We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 269: Chương 266
ia Mậu, Gia Mậu!" Dung đại phu nhân thở hổn hển đuổi tới: "Gia Mậu con chờ mẹ một chút!"
Tương Nghi dừng bước: "Gia Mậu, mẫu thân chàng ở phía sau."
"Không, không, chúng ta mau đi, không cần lo cho nàng, thiên hạ rộng lớn, không lẽ không có chỗ cho chúng ta đi." Gia Mậu kéo lấy tay Tương Nghi không buông: "Chẳng lẽ rời khỏi Dung gia thì chúng ta không thể sống? Tương Nghi, rời khỏi Lạc gia nàng vẫn sống tốt, Trà Trang Thúy Diệp kinh doanh sinh động, nàng là một cô gái yếu đuối, còn như thế, ta đường đường một nam tử hán đại trượng phu, chẳng lẽ làm không được?"
"Gia Mậu, vạn bất đắc dĩ, chàng đi đâu, ta sẽ đi theo chàng, chỉ là giờ chàng cũng nên bận tâm cảm nhận của mẫu thân chàng." Tương Nghi nhìn nhìn bóng dáng càng lúc càng gần kia, nắm chặt tay Gia Mậu: "Chàng hãy nghe mẫu thân chàng nói cái gì đi."
"Gia Mậu!" Dung đại phu nhân chạy tới trước mặt hai người bọn họ, vô cùng chật vật, đầu tóc bị mồ hôi làm ướt, một túm một túm, trâm hoa trâm ngọc cũng lệch nghiêng sang một bên, sắp rớt xuống, một chuỗi dài đông châu kia rung qua lắc lại, tiếng rung động xột xoạt: "Gia Mậu, con muốn đi đâu?"
"Mẫu thân, nếu không cho con cưới Tương Nghi, con sẽ tự mời ra tộc! Ra tộc rồi thì con không còn là Dung Gia Mậu, ai thích cưới Tiết đại tiểu thư kia thì cưới đi!" Gia Mậu giận dữ nhìn Dung đại phu nhân: "Con biết rõ mẫu thân là đến ngăn cản con, nhưng xin mẫu thân tha thứ, con trai chỉ cưới Tương Nghi, những nữ nhân khác, con trai một người cũng không cần!"
Dung đại phu nhân nghẹn họng nhìn trân trối, sắp không thở nổi: "Gia Mậu, con vậy mà muốn ra tộc, điều này sao có thể!"
Con trai mà nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo, vì nữ nhân trước mặt này, lại muốn từ bỏ cả gia tộc sao? Thậm chí căn bản không nghĩ tới kháng chỉ sẽ mang đến hậu quả thế nào.
"Sao lại không được? Nếu gia tộc không thể để cho con làm chuyện con muốn làm, thời thời khắc khắc dùng cái mũ hiếu đạo đè ép con, vì sao con phải ở trong một gia tộc như thế?" Gia Mậu nhíu mày, chắp tay thi lễ một cái với Dung đại phu nhân: "Còn xin mẫu thân tha thứ Gia Mậu."
"Gia Mậu, con của ta! Con ngay cả mẹ cũng không cần?" Sắc mặt Dung đại phu nhân trắng bệch, tựa như đứng không vững, Kim Diệp và Ngân Diệp bước lên một bước đỡ nàng: "Phu nhân, phu nhân, ngài thở đều đi!"
"Mẫu thân!" Gia Mậu thấy bộ dáng kia của Dung đại phu nhân, cũng hoảng hồn, vội vàng bước lên một bước nhìn xem, Tương Nghi đứng bên cạnh nhìn, chỉ cảm thấy mình giống như người ngoài cuộc, không chỗ nương tựa đứng ở nơi đó, lẻ loi hiu quạnh. Nàng nhìn nhìn Gia Mậu, lặng lẽ xoay người sang chỗ khác, nhẹ nhàng đi về Vũ Hoa Các, hết thảy tựa như số mệnh đã định, nàng và hắn, không có loại duyên phận đó.
Đi về Vũ Hoa Các, Phương tẩu và Liên Kiều đang thu dọn đồ đạc, ngày mai Liên Kiều sẽ phải chuyển đến hoàng cung, nàng được Hoàng thượng phong làm Vĩnh Ninh công chúa, từ hoàng cung xuất giá, dù sao cũng phải đến hoàng cung ở hai ngày mới được, nếu không sứ thần Bắc Địch khó tránh khỏi sẽ cảm thấy kỳ lạ, vì sao xe của công chúa lại đi ra từ trong Dương phủ.
"Cô nương!" Liên Kiều tiến lên đón chào, một phen nắm lấy tay Tương Nghi: "Sao rồi? Dung đại thiếu gia được Hoàng hậu nương nương cho phép không?"
Tương Nghi lắc đầu: "Không có... Chuyện này, ta cảm thấy hy vọng quá mơ hồ, thôi, cứ như vậy là xong."
"Không được, không được!" Liên Kiều không ngừng giậm chân, sắc mặt đỏ bừng: "Ngày mai ta sẽ tiến cung, ta thay cô nương đi xin Hoàng hậu nương nương, nếu nàng không chịu, ta sẽ không lấy chồng!"
"Liên Kiều!" Tương Nghi quá sợ hãi: "Sao ngươi có thể không lấy chồng? Lại không phải
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng