"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 156: Chương 151
ình như chỉ qua một đêm, Hoa Dương đã từ mùa đông đến mùa xuân.
Vào nửa đêm nghe thấy tiếng vang tích tích đáp đáp, còn tưởng rằng trời bên ngoài đang mưa, nhưng chờ buổi sáng thức dậy nhìn một cái, chỉ thấy nơi mái hiên đó, một chuỗi giọt nước tinh tế rơi xuống, giống như một bức rèm, mà xuyên qua khe hở hạt nước nhìn ra ngoài, lại không thấy một hạt mưa nào.
"Băng tan!" Liên Kiều đứng trong hành lang, nhìn giọt nước rơi từ mái hiên, rất vui vẻ: "Thời tiết sẽ bắt đầu ấm lại rồi."
Một vòng mặt trời đỏ thẫm từ từ dâng lên sau núi Phượng Hoàng, núi màu xanh bị ánh sáng vàng rực kia chiếu đến xán lạn, Tương Nghi xuất thần ngắm vườn trà trước mặt, trong lòng tràn đầy vui sướng không nói ra được, trong vườn trà màu xám tro đã có chút màu vàng nhàn nhạt, hôm qua nàng đi xem, trên cành đã có hơi nhô ra một chút xíu, mang theo màu xanh non, như thổi một hơi là có thể tan chảy.
Mầm trà sắp mọc ra, đây chính là lúc tốt nhất hái búp trà của trà Minh Tiền. Tương Nghi xoa xoa bàn tay, trên mặt lộ ra nụ cười, mấy ngày nữa thì có thể đi vào vườn trà hái mầm.
Dương lão phu nhân đã nói, cầu người không bằng cầu mình, nếu vườn trà nhà mình có thể sản xuất ra phẩm loại tốt, như vậy thì có thể ít đi đường quanh co hơn, sau này lúc thiếu hàng có thể do vườn trà của mình chuyên cung.
"Những thứ cống như Đại Hồng Bào này nọ, mới bắt đầu còn không phải bừa bãi vô danh sao?" Thư Dương lão phu nhân viết rất có tính khuyến khích: "Sao cùng là trà, cùng một nơi sản xuất, có loại trà bán tốt, có loại trà lại chỉ có thể bán giá một lượng một cân, trong đó có nguyên nhân gì, con hãy cẩn thận mày mò."
Năm ngoái Tương Nghi đã mua vào rất nhiều lá trà đầu xuân bản xứ, nàng cầm những thứ trà kia bàn bạc với Hoàng Nương Tử, vì sao trà Hoa Dương luôn không thơm tho kịp trà vùng khác, mùi vị trà ngâm nước xong cũng không đủ thơm ngọt mát lạnh.
Hoa Dương không có trà búp Minh Tiền, chỉ có trà Vũ Tiền, trà Vũ Tiền kia ngâm nước xong lá cây từng miếng mở ra, vốn không phải nhỏ như ngân châm, mà giống như lá chuối tây nho nhỏ. Tương Nghi cảm thấy hẳn là lão bản trong vườn trà có lòng tham, không hái mầm làm trà Vũ Tiền sắc nhọn tốt nhất, nhưng năm nay mua vườn trà, sau khi thương thảo với những người làm thuê, mới biết hóa ra phẩm loại cây trà của Hoa Dương phần lớn đều là có hình dáng đại diệp này, coi như là mầm nhọn, cũng không qua hai tấc.
Chu lão bản đó nói thiên hoa loạn trụy, thật ra thì cũng là giả, một năm sao có thể kiếm nhiều bạc như vậy, tối đa cũng chỉ một ngàn lượng bạc là cao nhất. Trà trong vườn này cây trà không thể so với nhà khác, trà phẩm làm được khác rất nhiều, mỗi năm có không ít lá trà bán không được, chồng chất trong kho hàng không ai mua, bảo quản không ổn thỏa, lá trà kia hỏng rồi, cũng không bán được bạc.
Vườn trà này thật ra thì cũng không phải của Chu lão bản, hắn tốn hai vạn lượng bạc mua vườn trà, làm hai năm cảm thấy tâm lực quá mệt mỏi, cố hết sức mà không có kết quả tốt, hai vạn lượng bạc bỏ vào nơi khác đi, một năm không nói nhiều, ba, bốn ngàn lượng luôn có thể cầm được, nhưng bây giờ tân tân khổ khổ, quanh năm suốt tháng chỉ cầm một ngàn lượng, thật sự không có lợi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu lão bản chỉ muốn tìm một nơi tốt, mang bạc của mình ra làm ăn, hỏi thăm được ông chủ Trà Trang Thúy Diệp muốn
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng