No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 176: Chương 171
ắng xuân tháng ba, kinh thành hoa bay khắp nơi, khắp nơi đều là đào đỏ, liễu xanh xen lẫn trong đóa hoa màu hồng phấn, che một nửa bầu trời kinh thành, khắp nơi là một mảnh mơ hồ, đi bên ngoài, nhìn thấy tơ liễu trắng nõn tinh tế bay lượn, từng sợi từng sợi, giống như bông vải mới.
Dương phủ là đại trạch đẹp nhất kinh thành, cả khu vườn được Dương lão phu nhân chăm sóc hết sức tinh xảo.
Nhà trong kinh thành hơn phân nửa là lối kiến trúc phương bắc, mặc dù đại khí, lại không tỉ mỉ, trong chạm trổ rường cột kia không lộ ra ý nhị tinh tế, mà Dương phủ qua mấy năm tu sửa của Dương lão phu nhân, lúc này đã thành một món hàng thủ công mỹ nghệ, tinh xảo xinh đẹp không thể che giấu, khắp nơi đều có chỗ trang nhã đặc biệt của nó.
Lâm phu nhân mang theo hai tỳ nữa thận trọng đi bên người Dương lão phu nhân, ánh mắt ngắm cảnh đẹp trước mặt, cả kinh ngay cả lời ca ngợi cũng nói không ra miệng, Lâm Mậu Dung lại không nhút nhát chút nào, vẫn như ở trong nhà mình mà vừa nói vừa cười bên người Lâm Mậu Chân, còn bất chợt liếc Gia Mậu đi bên người Lâm Mậu Chân một cái, cùng hắn nói mấy câu: "Dung Đại thiếu gia, trong vườn bà ngoại huynh có thật nhiều đóa hoa muội chưa từng thấy!"
Lâm Mậu Dung rất hoạt bát, một đôi mắt vừa sáng vừa tròn, nháy mắt với Gia Mậu, nhìn đến mức hắn có vài phần ngượng ngùng, nhẹ ho một tiếng: "Những thứ này bà ngoại ta tự tay trồng."
"Dương lão phu nhân, ngài lại tự mình loại hoa?" Lâm Mậu Dung đúng là hơi không dám tin tưởng, nàng chen đến bên người Lâm phu nhân, từ trên xuống dưới quan sát Dương lão phu nhân một phen: " Tại sao y phục ngài không dính bùn vậy, nhìn rất sạch sẽ."
Lâm phu nhân quýnh lên, duỗi tay nắm lấy Lâm Mậu Dung, trừng nàng một cái, mình đúng là làm hư con gái rồi, ở nhà nói chuyện tùy ý thì coi như xong, đi ra ngoài còn điên khùng như vậy, không thể không để cho người ta nhìn trò cười: "Dương lão phu nhân, ta chỉ có một đứa con gái này, ở nhà không khỏi nuông chìu hơi nhiều, lúc nói chuyện đụng phải Dương lão phu nhân, xin lão phu nhân khoan thứ."
Dương lão phu nhân cười nhìn Lâm Mậu Dung, thấy vóc dáng nàng tinh xảo, một đôi mắt tròn vo, vô cùng đáng yêu, chẳng qua là màu da không phải đặc biệt trắng, nhưng trên gương mặt có màu hồng nhàn nhạt lại làm nàng có mặn mà khác biệt.
Cô nương này nói chuyện trực lai trực vãng, không có một tí kệch cỡm nào, ngược lại cũng có vài phần ý tứ, Dương lão phu nhân gật đầu với Lâm Mậu Dung một cái: "Xưa nay ta không có chuyện gì làm thì trồng hoa trong vườn, dĩ nhiên không phải mặc y phục này rồi, y phục này là mặc ra ngoài tiếp khách, tự nhiên sạch sẽ."
Lâm Mậu Dung "Nga" một tiếng, cả mắt đều là sùng bái: "Dương lão phu nhân, ngài trồng hoa đúng là đẹp mắt, có không ít loại ta chưa từng, lần tới ta cũng phải tới đi theo Dương lão phu nhân học trồng hoa, làm vườn nhà trở nên thật xin đẹp."
Lâm phu nhân cả kinh thất sắc, đang chuẩn bị kéo Lâm Mậu Dung đừng để cho nàng lại nói, Dương lão phu nhân lại ở một bên cười nói: "Chỉ cần Lâm đại tiểu thư bằng lòng, cứ tới tìm ta, mỗi ngày ta cũng ở trong vườn bận rộn một trận." Bà chỉ chỉ một cái lều phía trước nói: "Trong đó là hoa lan hồ điệp, vốn nên lớn lên ở chỗ ấm áp ẩm ướt, ta tốn không ít công phu mới làm cho nó có thể sống trong kinh thành, năm nay khí trời ấm áp, mùa xuân nó đã nở hoa, giờ vẫn chưa tàn."
Lâm Mậu Dung thèm thuồng nhìn vào trong lán kia: "Lão phu nhân, ta có thể tới xem không?"
"Tự nhiên có thể." Dương lão phu nhân phân phó Ngọc Trúc mang Lâm Mậu Dung qua, Bảo Âm và Bảo Thanh bên cạnh cũng tay trong tay đi theo một qua bên kia, thấy Bảo Cầm còn đi theo sau lưng Dương lão phu nhân, vẫy vẫy tay với nàng: "Tam tỷ tỷ, chúng ta cùng đi xem Hoa đi, tổ mẫu nói hoa linh lan cũng chỉ nở mấy ngày này thôi, nhìn một chút đi."
Bảo Cầm nhìn Dương lão phu nhân, thấy bà gật đầu với mình, lúc này mới đi nhanh hai bước, đi theo các
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng