Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 262: Chương 259
ằng mặt không bằng lòng, nói chính là đôi phu thê tôn quý nhất Đại Chu này, mặc dù trên mặt hai người treo vẻ tươi cười, vừa ý nhưng bên trong lại xa cách đối phương ngàn dặm. Xiêm y màu vàng sáng lộng lẫy, ánh sáng trân quý, cũng không thể cho cuộc sống của bọn họ thêm một tia hào quang nào, lòng của bọn họ đã chết đi, không có lúc hồi phục, ngẫu nhiên chỉ có lúc người yêu đến sâu nhất xuất hiện, có lẽ có thể chạm đến một luồng tình ý sâu trong nội tâm bọn họ, ở trên thân hai người kia, chứng kiến bản thân ngày xưa.
Dạ yến vô cùng xa xỉ tinh mỹ, khi dòng họ chén thời khắc, trong đại điện có biểu diễn ca múa, vui mừng mở hai tay ra, tay áo thật dài trên dưới bay tán loạn, giống như đóa hoa giữa thịnh thế thơ văn hoa mỹ, nhiều đóa nở tràn ngập cả cung điện xa hoa, đàn sáo nhu hòa hoang phí, khi có khi không, phảng phất có một bàn tay vô hình, đang dẫn dắt mình đi về thế giới như ngọc lưu ly kia.
Trên Sướng Xuân điện tràn đầy hương thơm, nhàn nhạt hương vị táo lê, một chút ngọt, lại có chút trong trẻo lạnh lùng, đây là mùi thơm nhiều năm chưa bao giờ thay đổi, tại đêm giao thừa này, thêm chút nhu tình như mộng như ảo vậy.
Sau dạ yến sẽ là thịnh hội yên hoa, mọi người nối đuôi nhau ra, đi đến trước lầu Ngũ Phượng, đi theo Hứa Triệu Ninh và Dung hoàng hậu từ từ bước lên thềm, đuôi trường bào của hai người kéo dài, giống như phượng hoàng dâng lên trong ngọn lửa hừng hực, cao quý hoa mỹ. Đến đỉnh, Hứa Triệu Ninh nhìn Dương lão thái gia và Dương lão phu nhân gật đầu cười: "Hằng, Hương Doanh, các ngươi bồi trẫm sang bên này xem pháo hoa."
Dung hoàng hậu yên lặng đi đến một bên, bên cạnh tự nhiên có một đống quý phu nhân chờ khen tặng nàng.
"Hoàng thượng, vừa vặn cựu thần và Hương Doanh cũng có chuyện muốn nói cho ngài." Dương lão thái gia từ trong túi nơi tay áo lấy ra lá thư của Gia Mậu: "Mặc dù sắc trời đã tối, nhưng Hoàng thượng mượn đèn treo trên lầu ngũ phượng này nên cũng có thể thấy rõ ràng."
Hứa Triệu Ninh cầm giấy viết thư đến đến gần trước mắt, lại kéo ra chút ít khoảng cách, lắc đầu: "Ai, đưa đến trước mắt ngược lại thấy không rõ, cũng không biết ra tật xấu gì."
"Hoàng thượng, ngươi bị thế này gọi là lão thị, lớn tuổi thì có những thứ này tật xấu, chúng ta ai cũng không tránh khỏi." Dương lão phu nhân ở bên cạnh giải thích: "Hằng và ta cũng vậy, ta còn đang lo lắng lần này hắn xuất chinh tây bắc, sợ mắt hắn nhìn không rõ lắm có sơ xuất gì, may mà bình an trở lại."
Hứa Triệu Ninh cười cười: "Trẫm biết rõ nàng không muốn trẫm phái Hằng đi, nhưng năm nay là hắn chủ động xin đi giết giặc."
"Tuy nói hắn chủ động xin đi giết giặc, nhưng Hoàng thượng cũng có thể không chuẩn mà?" Dương lão phu nhân cười nhìn Hứa Triệu Ninh một cái: "Lần tới lại có chuyện như vậy, còn xin Hoàng thượng thương tiếc một hai!"
"Ha ha ha, hằng, ngươi nhìn Hương Doanh một chút, trong lòng thật đúng là xem ngươi xem quan trọng hơn!" Hứa Triệu Ninh cười đến cởi mở, nhưng trong lòng vẫn còn hơi chua chát, Lưu Phúc Toàn đứng hầu hạ bên cạnh âm thầm thở dài trong nội tâm, Hoàng thượng rõ ràng là cười đến đau khổ mà, nếu Dương lão phu nhân có một tia quan tâm Hoàng thượng, cũng không biết Hoàng thượng sẽ vui thành bộ dáng gì đâu!
Hứa Triệu Ninh xem hết thư kia, hai hàng lông mày thoáng hoa râm bay lên: "Đây thật là chuyện tốt lớn, bên Bắc Địch ổn lại, bên Đại Chu cũng sẽ ổn định! Hằng, Hương Doanh, trẫm thật là hâm mộ con cháu các ngươi! Cháu nội dũng mãnh, cháu ngoại cơ trí, lần này giúp đỡ Hãn Vương Bắc Địch kia, hai người lập công lớn!"
"Hoàng thượng, ta vốn đã nói với ngươi, Tam vương tử Bắc Địch kia ở trong Dương phủ chúng ta, không biết rõ Hoàng thượng còn nhớ rõ chuyện này không?" Dương lão phu nhân gắng sức tán dương Ca Lạp Nhĩ một phen: "Vị Tam vương tử này tâm địa nhân thiện, nếu hắn thống trị Bắc Địch, tất nhiên sẽ bận tâm dân chúng, sẽ không lại phát binh tác chiến với Đại Chu, hơn nữa hắn và một cô nương tên Liên Kiều ý hợp tâm đầu..."
"Trẫm biết rồi, quý nữ phủ nào? Trẫm phải thưởng nàng một phong hào công chúa, thuận lợi vui vẻ đến Bắc Địch " Hứa Triệu Ninh long tâm vui vẻ, có người có thể thay hắn phân ưu giải nạn, dùng một nữ tử đổi lại biên cảnh Đại Chu vài thập niên hòa bình, cớ sao mà không làm?
"Hoàng thượng, vị cô nương Liên Kiều này, là nha hoàn của vị Lạc tiểu thư sống nhờ trong phủ ta." Dương lão phu nhân khẽ mỉm cười: "Hoàng thượng chớ ngạc nhiên, chuyện trên thế gian này, ai có thể nói rõ ràng? Vị Tam vương tử Bắc Địch kia, trước khi
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng