Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 319: Chương 29
anh giờ còn sớm, khắp nơi đều một mảnh yên tĩnh, hai người mang theo Tương Nghi cùng đi chủ viện, nghe tiếng bước chân một mảnh sột soạt, phảng phất mưa phùn rơi ở trên bàn đá xanh.
Mới vừa đi tới cửa chủ viện, tẩu tử Thúy Hoa đã vui vẻ tiến lên đón chào: "Đại phu nhân cuối cùng đã đến! Tiểu Sương trong phòng lão phu nhân tối qua treo cổ tự sát, chỉ là lúc đá ghế tiếng vang lớn, tiểu Thanh bên cạnh vừa vặn còn chưa nghỉ ngơi, nghe thấy động tĩnh thì đi qua xem, cứu nàng xuống."
Dung đại phu nhân nghe vậy trong lòng cả kinh, Tiểu Sương này sao nghĩ không thông như vậy, trong phủ có ai nói muốn mạng của nàng sao? Nghĩ lại suy nghĩ một chút, Dung đại phu nhân lạnh lùng cười một tiếng: " Chẳng lẽ nàng ta quyết tâm muốn làm thông phòng? Thắt cổ còn làm ra tiếng vang lớn như vậy, rõ ràng là không muốn chết, đây là lấy lui làm tiến uy hiếp Dung gia chúng ta mà." Nghĩ tới nha đầu Tiểu Sương kia ít nhất cũng trên hai mươi tuổi rồi, nha hoàn cùng nàng tới Dung phủ đã sớm lập gia đình sinh con, duy chỉ có có nàng không có nói nửa câu yêu cầu, thoạt nhìn sớm đã có ý định không tốt.
Dung Nhị phu nhân mím môi: "Đại tẩu, hôm qua chúng ta làm nàng ta nhặt được cái thang tiến thân!" Chuyện như vậy thật phiền phức, chưa hết chưa xong, còn kéo ra một nha hoàn thắt cổ.
Đứng ở đại sảnh cửa nghiêng tai lắng nghe, trong chủ viện im hơi lặng tiếng, trầm tĩnh như chết, nếu không phải lúc này xa xa truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng, ai cũng sẽ cho rằng mọi người bên trong còn trong cơn ngủ say.
"Phu nhân còn chưa rời giường?" Dung đại phu nhân nhìn qua Thẩm ma ma đứng ở cửa, thấy vẻ mặt bà mệt mỏi, trong lòng cũng hơi băn khoăn. Hôm qua nhất thời nổi hứng muốn cho Dung lão phu nhân ngột ngạt, không có nghĩ tới nháo thành như vậy, ngay cả bọn hạ nhân cũng chịu tội theo.
"Dạ, còn đang ngủ." Thẩm ma ma khoanh tay đứng ở nơi đó, cung kính trả lời, quyền lực Trường Ninh Hầu phủ này đã rơi vào trong tay Đại phu nhân, cũng không đến lượt bà đứng cạnh phu nhân, vênh váo tự đắc nhìn nha hoàn bà tử trong phủ."Đại phu nhân, tối hôm qua Tiểu Sương xảy ra chuyện, có cần tới xử trí nàng hay không?"
Dung đại phu nhân gật đầu nhẹ: "Dẫn ta đi qua."
Phòng Tiểu Sương ở phía sau chủ viện, bình thường là hai người hoặc ba người ở một gian, nhưng bởi vì Tiểu Sương được Dung lão phu nhân thích, một mình một gian giống như Thẩm ma ma. Đi đến cửa phòng Tiểu Sương, thì nghe bên trong có tiếng nức nở, còn có một giọng nói giòn giã đang nói lời khuyên giải: "Tiểu Sương tỷ tỷ, ngươi đừng nghĩ quẩn như vậy, chuyện hôm qua, các chủ tử ai cũng không nói gì, ngươi cần gì phải đi tìm đường chết?"
Thẩm ma ma một phen đẩy cửa ra, nhấc chân sải bước đi vào: "Đại phu nhân Nhị phu nhân đến."
Trong phòng bài trí rất đơn giản, một giường lớn, một cái bàn, vài băng ghế dài, còn có một cái rương. Tiểu Sương ngồi trên giường, mới một ngày ngắn ngủi, gương mặt của nàng phảng phất mất đi đỏ thắm, có chút khô héo vàng vọt, đầu tóc rối bời, tròng lên lông mày nàng, dưới tóc mái rất thưa thớt lộ ra một đôi mắt như cá chết.
Ngồi ở đầu giường là tiểu Thanh mới thăng nhị đẳng nha hoàn không lâu, thấy các chủ tử vào, vội vàng đứng lên hành lễ, khoanh tay đứng một bên.
"Tiểu Sương, ngươi thắt cổ tìm chết là muốn chụp tội danh Trường Ninh Hầu phủ ngược đãi đầy tớ hả?" Dung đại phu nhân liếc qua Tiểu Sương ngồi ở chỗ kia, lạnh lùng quát: "Bắt nha đầu không bớt việc này xuống khỏi giường cho ta!"
Thân thể Tiểu Sương run một cái, không đợi Thẩm ma ma và tiểu Thanh, tự mình lăn xuống giường quỳ gối bên cạnh Dung đại phu nhân, ôm lấy chân Dung đại phu nhân, mắt nước mắt tuôn rơi: "Đại phu nhân, là Tiểu Sương nhất thời hồ đồ, không nghĩ thông, tuyệt không phải là muốn bại hoại danh tiếng Trường Ninh Hầu phủ! Đại phu nhân, lời Tiểu Sương nói hôm qua toàn là lời thật tâm, đặt ở trong lòng đã nhiều năm, Tiểu Sương biết rõ những lời này nói ra tất nhiên rơi vào kết cục không được tốt, cho nên không dám nói. Nhưng hôm qua Đại phu nhân đề nghị xác thực hợp tình hợp lý, Tiểu Sương nghe động tâm, lúc này mới cả gan nói ra những lời kia, không nghĩ rằng khiến lão phu nhân giận thành như vậy, Tiểu Sương không có mặt mũi sống sót." Nói đến phía sau, Tiểu Sương đã khóc không thành tiếng, thút tha thút thít, giọng đã nghẹn ngào.
Nghe lời nói này, trong lòng Dung đại phu nhân không thoải mái một trận, sao Tiểu Sương này vẫn còn càn quấy như vậy,
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng