Love is like a glass door… sometimes you don’t see it, and it smacks you right in your face.

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 198: Chương 193
ái này có gì mà ngạc nhiên?" Dương lão phu nhân cười liếc nhìn Lâm Mậu Chân: "Hôm qua ta đã nhìn ra, người con thích không phải Cầm nha đầu nhà ta."
Lâm Mậu Chân ủ rũ cúi đầu, giống như một con gà trống thua trận, hóa ra ngàn từ vạn lời hắn chuẩn bị, đến thời khắc này một câu cũng không nói được. Nếu Dương lão phu nhân đã nhìn thấu ý mình, vậy bà còn gọi mình vào trong vườn nói chuyện, cuối cùng là có ý gì?
"Lâm Nhị thiếu gia, cả đời người, có rất nhiều thứ, mong mà không được, cho dù con đau khổ giãy giụa đi nữa, cũng sẽ không tới tay, cho dù là vạn tuế gia cao cao tại thượng kia, cũng không phải muốn cái gì thì sẽ có cái đó." Dương lão phu nhân nói hết sức chậm rãi, rủ rỉ khuyên can Lâm Mậu Chân: "Ta không phải là không ủng hộ con đi tìm người con yêu thích, nhưng chuyện hôn nhân này, quý ở lưỡng tình tương duyệt, nếu chỉ là một bện chấp niệm, sẽ thành vợ chồng bất hoà."
Lâm Mậu Chân ngẫm nghĩ mấy câu nói này của Dương lão phu nhân, trước mắt phảng phất xuất hiện một tia sáng nhạt, hắn cảm thấy Dương lão phu nhân nói rất có lý, nhưng lại không cam lòng, ngẩng đầu lên, trong mắt có vài phần cố chấp như cũ: "Dương lão phu nhân, vậy vãn bối muốn hỏi ngài một câu, nếu vì tốt mà lui yêu cầu của mình hết lần này đến lần khác,cuộc đời này có mỹ mãn không?"
"Cuộc sống này mỹ mãn, ở chỗ con và đối phương cùng ý nghĩ, mà không ở chỗ yêu cầu. Huống chi, ta căn bản không thừa nhận Cầm nha đầu chỉ là một lần." Dương lão phu nhân cười một tiếng, vươn tay ra vẫy vẫy: "Lâm Nhị thiếu gia, trước tiên con đừng nói, hãy để bà lão ta cậy mình nhiều tuổi nói chút đạo lý cho con nghe."
Lâm Mậu Chân ngơ ngác nhìn Dương lão phu nhân, thấy rất mới lạ, lại hơi mê mang, hắn giống như bị vùi lấp trong một sơn động, đã mò tới thành trơn mượt, nhựng làm thế nào cũng trèo không ra. Hắn mang theo thần sắc khao khát, ngồi đối diện Dương lão phu nhân, chỉ hy vọng bà có thể chỉ điểm cho mình một, hai, để cho mình thoát thân từ trong hang núi kia, nhẹ nhàng thoái mái trực diện đối diện cuộc sống sau này.
"Lâm Nhị thiếu gia, nếu ta không nhìn lầm, con thích Tương Nghi." Dương lão phu nhân cười hết sức hiền hòa: "Tương Nghi là cô nương tốt, lúc nhỏ nàng chịu hết hành hạ của người nhà, nhưng nàng không có cúi đầu, cuối cùng tự mình chịu đựng nổi, bây giờ cũng coi là có thành tựu nhỏ. Cô nương kiên cường như vậy, là ta thưởng thức nhất cũng thích nhất, cho nên ta mới giúp nàng như thế. Nhưng lần này, ta lại không thể không nói cho con biết, Tương Nghi không thích hợp con."
"Tại sao?" Lâm Mậu Chân sợ hãi nhảy lên: "Dương lão phu nhân, sao ngài nói như vậy?"
"Cho dù con vượt qua tất cả khó khăn, muốn Tương Nghi gả vào Lâm gia, nhưng sau nàng vẫn sẽ đi ra ngoài kinh doanh, mẹ của con dĩ nhiên sẽ không đồng ý, nếu như nàng bởi vì chuyện này bất hóa với mẹ con, con sẽ đứng về phía ai?" Dương lão phu nhân lắc đầu một cái: "Không nên gấp gáp trả lời ta, suy nghĩ kỹ trước, rồi lại nói cho ta câu trả lời."
"Con..." Lâm Mậu Chân kinh ngạc ngồi ở chỗ đó, suy nghĩ cẩn thận rồi lại nghĩ, bỗng nhiên trong đầu loạn cào cào, căn bản không biết nên trả lời Dương lão phu nhân thế nào: "Con nghĩ rằng..."
"Lâm Nhị thiếu gia, ta đã biết đáp án của con rồi." Dương lão phu nhân vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ một cái trên bàn đá: "Ở trong lòng ngươi, Tương Nghi không phải đứng thứ nhất, chuyện của con còn rất nhiều, con đối với Tương Nghi, chẳng qua là sinh ra một loại thương tiếc lúc gặp nàng, đó cũng không phải..." Dương lão phu nhân dừng một chút, nói ra một chữ tới: "Yêu."
"Yêu? Đó là cái gì?" Lâm Mậu Chân nhíu mày: "Cái gì là yêu?"
"Yêu là ưa thích một người, bằng lòng vì nàng bỏ ra tất cả của con. Yêu nàng thì phải bao dung nàng tin tưởng nàng, dù cho gặp phải khó khăn gì, con cũng sẽ đứng sau lưng
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng