"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 317: Chương 27
ung lão thái gia tức giận đến trước mắt biến thành màu đen một trận, lão Tam này thực sự có bản lãnh khiến ông tức chết, may mà Dung lão phu nhân còn ở bên cạnh hoà giải: "Chẳng qua là nói hai câu với đứa thông phòng kia thôi, cũng đáng để đặc biệt lấy ra nói? Hẳn là sẽ lập tức tới ngay, cần gì làm ra bộ dạng khó coi này."
Xem ra cô dâu mới này cũng là nhân vật lợi hại, Dung lão phu nhân hơi không vừa ý, nhìn cô dâu, lập tức cảm thấy nàng trở nên hơi khó nhìn lên.
Trong lúc nhất thời bầu không khí trong đại sảnh trở nên tế nhị, cô dâu ngơ ngác đứng đó, nhưng người đang ngồi cũng không có ai nói chuyện, im lặng từ từ lan tràn trong đại đường, cho đến khi Dung tam gia đi theo Thẩm ma ma đến, còn híp mắt ngáp dài.
"Nghiệt tử, hôm nay nên đến kính trà vào giờ Thìn, chẳng lẽ trí nhớ của ngươi đều bị chó ăn hả?" Dung lão thái gia thấy bộ dáng này của Dung tam gia, tức mà không biết nói sao, chỉ mũi Dung tam gia mắng, Dung lão phu nhân bên cạnh thấy gấp trong lòng, vội vàng run rẩy vươn tay kéo ống tay áo Dung lão thái gia: "Lão gia, kính trà rồi nói sau."
Dung lão thái gia nhìn nhìn cô dâu đứng ở một bên, lúc này mới đè nén lửa giận trong lòng: "Bắt đầu đi."
Tiểu Sương bưng một khay trà tới, bên trên có hai chén trà: "Tam thiếu phu nhân, mời."
Dung tam gia liếc cô dâu một cái, chỉ cảm thấy sắc mặt nàng tái nhợt, nhìn còn không bằng khuôn mặt trong trắng lộ hồng của Hạnh Hoa, không khỏi có vài phần không thú vị, không tình nguyện quỳ trước mặt Dung lão thái gia và Dung lão phu nhân, mặc cho cô dâu giơ chén trà cao qua đỉnh đầu: "Con dâu xin kính trà cho cha."
Dung lão thái gia tiếp nhận chén trà, uống một ngụm, cười nói với cô dâu: "Sau này cần phải giúp đỡ lão Tam, sống qua ngày thật tốt." Vừa nói, vừa lấy ra một cái vòng tay sớm đã chuẩn bị tốt đặt trong khay trà. Dung lão phu nhân uống trà xong cũng cho một cây trâm châu.
Tiếp lại làm lễ gặp mật hai nhà Dung đại gia và Dung nhị gia, ma ma quản sự lại dẫn cô dâu gặp các vị thiếu gia tiểu thư, ma ma bên người cô dâu vội vàng phát hà bao đã sớm chuẩn bị tốt cho bọn Hạ Hoa Thu Hoa, kính trà này cuối cùng cũng xong rồi.
Dung lão phu nhân lại không chịu buông cô dâu kia, kêu nàng đến trước mặt, nói đạo hiếu một phen, con mắt nghiêng mắt nhìn Dung đại phu nhân: "Ngươi phải đi học điều tốt, những kẻ làm chuyện xấu kia, ngàn vạn chớ đi đến gần."
Đây là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói Dung đại phu nhân, bà là không chịu ăn thiệt thòi, tức giận trong nội tâm, làm thế nào cũng không áp chế xuống được. Dung đại phu nhân cười đứng lên: "Vừa rồi mẹ chồng dạy dỗ thật là làm cho con dâu có điều hổ thẹn, thoạt nhìn ta làm thế nào cũng không sánh bằng mẹ chồng, dù sao cũng phải học hiền lành của mẹ chồng mới phải." Nàng đi tới trong sảnh, thi lễ một cái với Dung lão phu nhân: "Những năm này Mẹ chồng cho con dâu thấy những lời nói và việc làm mẫu mực, con dâu có rất nhiều chỗ không học được, giờ nghĩ tới đều trong lòng vô cùng hổ thẹn."
Dung lão phu nhân nghe Dung đại phu nhân đột nhiên khen bà như thế, thực là kinh ngạc, con dâu lớn này xưa nay với không hợp mình, hôm nay lại khen ngợi mình như thế, chẳng lẽ là mặt trời mọc từ hướng tây sao? Chỉ là lời nói êm tai ai cũng thích nghe, Dung lão phu nhân không khỏi mặt mày hớn hở nhìn qua Dung đại phu nhân, giật giật khóe miệng.
"Bịch" một tiếng, Dung đại phu nhân quỳ xuống trên bồ đoàn, mọi người trên đại sảnh nhìn thấy mở to hai mắt. Dung đại phu nhân quay đầu lại đối mắt với Dung Nhị phu nhân, chớp chớp với nàng, Dung Nhị phu nhân
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng