I speak in hugs & kisses because true love never misses I will lead or follow to be with you tomorrow.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 171: Chương 166
rong điện Quỳnh Lâm mở tiệc linh đình, từ rất xa ngoài điện cũng có thể nghe thấy âm thanh bên trong.
Mỗi một lần Hoàng thượng bổ nhiệm Trạng nguyên, sẽ mở tiệc mời tân khoa Tiến sĩ trong điện Quỳnh Lâm, dùng để bày tỏ kính trọng đối với anh tài thiên hạ. Quỳnh Lâm yến ba năm một lần, có thể chiếm một chỗ ngồi trên điện này, cũng coi như là anh tài Đại Chu.
Năm nay Hoàng thượng chọn Trạng nguyên là cháu trai Dung phi nương nương, Giang Lăng Dung Gia Mậu, Bảng nhãn là núi Tiêu Vương lãng, Thám hoa là Tín Dương Lâm Mậu Chân, còn người có thực lực nhất đoạt được nhất trong lời đồn đãi Trạng nguyên Tiêu Tam lão gia chỉ là truyền lư.
Một bóng dáng từ chạy ra ngoài từ cửa sau điện Quỳnh Lâm, rón rén đi tới bên kia chỗ sâu trong rừng hạnh, ở đó lộ ra đầu một người tới: "Định rồi?"
"Định, định." Người kia thấp giọng: "Tiểu Phúc Tử, ngươi về nói cho Dung phi nương nương, cứ nói lần này Dung gia Giang Lăng tăng thể diện rồi, Hoàng thượng bổ nhiệm Dung Gia Mậu làm Trạng nguyên!"
"A!" Tiểu Phúc Tử thật thấp kêu lên: "Tiêu gia thì sao?"
"Truyền Lư."
"Quá tốt, nương nương nghe thấy nhất định rất vui vẻ!" Tiểu Phúc Tử hưng phấn: "Ta trở về cung Ánh Nguyệt đây."
Đêm xuân ba tháng, gió xuân dịu dàng thổi qua, giống như một đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của người ta, hoa hạnh từ đầu cành rối rít rơi xuống, rất nhanh thì phủ đầy đất, Tiểu Phúc Tử đạp lên hoa rơi đầy đất chạy như bay về phía trước, vội vội vàng vàng đi theo đường nhỏ, vừa quay đầu thì nhìn thấy có bóng người đang theo sau lưng, chậm rì rì đi về phía trước.
Đây không phải tiểu Tuyền tử trong cung Trầm Hương sao? Tiểu Phúc Tử cười một tiếng, sao hắn có thể đi nhanh chứ? Được tin tức này, chỉ sợ là không dám trở về báo cho Vinh quý phi biết rồi.
Trong lòng Tiểu Phúc Tử vui vẻ, khẽ hát chạy về cung Ánh Nguyệt, lúc đi qua cung Trầm Hương, nghiêng đầu liếc một cái, chỉ thấy bên trong đèn đuốc sáng choang, vài chiếc đèn cung đình đỏ thẫm ở trước chủ điện chiếu nấc thang cẩm thạch sáng choang.
"Hừ, nhất định là đợi trả lời, sợ là nóng nảy đến không ngủ được rồi." Tiểu Phúc Tử thật vui vẻ chạy chầm chậm về cung Ánh Nguyệt, vội vội vàng vàng chạy nhanh tới chủ điện, vào cửa "Ùm" một tiếng quỳ xuống: "Nương nương, tin tức tốt! Vị Dung Gia Mậu của Giang Lăng kia trúng Trạng nguyên!"
"Thật?" Ánh mắt Dung phi sáng lên: "Ngươi có hỏi thăm rõ ràng? Vị phủ Tiêu Quốc công kia thì sao?"
"Vô cùng chuẩn xác! Là Lưu công công bên cạnh hoàng thượng nói cho nô tài!" Mặt Tiểu Phúc Tử đầy vẻ đắc ý: "Tiêu gia cái đó chẳng qua là thứ tư nhé!"
"Dung gia ta rốt cuộc có ngày hãnh diện rồi." Dung phi đè cái ghế đứng lên, hưng phấn đi hai bước về trước, chắp hai tay lẩm bẩm hai tiếng, đây không chỉ là vấn đề một vị Trạng nguyên, đây cũng nói Hoàng thượng đã tỏ rõ lập trường, thông qua lần thi đình này lại bày phủ Tiêu Quốc công một lần.
Vào cung ba mươi bốn năm, tâm tư hoàng thượng nàng không đoán ra như cũ.
Nàng căn bản cũng không biết hoàng thượng là thật thích nàng, vẫn ưa thích chiếc cằm tròn thoáng mang chút nhọn của nàng. Nàng nhớ ngày xưa lúc Hoàng thượng lâm hạnh nàng, đã từng nâng cằm của nàng lên nói: "Cằm của ngươi rất đẹp, sau này không thể ăn quá nhiều, nếu là nuôi cằm thành tròn, trẫm sẽ không vào cung Ánh Nguyệt của ngươi một bước nào nữa."
Nhiều năm như vậy, nàng nơm nớp lo sợ bảo dưỡng cằm của mình, rất sợ mất đi dáng vẻ này sẽ mất sủng ái, may mắn là Hoàng thượng cũng không có bởi vì nàng lâu năm sắc suy mà ân sủng không còn, xem từ chuyện hôm nay, Hoàng thượng vẫn để ý nàng.
"Ngày mai tân khoa Trạng nguyên du nhai về, truyền hắn tới cung Ánh Nguyệt, ta muốn gặp cháu trai ta." Dung phi dừng bước, mắt nhìn rồi nhìn bóng đêm thâm trầm bên ngoài, điện Quỳnh Lâm cách cung Ánh Nguyệt rất xa, nhưng nàng phảng phất loáng thoáng có thể nghe thấy có tiếng uống rượu làm vui kêu la om sòm, từ từ đưa tới theo gió xuân, giống như tiên nhạc bay xuống từ trên trời.
Ngày thứ hai sắc trời sáng sủa, trong không khí lưu chuyển mùi hương hỗn hợp giữa hoa tươi và cỏ xanh, mặt trời từ từ dâng lên, dần dần đã vượt qua cây thanh tùng cao lớn bên hồ Kim Minh kia, cây cầu khoác nhật ảnh màu vàng, ảnh ngược
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng