I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 252: Chương 248
ến thần miếu Hi Tư, Tương Nghi và Liên Kiều tách ra.
Liên Kiều là thị nữ dâng thánh thủy, cấp bậc cao hơn, có phòng ở riêng, mà bọn Tương Nghi vẫn là bốn người phòng. Cùng phòng là ba cô nương Bắc Địch, đối với Tương Nghi không còn không thân thiện như lúc đầu, dù sao bốn vị thị nữ kia đã được chọn ra, người trong phòng này đều có thân phận giống nhau.
Ba người cô nương kia ngồi cùng nhau, thì thầm nói nhỏ, giống như rất vui vẻ, Tương Nghi ngồi ở một bên nghe, cũng nói trong lòng của mình, một người khen tình lang của mình quan tâm, một người thì khen anh vũ, còn có một người nói trong nhà hắn có tiền, chỉ là ngựa thì có trên trăm con.
Mấy người nói vui vẻ, quay đầu thấy mặt Tương Nghi đầy trầm tĩnh ngồi ở chỗ đó, có cô nương tò mò hỏi: "Bán Hạ, tình lang của ngươi tên gọi là gì? Hắn là người hán hay là người Bắc Địch chúng ta? Có giỏi cung tên cưỡi ngựa bắn cung không? Trong nhà có bao nhiêu dê bò?"
Tương Nghi bị các nàng kêu một tiếng "Bán Hạ" phục hồi tinh thần lại, cười một tiếng với ba người: "Tuổi tác ta còn nhỏ, tạm thời không tìm được tình lang, không so được với các ngươi, đều phải nói chuyện cưới gả rồi."
Mấy cô nương đều hơi giật mình: "Ngươi cũng sắp mười lăm rồi, còn xinh đẹp như vậy, sao còn chưa có người yêu nữa? Bên Bắc Địch chúng ta, mười hai mười ba tuổi làm cha làm mẹ khắp nơi đều có!"
Mặt Tương Nghi đột nhiên đỏ lên, nàng ngượng ngùng nói: "Người Hán chúng ta cần sau mười lăm tuổi mới xuất giá, chúng ta tròn mười năm kêu cập kê, cập kê rồi thì có thể thành thân, trước cập kê, bình thường sẽ không lập gia đình, trừ phi trong nhà rất nghèo khó, cần dùng sính lễ mà nuôi gia đình."
"Mười lăm tuổi thành thân cũng không tính là muộn, chúng ta mười sáu bảy tuổi lập gia đình cũng có nhiều, nhưng tìm tình lang thì sớm một chút!" Một cô nương bỗng nhiên sờ tới, cười hì hì níu bả vai Tương Nghi: "Ta có một ca ca, người hết sức đẹp mắt, ngươi nhìn ta cũng biết bộ dáng hắn không kém! Ngươi nói chỗ ở cho ta biết, đến lúc đó ta để cho ca ta đi tìm ngươi!"
Tương Nghi mắc cở đỏ hết mặt, khoát tay lia lịa: "Không được không được, chúng ta phải chờ cha mẹ đồng ý mới có thể lui tới với người khác."
"Người Hán nhiều quy củ, thật không có tinh thần." Cô nương kia đồng tình nhìn nàng một cái: "Chẳng lẽ người mình thích cũng không được? Thành thân là chuyện của mình, lại không phải cha mẹ sống hết đời với người kia, cần gì phải nghe lời như vậy?"
"Ai, bên chúng ta chính là như vậy, hôn sự bản thân không thể làm chủ, cần trưởng bối trong nhà gật đầu đồng ý." Bỗng nhiên Tương Nghi nghĩ tới chuyện chung thân của mình và Gia Mậu, trong lòng không khỏi có mấy phần chua xót. Lần này Gia Mậu đi theo đến Bắc Địch, là muốn lập một phần công lớn, đến lúc đó đi xin Hoàng thượng ban hôn, nếu chuyện chung thân của bọn họ có thể tự làm chủ, vậy bọn họ căn bản không phải trải qua nhiều trắc trở thất bại như vậy.
"Ngươi thật đáng thương." Cô nương kia thấy thần sắc Tương Nghi trong khoảnh khắc trở nên ảm đạm, cho là nàng trong lòng khổ sở, vỗ bả vai của nàng một cái: "Không sao, nếu sau này có duyên phận, nói không chừng ngươi và ca ca ta còn có thể gặp mặt đó."
Tương Nghi cười một tiếng với nàng: "Cám ơn ngươi, ta sẽ xem xem ông trời già kết quả đày đọa ta thế nào."
Nếu ba ngày sau mọi chuyện thuận lợi, Ca Lạp Nhĩ thành Hãn Vương Bắc Địch, vậy Gia Mậu đã lập một công lớn, thì có tư bản trở lại kinh thành giành công. Tương Nghi siết chặt quả đấm giấu trong ống tay áo, nàng nhất định phải phối hợp hành động của bọn họ thật tốt, không thể để cho kế hoạch này ra một tia sơ suất.
Lúc này đã là tháng mười một, may là Giang Lăng ở Giang Nam, nhưng cũng vẫn là gió rét trận trận, thổi nhánh cây trong vườn đung đưa qua
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng