This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 167: Chương 162
oàng hôn dần dần buông xuống, lại là cảnh sắc ánh mặt trời nhuộm đỏ cả trời đất, trong nháy mắt đã phai nhạt xuống, sư tử bằng đá và cửa lớn màu đỏ của Dương phủ như hòa vào nhau, chỉ thấy bóng dáng đen thùi lùi.
Người gác cổng nhón chân lấy hai ngọn đèn lồng treo trên cửa xuống, đưa hộp quẹt tới, đèn lồng màu đỏ kia thoắt cái sáng lên, hai luồng sáng màu vàng ấm chiếu thao nấc thang cẩm thạch, theo đèn lồng bị giơ lên thật cao, chỗ được ánh sáng chiếu cũng càng ngày càng nhiều, cửa lớn đỏ thắm của Dương phủ nhảy ra ngoài từ trong sương chiều màu tím nhạt, đinh hoa mai bằng đồng thau bên trên cũng có thể thấy rõ ràng.
Bảng hiệu trên cửa Dương phủ này vốn viết Ba chữ "Phủ công chúa ", nhưng chẳng biết tại sao chủ tử công chúa Phúc Thụy trong phủ này, tấu với Hoàng thượng, đổi bảng hiệu phủ công chúa: "Theo cách thức phủ công chúa, có ma ma giáo dưỡng, có ma ma quản sự, một lời nói một hành động đều bị các nàng ghi lại, quả thực không thoải mái. Ta muốn sống cuộc sống tự do tự tại với Chi Hằng, không muốn bị những quy củ hoàng gia này trói buộc, xin Hoàng thượng ban cho một tấm bảng khác, viết hai chữ Dương phủ là được."
Nếu là đổi người khác tấu lên như vậy, người trong kinh thành sẽ nói người này đã điên, nhưng Dương lão phu nhân sổ con lên, ai cũng khen ngợi: "Dương lão phu nhân quả nhiên là gương sáng của nữ tử, như vậy là lo nghĩ cho Uy Vũ đại tướng quân!"
Xưa nay Dương lão phu nhân làm việc kinh thế hãi tục, chuyện làm thế nhân ghé mắt không chỉ một hai chuyện, cho nên mọi người cũng không xem chuyện này thành chuyện ly kỳ: "Cho tới bây giờ Hoàng thượng luôn khoan hậu với công chúa Phúc Thụy, yêu cầu của nàng chưa từng không đồng ý, chắc chắn lần này phủ công chúa sẽ đổi tên."
Quả nhiên không ngoài dự đoán mọi người, Hoàng thượng lập tức vung bút lớn lên một cái, tự mình viết hai chữ Dương phủ thật to, mang đến Ty Trân phường dùng gỗ lim tốt nhất làm thành bảng hiệu, in hai chữ này lên. Bảng hiệu ngự tứ treo lên cửa phủ, trên mặt Dương gia đúng là vẻ vang, các đại quan quý nhân trong kinh thành càng kính trọng Dương lão thái gia và Dương lão phu nhân thêm 3 phần.
Hoàng hôn càng đậm, lúc này chỉ thấy một chiếc xe ngựa chạy ra từ màu khói lửa bao la kia, trước xe ngựa phía một chiếc đèn bão, theo vó ngựa vang dội mà không ngừng chuyển động, chợt sáng chợt tắt trong hoàng hôn nơi này.
Mấy người gác cổng nhìn xe ngựa kia ngừng cửa phủ ở nhà mình, cũng không kỳ lạ: "Chẳng lẽ là công bộ Lâm thị lang tới? Vừa nãy Lưu ma ma mới ra ngoài thông báo."
Đầy tớ trên càng xe nhảy xuống, đưa lên một tấm thiếp, mọi người ghé vào nhìn một cái dưới ánh sáng: "Quả nhiên là vậy." Vội vàng cười mở cửa bên cạnh ra t: "Mời Lâm đại nhân, lão phu nhân đang chờ ở Ngọc Thúy Đường."
Lâm thị lang gật đầu cười, bước qua cửa, sau đó Lưu ma ma dẫn hắn đi vào trong: "Mời Lâm đại nhân theo ta."
Đường mòn quanh co như đi không đến điểm cuối, cái vườn này cũng không biết rốt cuộc lớn bao, Lâm thị lang thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là Hoàng thượng sủng ái công chúa nhất, từ tòa phủ đệ này thì có thể biết một, hai.
Hoàng thượng có bốn tỷ muội cùng cha khác mẹ, phủ công chúa cũng ở tây giao kinh thành, duy chỉ có cho vị muội muội không có liên hệ máu mủ này là có phủ đệ trên Ngự đạo. Trên Ngự đạo này, tập trung đại quan quý nhân kinh thành, quan chức không trên chính nhị phẩm, vậy cũng đừng mơ chiếm một chỗ ở chỗ này.
Dương lão thái gia là quan nhất phẩm, ở Ngự đạo cũng dễ hiểu, chẳng qua là tòa nhà này cũng quá lớn rồi, kinh thành là hoàng thành đó, dưới chân thiên tử tấc đất tấc vàng, huân quý tầm thường làm sao có thể có một cái nhà lớn như vậy? Cho dù có quyền thế, cũng chỉ có thể đến phía tây phía nam kinh thành mua tòa nhà lớn, hoặc là đi ngoại ô Kinh ngoài sửa biệt viện thôi. Hắn đi theo Lưu ma ma đi gần nửa khắc đồng hồ, lúc này mới thấy tường rào chủ viện, khiếp sợ trong lòng Lâm thị lang không cần nói cũng biết.
Trong Ngọc Thúy đường đèn đuốc sáng choang, từng hàng nến mỡ trâu đặt chỉnh tề trên giá nến, sáp trắng như tuyết chảy xuống, trên giá nến có khắc đủ dạng hoa văn khác nhau, có cả chim bay thú vật, còn có
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng