Love is as much of an object as an obsession, everybody wants it, everybody seeks it, but few ever achieve it, those who do will cherish it, be lost in it, and among all, never… never forget it.

Curtis Judalet

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 200: Chương 195
háng tư đầy gió xuân, trong hoa viên Dương phủ, bày vài cái bàn lộ thiên, trên đó để mấy chung rượu trái cây, rượu kia làm ra đủ loại hình dáng, có quất, có lê, còn có đào, nhìn vô cùng đáng yêu.
"Đây là rượu trái cây tiệm của bà nội ta ủ." Bảo Thanh chỉ chỉ những vò rượu kia: "Đây chính là rượu Lỗ ma ma tự mình làm, nhìn vò rượu kia thì biết rõ rồi. Đó là Bạch Lê Hoa, dùng lê hoa ủ thành, cho nên có danh tự này."
"Chẳng lẽ không phải làm từ quả lê sao?" Liên Kiều ngạc nhiên trợn to hai mắt: "Ta thấy đến vò rượu kia ấm là hình dáng quả lê, đã cảm thấy là quả lê làm nên."
"Rượu trái cây này có loại là ủ từ hoa tươi, có loại là ủ từ trái cây, có không ít loại." Bảo Thanh nhoài người nằm trên bàn, thấy từng nhóm người nâng mâm tới bàn bên kia đi, bên môi lộ ra nụ cười: "Tỷ tỷ nhìn xem, bà nội thật là thương Nghi tỷ tỷ, tiệc sinh nhật này còn lớn hơn sinh nhật muội năm ngoái."
Bảo Lâm duỗi tay nắm tay của lấy Bảo Thanh: "Muội đừng nói lung tung, cái gì mà còn lớn hơn muội? Muội năm nay chỉ mười một, hôm nay Nghi tỷ tỷ là mười bốn rồi, dĩ nhiên quan trọng hơn mười một tuổi của muội. Chớ có nói bậy, tránh cho Nghi tỷ tỷ nghe trong lòng không thoải mái."
Tương Nghi đứng bên lương đình, đang nói chuyện với Lâm Mậu Dung, hôm nay nàng mười bốn tuổi, Lâm phu nhân mang theo Lâm Mậu Chân và Lâm Mậu Dung tới Dương phủ mừng tuổi nàng: "Vốn nên là ta làm cho ngươi, không nghĩ tới Dương lão phu nhân đã chuẩn bị xong trước, mẹ nuôi như ta thật là không làm hết trách nhiệm."
Hôn sự Lâm Mậu Chân đã định, trái tim Lâm phu nhân cũng an ổn thả vào lòng, nhìn Tương Nghi, cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng, càng xem càng thấy thật xinh đẹp: "Tương Nghi, mau lại đây, ta mua một đôi vòng tay ở Kim Ngọc Phường cho ngươi, ngươi đeo lên nhìn thử xem."
Tương Nghi đi lên phía trước, Lâm phu nhân đeo đôi vòng tay ngọc phù dung kia cho nàng, chắt lưỡi: "Da thịt Tương Nghi thật trắng, ngay cả vòng tay này ngọc phù dung cũng không thể làm mờ đi."
Vòng tay màu hồng nhàn nhạt ở đó khi sương tái tuyết (*khi dễ hạt sương ức hiếp bông tuyết) trên cổ tay trắng càng phát ra xinh đẹp, mọi người nhìn đôi tay nhỏ của Tương Nghi, người người hâm mộ da thịt của nàng, thật sự là phu như ngưng chi, không tìm ra một chút tỳ vết nào tới. Lâm Mậu Dung chạy đưa qua khoác lên thích ứng cánh tay: "Nghi muội muội, muội chớ có đưa tay ra, nếu không làn da màu vàng của ta đây làm sao dám lộ ra!"
Bảo Cầm bên cạnh hơi đỏ mặt nói: "Dung muội muội cần gì phải tự khiêm nhường, màu da của muội không tính là trắng, nhưng cũng không khô vàng như muội nói."
Nàng đã đính hôn với Lâm Mậu Chân, bây giờ Lâm Mậu Dung cũng coi là em chồng của nàng, tự nhiên phải nói vài lời lấy lòng để cho Lâm Mậu Dung vui vẻ. Lâm phu nhân nghe Bảo Cầm khen Lâm Mậu Dung, trong lòng cũng vui vẻ, nhìn con dâu này, càng xem càng thích.
Dương lão phu nhân sáng sớm đã vào cung, đến bây giờ vẫn chưa về, Dương lão thái gia tạm thời thay Dương lão phu nhân để ý chuyện nội viện. Ông ngồi cạnh bàn, nghe đám tiểu thư, phu nhân ríu rít nói chuyện, hơi híp mắt lại nhìn trời lên mặt trời một chút, tâm thần hơi không tập trung.
Ca Lạp Nhĩ đứng bên người Dương lão thái gia, đôi mắt vừa liếc nhìn Tương Nghi bên kia, vừa nói chuyện với Dương lão thái gia.
"Ca Lạp Nhĩ, ta nhận được mật báo, Bắc Địch chuẩn bị mùa thu năm nay xâm chiếm Đại Chu." Đột nhiên Dương lão thái gia mở mắt, khóe miệng nổi lên nụ cười: "Ngươi có muốn trở về Bắc Địch đi xem một chút không?"
"Bắc Địch xâm chiếm Đại Chu, ta trở về Bắc Địch đi xem một chút?" Ca Lạp Nhĩ nhìn Dương lão thái gia, có vài phần không hiểu, không biết hai chuyện này có gì liên quan.
"Ca Lạp Nhĩ, ngươi là đứa trả thông minh, ngươi nên hiểu ý của ta." Bỗng nhiên Dương lão thái gia nở nụ cười: "Chẳng lẽ... Ngươi còn sẽ không thừa cơ hội tốt này, đi đoạt lại thứ vốn thuộc về ngươi?"
"Đoạt lại
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng