngươi có thể từ yêu hóa thành hận? Ranita hiền lành như vậy sao ngươi lại dám hãm hại cô ấy?" xung quanh tiếng chất vấn mãnh liệt vang lên.. chỉ thấy nữ hài tên Polina khẽ nhíu mày rồi nhìn xuống đang nằm dưới đất nói...
"Ranita. Ngươi đừng quên ta là ai. Hãm hại? Ngươi còn chưa có tư cách để ta ra tay." sau đó xoay người bỏ đi... bóng dáng cô đơn quật cường khiến người ta đau lòng...
Những người có mặt đờ đẫn nhìn phía nhanh chóng chạy đi đám học sinh sau đó cau mày nghiền ngẫm từng lời nói của bọn trẻ... những khung cảnh này không phải chính là truyền thuyết của năm mươi năm trước sao? Sau khi chứng kiến xong lại cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.. cứ như là một âm mưu đang hiện diện trước mắt mình...
Mọi người liếc nhau sau đó trở về nơi uống trà vừa uống vừa nói chuyện cười đùa....bất quá mầm móng hoài nghi dần dần hiện lên một cách nhanh chóng... những vị cựu học sinh ở những niên khóa trước năm mươi năm thì chỉ khẽ thở dài một cách hối tiếc..
"Rõ ràng nữ hài tên Ranita cố ý rơi xuống hồ... vì sao bọn nhỏ lại không nhìn rõ đâu?" câu nói cảm thán khiến mọi người trên bàn trà khẽ sững sờ.. phải rồi... rõ ràng là cố ý té... sao lại chỉ trích kẻ vô tội? Là do độ tuổi quá nhỏ nên chưa thấy rõ bản chất của sự thật sao?
Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa - angel581992