Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 202: Chương 197
dit: rinnina
Cái gọi là cống trà, chính là tiến cống lá trà cho hoàng thượng ngự dụng.
Cống trà cũng không nhiều, Dương lão phu nhân nói một năm năm mươi cân, coi là trong cung cho nàng một ngàn lượng bạc một cân, cũng có thể thu mươi vạn lượng bạc, nhưng làm ăn này không thể chỉ nhìn lợi nhuận mặt ngoài, bảng hiệu mà hoàng thượng viết, cộng với việc Hoàng thượng bổ nhiệm làm cống trà, sẽ không buồn tiêu thụ hàng năm.
Cách mỗi năm năm, trà thương các nơi sẽ mang trà tốt nhất trong vườn trà nhà mình vào trong cung, nội vụ phủ mời danh sĩ phẩm mính, chọn lựa ra năm loại làm thành cống trà đưa vào hoàng cung. Mà Hoa Dương xuân lại không đi trình tự này, trực tiếp do Hoàng thượng bổ nhiệm xuống, chuyện này vừa truyền đi, danh tiếng Hoa Dương xuân dĩ nhiên sẽ vang dội, không thể không thành một đoạn giai thoại.
Hoàng thượng uống qua cũng khen trà ngon, ai không muốn đến thử một chút?
Lòng bàn tay Tương Nghi hơi hơi đổ mồ hôi, chỉ cảm thấy vui mừng đến không nói ra lời, thì nghe Dương lão phu nhân chậm rãi nói: "Tương Nghi, hôm nay là sinh nhật con, bà đưa con phần đại lễ này, con thích không?"
"Ân tình lão phu nhân đối với Tương Nghi, thật là làm thế nào cũng không thể báo đáp." Tương Nghi cung cung kính kính làm một đại lễ với Dương lão phu nhân: "Tương Nghi nhất định sẽ kinh doanh Trà Trang thật tốt, không để cho lão phu nhân thất vọng."
Đêm xuân ánh trăng như nước, trong vườn yên lặng như tờ, tiếng bước chân vang trên đường mòn vang dội khác thường.
Cửa viện Vũ Hoa Các đóng kín, bên cửa treo hai ngọn phong đăng soi ra hai cái bóng nhàn nhạt trên mặt đất, gió nhẹ thổi một cái, ánh đèn từ từ đung đưa, lồng mấy đóa hoa rơi trên mặt đất vào trong một mảnh âm u.
Mấy tiểu nha đầu giữ cửa đang ngồi ở hành lang nói chuyện phiếm, nghe cửa vang lên tiếng gõ cửa, trả lời một câu, chạy ra, từ trong khe cửa nhìn bên ngoài, chỉ thấy thiếu niên dị tộc cùng Lạc tiểu thư tới phủ đang đứng ở cửa, nàng cuống quít mở cửa, cười hỏi "Ca thiếu gia, ngươi tìm ai đây? Liên Kiều tỷ tỷ sao?"
Hai tay Ca Lạp Nhĩ thả ở sau lưng, hơi bất an, suy nghĩ một chút, "Ừ ừ " mấy tiếng: " Ừ, ta tìm Liên Kiều."
Liên Kiều đang bồi Tương Nghi luyện chữ, nghe Ca Lạp Nhĩ tìm nàng, bỗng nhiên đỏ mặt, Tương Nghi cườinhìn nàng: "Thế nào? Không muốn đi ra gặp hắn?"
"Muốn, sao lại không muốn!" Liên Kiều ổn định tâm thần, lại hào phóng, nhìn Tương Nghi cười cười: "Cô nương, ta đi một chút sẽ trở lại."
"Không việc gì, chỗ này của ta không cần ngươi theo ta, còn có Lưu ma ma Phương tẩu ở đây mà." Tương Nghi bình thản tiếp tục viết chữ, nếu Ca Lạp Nhĩ nghĩ thông suốt thì tốt, Liên Kiều quả thực xứng đôi với hắn, hai người có thể kết duyên, cũng có thể xem là 1 nhân duyên tốt.
Liên Kiều bước nhanh ra ngoài cửa, tâm trạng vô cùng tốt, Ca Lạp Nhĩ bình thường cũng đi tìm nàng, nhưng lại không phải đơn độc đến tìm nàng, cũng không phải trong đêm xuân yên tĩnh này, việc này làm cho nàng đột nhiên hơi hoảng hốt, cảm thấy chân của mình như lơ lửng trên đám mây, làm thế nào cũng không thể chìm xuống.
Hai tiểu nha đầu giữ cửa nháy nháy mắt với Liên Kiều: "Liên Kiều tỷ tỷ, có người chờ tỷ ở bên ngoài."
"Lại không phải chưa từng thấy người!" Liên Kiều vẫy vẫy tay, chạy ra ngoài cửa trước thật nhanh, hai tiểu nha đầu tử ở sau lưng ồn ào nở nụ cười, tiếng cười thanh thúy, phảng phất làm lay động một nửa trước cây lê trước hành lang, mấy đóa hoa lê theo tiếng mà xuống, cánh hoa trắng tinh nhẹ nhàng rơi xuống đất, giống như từng con từng con thuyền nhỏ tràn đầy hy vọng, đang rẽ sóng đi tới.
"Ca Lạp Nhĩ!" Liên Kiều đi ra cửa viện, thấy Ca Lạp Nhĩ
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng