Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 267: Chương 264
oa đào bay tán loạn, lạc hồng như mưa, trên đường mòn có cánh hoa phấn □□ hồng, bắt đầu bay múa theo gió, lại rơi theo gió.
Tương Nghi đứng trên đầu hành lang thật dài, nhìn xem cánh hoa bay vào từ ngoài hành lang, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Gia Mậu nói muốn đi tìm Tiết Liên Thanh nói chuyện một chút, không biết hai người nói thế nào. Lấy ấn tượng của nàng với Tiết Liên Thanh, nàng ta sẽ không dễ dàng đồng ý chuyện từ hôn này.
Cửa sân nhỏ chợt lóe qua bóng dáng màu trắng, Liên Kiều vui mừng hô một tiếng: "Dung đại thiếu gia đến!"
Quả nhiên, Gia Mậu đến.
"Tương Nghi!" Gia Mậu vọt tới trước mặt nàng, đưa tay quét đi cánh hoa hồng nhạt trên vai nàng: "Nàng chờ ta ở chỗ này thật lâu?"
"Ừ, thật lâu." Tương Nghi cười cười: "Bất kể thế nào, ta cũng sẽ luôn luôn sẽ chờ chàng đến."
Thần sắc Gia Mậu dịu dàng, hai người hai mắt nhìn thau, tựa như muốn nhìn thấu tâm sự hai bên, Liên Kiều ở một bên nhìn cũng thấy hơi thẹn thùng, xê dịch bước chân, nhường lại mảnh trời nho nhỏ kia cho hai người.
"Chàng đã gặp nàng ta?" Tương Nghi thở dài một tiếng: "Bộ dáng nàng ta còn như vậy không?"
"Ừ, không có gì thay đổi, vẫn như năm đó." Gia Mậu bất đắc dĩ cười cười: "Chỉ là ta phát hiện nàng ta so với khi đó, mồm miệng tựa như lanh lợi chút ít, lúc nãy mạnh mẽ lên án ta một phen."
"Gia Mậu, chàng chịu ủy khuất." Tương Nghi kéo tay Gia Mậu, đây là lần đầu tiên nàng chủ động như vậy, khiến cho Gia Mậu cảm thấy ngạc nhiên mừng rỡ, hắn một phen cầm ngược tay Tương Nghi, nhẹ nhàng kéo nàng đến trước mặt của mình, cằm tựa trán nàng, dịu dàng xoa xoa: "Bà ngoại nói đúng, đây là chuyện cần bản thân mình đi giải quyết, không thể luôn dựa vào bà hỗ trợ."
"Nàng có đồng ý không?" Tương Nghi tựa trong lòng Gia Mậu, cảm thấy có an tâm không nói ra được, khác biệt lớn nhất kiếp này và kiếp trước ngay việc nàng có thể cùng Gia Mậu đối mặt khó khăn, mà không phải giống như trước chỉ có một thân một mình nàng, bị Lạc đại phu nhân bài bố đến bài bố đi, không có một tia chỗ trống có thể nhúc nhích.
Mặc kệ kết cục cuối cùng là thế nào, nàng và Gia Mậu cũng đã từng chống lại, không phải sao?
Tương Nghi đưa tay ôm lấy eo Gia Mậu, trong lòng có ấm áp hạnh phúc, nếu là cứ mãi ôm nhau không buông tay như vậy, nàng cũng cảm thấy đây là một loại vui vẻ xinh đẹp.
"Nàng ta nói ta đi xin Hoàng hậu nương nương thu hồi ý chỉ, chỉ cần Hoàng hậu nương nương thu hồi ý chỉ kia lại, nàng cũng sẽ không gả cho ta." Gia Mậu cúi đầu nâng lên mặt Tương Nghi, nhẹ nhàng hôn trên chóp mũi nàng một cái: " Chiều hôm nay ta sẽ tiến cung xin Hoàng hậu nương nương, nàng kiên nhẫn chờ."
"Xem ra, người ta căn bản không có vừa ý chàng." Tương Nghi giễu cợt hắn: "Lần này trong lòng có không thoải mái không?"
Gia Mậu mở to hai mắt, duỗi tay nắm lấy tai Tương Nghi: "Tương Nghi, sao nàng có thể nói ta như vậy? Ta rõ ràng đang cố gắng hết sức đi tranh thủ, nàng hết lần này tới lần khác còn cười ta! Thật sự là càng ngày càng nghịch ngợm, đều là học Lâm đại tiểu thư kia!"
"Ai ở sau lưng nói xấu ta vậy?" Sau lưng có giọng nói giòn giã, Tương Nghi từ trên bờ vai Gia Mậu thò ra nửa cái đầu, thì thấy Lâm Mậu Dung mang theo nha hoàn bên người cười hì hì đứng ở nơi đó: "Dung đại thiếu gia, thiệt thòi ta còn tưởng rằng ngươi là chính nhân quân tử, không nghĩ tới ngươi thế nhưng nói xấu sau lưng ta."
Gia Mậu bị bắt tại trận, khuôn mặt hơi đỏ lên, đứng đó không thể lên tiếng, Tương Nghi tránh ra khỏi ngực hắn, cười nghênh đón: "Sao giờ Dung tỷ tỷ mới đến?"
"Cái gì gọi là mới đến? Ta đã đến thời gian thật dài!" Lâm Mậu Dung phồng má, tỏ ra có chút ít rầu rĩ không vui: "Ta tìm Dương Nhị thiếu gia nói chuyện, nhưng bên cạnh hắn vây quanh đám tiểu tỷ, ầm ĩ bắt hắn nói chuyện đã xảy ra ở Bắc Địch... Có cái gì dễ nghe chứ, rõ ràng đều là đang nhìn lén Dương Nhị
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng