To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 284: Chương 281
ĩnh Ninh công chúa?" Dung lão thái gia và Dung lão phu nhân đều hơi choáng váng, bọn họ đến kinh thành còn chưa được mấy ngày, căn bản không biết rõ này vị công chúa này đến tột cùng là ai, hai người liếc mắt nhìn nhau: "Chẳng lẽ là Thất công chúa sao?"
Dung hoàng hậu có được một trai một gái, con trai đứng hàng thứ năm, phong làm thái tử, nữ nhi hàng bảy, tựa hồ Hoàng thượng cũng không ban thuởng phong hào.
Tương Nghi nghe trong lòng vui vẻ, Liên Kiều sang đây thăm nàng.
Dung đại phu nhân dùng khăn xoa xoa trán, như thế có thể giới thiệu gia thế con dâu rồi, ngay cả Vĩnh Ninh công chúa cũng là nha hoàn của nàng, xem mẹ chồng có thể nói cái gì.
"Phụ thân mẫu thân đại nhân, chúng ta mau để cho đầy tớ mở cửa lớn nghênh đón, chớ để công chúa và nội thị truyền chỉ kia chờ lâu." Dung đại phu nhân cười đứng lên, tinh thần sảng khoái nhìn Gia Mậu và Tương Nghi một cái: "Các con mau đi đón Vĩnh Ninh công chúa vào."
Nhìn xem Dung đại phu nhân một bộ rất quen, Dung lão phu nhân có chút ít nghi hoặc, nhìn nhìn nàng, lại nhìn một chút Tương Nghi, Tương Nghi khẽ thi lễ một cái với bà: "Bà nội, Vĩnh Ninh công chúa cùng ta xưa nay giao hảo, ta đi đón nàng vào trước."
Xưa nay giao hảo? Dung lão phu nhân cả kinh trợn tròn cặp mắt, vừa mới đuổi nàng ta, Dung tam phu nhân châm chọc khiêu khích Tương Nghi cũng thay đổi sắc mặt, nhẹ giọng nói với nữ nhi Thục Hoa: "Thoạt nhìn con phải nịnh bợ nịnh bợ đại tẩu này cho tốt, không chừng về sau nàng còn có thể tìm mối hôn sự tốt cho ngươi."
Mọi người vội vàng đứng dậy, sửa sang quần áo, đi đến bên cạnh, lúc đi đến chỗ kia, đã thấy một nữ tử cách ăn mặc phú quý bức người, đang kéo tay Tương Nghi nói chuyện, mang trên mặt thần sắc cung kính.
Dung lão phu nhân lại giật mình, vì sao vị Vĩnh Ninh công chúa này cung kính như vậy? Thoạt nhìn cháu dâu nên không phải là con gái nhà tầm thường, mình thế nhưng nhìn nhầm. Bà được nha hoàn đỡ, từ từ đi đến bên cạnh Tương Nghi, run rẩy hô câu: "Lão bà tử gặp qua Vĩnh Ninh công chúa, công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Liên Kiều vốn là đang vui vẻ nói chuyện với Tương Nghi, không nghĩ tới nghiêng bên trong xông qua một lão phu nhân mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, chặn lại cơ hội nói chuyện với Tương Nghi, không khỏi có vài phần chán ghét. Nàng xem xét Dung lão phu nhân một cái, thản nhiên nói: "Là Trường Ninh Hầu phu nhân? Không cần đa lễ."
Dung lão phu nhân vui vẻ cực kỳ, Vĩnh Ninh công chúa thế nhưng bình dị gần gũi như vậy, một chút dáng vẻ cũng không có, bà vội vàng xoay người sang chỗ khác, nhìn Dung tam phu nhân và Thục Hoa đi phía sau vẫy vẫy tay: "Còn không mau tới gặp công chúa điện hạ!"
Trong nội tâm Dung tam phu nhân vui vẻ, dắt tay của nữ nhi đi về phía trước, Liên Kiều thấy các nàng vây đến, lại cách Tương Nghi bên ngoài, không khỏi lại phiền chán, quay người lại đi vòng qua: "Cô nương, chúng ta qua bên kia nói chuyện."
Dung lão phu nhân và Dung tam phu nhân đều ngây ngẩn cả người, cách Vĩnh Ninh công chúa này xưng hô tân nương tử thực khiến người khó có thể hiểu, cô nương, đây không phải là nha hoàn xưng hô tiểu thư? Chẳng lẽ Vĩnh Ninh công chúa còn là nha hoàn tân nương tử?
Mọi người há to miệng, sững sờ nhìn Liên Kiều vòng qua đám người, đi đến trước mặt Tương Nghi, kéo tay nàng đi sang một bên, Gia Mậu cười hì hì đi đến bên kia Tương Nghi, lên tiếng chào Liên Kiều: "Trong hoàng cung ở quen chưa?"
Liên Kiều than thở: "Một khắc cũng không nghĩ ngây ngốc, quy củ quá nhiều, đều nhanh muốn nghẹn chết."
"Sau này ngươi cần phải sống trong hoàng cung cả đời đó." Tương Nghi đưa tay sửa lại một tia tóc mai lộn xộn của Liên Kiều: "Lúc này mới mấy ngày, ngươi đã mất hứng, gả đi Bắc Địch làm sao bây giờ?"
Liên Kiều suy nghĩ một chút, thở dài một tiếng: "Đành phải nghĩ tới, Ca Lạp Nhĩ ở trong đó, trong lòng thư thái."
Gia Mậu gật đầu liên tục đồng ý: "Có thể cùng người mình yêu mến sinh hoạt chung một chỗ, lại khổ lại mệt mỏi cũng là ngọt, huống chi Ca Lạp Nhĩ đối với ngươi toàn tâm toàn ý, ngươi chỉ cần sống theo bản tính của mình, Ca Lạp Nhĩ chắc chắn sẽ không yêu cầu ngươi chiếu quy củ toàn bộ. Bên Bắc Địch cũng không nhiều quy củ như chúng ta vậy, ngươi sẽ quen."
"Vẫn là Dung đại thiếu gia biết ăn nói, ngươi vừa nói như vậy, trong lòng ta đã thoải mái hơn." Liên Kiều nhìn Gia Mậu và Tương Nghi một cái, thấy hai người tay nắm tay đứng ở một chỗ, hâm mộ không ngừng: "Xem ta cô nương chúng ta cuối cùng gả cho Dung đại thiếu gia, tâm ta cuối cùng buông xuống, cô nương cần phải thường xuyên đến thăm ta, Liên Kiều sẽ nhớ ngươi."
Nói những lời này, đột nhiên hốc mắt hồng một mảnh, Tương Nghi bắt lấy tay nàng, thấp giọng nói: "Liên Kiều, chớ thương cảm, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, huống chi ngươi đi Bắc Địch làm bạn cả đời với Ca Lạp Nhĩ, là chuyện đại hỉ sự!"
Liên Kiều gật đầu nhẹ: "Ta đã nghĩ tới, nếu Ca Lạp Nhĩ dám trêu hoa ghẹo nguyệt, ta sẽ về Đại Chu, tiếp tục làm nha hoàn cho cô nương ngươi, để một mình hắn đi vui vẻ, ta mới không lạ gì hắn."
"Sao lại
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng