The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 215: Chương 210
ại nương, ta là chủ của Trà Trang Thúy Diệp, lần trước ngài mua lá trà ở Trà Trang chúng ta, ta đặc biệt tới hỏi thăm, xem ngài cảm thấy loại lá trà kia thế nào?" Tương Nghi cười cười đưa một cái bình nhỏ cầm trong tay ra: "Còn xin ngài nếm thử xem, mùi vị lá trà này có tốt hơn lần trước không?"
"Cô nương, đi vào đi vào, mau mau đi vào." Trên mặt Khố Nhĩ đại nương lộ ra thần sắc vui mừng: "Cô nương thật là có tâm, còn giúp chúng ta đưa lá trà tới."
"Đại nương mua lá trà của trà trang chúng ta, thì là khách nhân tôn quý của chúng ta, tự nhiên phải tới hỏi hỏi ý kiến khách nhân." Tương Nghi cười đi vào trong nhà với Khố Nhĩ đại nương, một bên lôi kéo chuyện nhà với bà: "Ở xứ lạ xa xôi, chỉ sợ là rất nhớ nhà? Ta cũng rời quê hương tới kinh thành, trong lòng rất nhớ quê nhà."
"Nhớ, sao lại không nhớ chứ?" Khố Nhĩ đại nương như biết được mình, nói liên tục: "Cô nương, chúng ta muốn về một chuyến thật là không dễ dàng, nếu không phải không sống nổi ở Bắc Địch, ai sẽ muốn tới đại chu này chứ?"
Nhà theo phong cách điển hình của kinh thành, hai bên là cây cảnh tu bổ rất chỉnh chu, chẳng qua là trong viện bỗng nhiên có mấy cái lều, vải đủ mọi màu sắc đặt trên giá, trên đó đan xen hình ảnh lạc đà tuấn mã, còn có thảo nguyên bích lục và con cừu trắng tinh, nhìn qua có vài phần phong tình dị vực.
Trong nhà chính có mấy người đàn ông ngồi, đang uống trà, bọn họ mặc áo bào lớn rộng thùng thình, có đủ loại râu, râu quai nón, râu dê, râu hai bên, thấy Khố Nhĩ đại nương mang mấy người Tương Nghi đi vào, tất cả mọi người chuyển ánh nhìn về Tương Nghi, trên mặt lộ ra vẻ kinh dị.
Khố Nhĩ đại nương đi qua, nói mấy câu xí xô xí xào với mấy nam nhân kia, lúc này trên mặt mọi người mới lộ ra mỉm cười, lão giả cầm đầu chỉ một cái đệm nói: "Cô nương mau ngồi."
Đám người Tương Nghi ngồi xuống, cười một tiếng với lão giả kia: "Các vị đại gia đại thúc đang uống trà? Là dùng trà của Trà Trang Thúy Diệp chúng ta sao?"
Lão giả cười gật đầu: "Còn không phải sao? Chúng ta thích nhất là uống trà sữa, lúc trước dùng trà xanh gạch nấu, chờ nước trà sôi lên mới hòa sữa bò vào khuấy, đến lúc nhất định lại múc ra uống. Chúng ta nghe nói Trà Trang Thúy Diệp của kinh thành kinh doanh trà ngon thượng phẩm, đặc biệt nhìn một cái, phát hiện có mấy loại trà vô cùng giống trà gạch xanh của chúng ta, chỉ là không có làm thành từng bánh trà, cảm thấy rất mới lạ, đặc biệt mua nhiều một chút về thử, sau đó phát hiện mùi Trà Trang các ngươi bán tốt hơn, cho nên lại cho người đi mua mấy lần."
"Thì ra là như vậy." Tương Nghi cười gật đầu một cái: "Hôm nay ta tới cửa bái phỏng chính là muốn tới hỏi, vị trà của Trà Trang Thúy Diệp thế nào, có vừa miệng không, nghe lời này của ngài, cũng yên lòng."
Khố Nhĩ đại nương nâng mâm trà đi tới, bên trên đặt vài chung trà, nóng hổi: "Cô nương, đại tẩu, mau mau tới nếm thử trà sữa của chúng ta."
Liên Kiều tò mò nhất, không đợi Tương Nghi lên tiếng, đã bưng chung trà lên, thấy lá trà bên trong không trong suốt một mảnh như bình thường, màu sắc hơi đục ngầu, cũng không nhìn thấy lá trà, không khỏi có vài phần ngạc nhiên: "Trong đây là trà thật sao!"
Khố Nhĩ đại nương cười thả mấy cái thìa nhỏ vào trong ly trà: "Lúc chúng ta nấu trà
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng