Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 2426 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 408 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 18:11:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 2289: Iao Chiến Cuối Cùng G 09
hưng mà bọn hắn không biết, đất Nam Trạch cũng xảy ra rất nhiều chuyện, vốn là có thể như kế hoạch kín đáo mà đưa thế lực vào Đại Chu, cũng không phải là một hai người, một hai đời người mới có thể hoàn thành, còn có những gia tộc khác ủng hộ.
Hôm nay triều đình bắt đầu quét người Nam Trạch, bọn họ liền bắt đầu không ngồi yên, bắt đầu trước nhất đúng là vẫn không đồng ý khuếch trương Lan gia ra phía ngoài, bọn họ cảm thấy đời đời ở tại Nam Trạch, là được rồi, không cần cần phải đi mơ ước đồ của người khác.
Mà Miêu gia vẫn là gió chiều nào theo chiều đó, ai mạnh hướng về người đó.
Năm đó Quân gia lợi hại, hắn theo, hôm nay tiếng phản đối mãnh liệt, hắn liền ngược lại cũng hướng Lan gia.
Dù sao mặc kệ như thế nào, Miêu gia chưa từng có tổn thất.
Cho nên, tình huống nội bộ Nam Trạch, cũng đưa đến Doãn Thiếu Đường không phải lui về, bởi vì không trợ giúp phía sau, chỉ dựa vào những người cùng vật liệu mang tới, căn bản không có tác dụng.
Cho nên hắn định tiêu tiêu sái sái rời đi, xoay người lưu lại bóng lưng hoa lệ.
Đoàn người trở lại Thẩm phủ, bởi vì Tô Mạt phờ phạc rã rượi, Thẩm Tam cũng không tiện quấy rầy, cũng để người ta chuẩn bị cơm, sau đó ăn, nghỉ ngơi.
Tô Mạt khổ tọa trước đèn, hình ảnh từng điểm một cuộc sống xẹt qua trước mắt, hôm nay nàng cái gì cũng có, còn phải nghĩ gì?
Ngày trước, dưới sự uy áp của tiên đế, nàng muốn nhất chính là tự do, gia tộc tự do, Hoàng Phủ Cẩn tự do, tự do của nàng.
Tiên đế đã qua đời, áp lực không có ở đây, nàng hoàn toàn tự do.
Phải đi Tây Vực, còn là ra biển, hoặc là ở lại Đại Chu, đều do chính nàng lựa chọn.
Nàng có đầy đủ tài phú, đầy đủ nhân lực, đầy đủ tài nguyên.
Nhưng nàng tại sao còn có chút sợ?
Hoàng Phủ Cẩn không biết từ lúc nào xuất hiện bên người nàng, đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, dịu dàng nói: “Mạt Nhi, không cần phải sợ, dù gì, ta đều sẽ cùng ngươi gánh chịu.”
Nước mắt Tô Mạt lăn xuống, nàng rất ít khóc, cũng không khóc thút thít, giờ khắc này, lại nước mắt rơi như mưa.
Hoàng Phủ Cẩn không nói gì, chỉ là nhẹ nhàng ôm nàng, đem gò má nàng dính vào ngực của hắn, để cho nàng có thể nghe hắn vì nàng mà đập tiếng lòng.
Hồi lâu, hắn mới mở miệng, “Mạt Nhi, ta làm cho người ta chuẩn bị một chút, chúng ta trước tiên quay lại Trữ Châu, ở một thời gian ngắn thôi.”
Trở lại Trữ Châu, sẽ phải bổ sung tang lễ Tô quốc công rồi.
Mà lúc này một nhà A Cổ Thái, Hồ Tiên Sinh, còn có Thủy muội đã lên đường ngồi thuyền xuôi nam, chuyển thuyền biển đi Phù Dung trấn.
Tô Hinh nhi bởi vì một chút nguyên nhân cũng không đi cùng được.
Tô Mạt run rẩy, nói: “Tốt.”
Nghỉ ngơi mấy ngày, Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn liền cáo từ Thẩm gia.
Mà Vân Thiếu Khanh cũng muốn mang Tử Lâm phu nhân trở về Nam Trạch.
Thẩm lão gia lưu luyến không rời, “Nha đầu, thường tới a, chúng ta hợp tác buôn bán, còn phải tiếp tục, phải làm càng lớn, tranh thủ làm hải ngoại đi.”
Hắn tin tưởng Tô Mạt có thực lực, cũng nhìn ra được khát vọng cùng dã tâm của nàng.
Tô Mạt cười cười, “Lão gia, ngài thật là càng già càng dẻo dai đấy.”
Vì tiễn bọn hắn, Thẩm Phỉ cũng vội vàng chạy về, chỉ là lão Nhị Thẩm Mặc một mực ngoài tỉnh không kịp về, lão gia nên cũng không cưỡng cầu.
Vân Thiếu Khanh vẫn lẳng lặng nhìn nàng, hắn không có cách nào giải thích vì sao trong lòng hắn luôn có bóng dáng, cảm thấy nàng giống như đã từng quen biết, cực kỳ lâu trước kia chỉ thấy qua nàng.
Dĩ nhiên, hắn biết, đây tất cả cũng không thể nói ra.
Trong cuộc sống có quá nhiều trùng hợp cùng hữu duyên vô phận, trong cuộc sống cũng có quá nhiều bất đắc dĩ, ngươi cảm thấy không có ngươi thì không được, đối với nàng mà nói, chỉ thường thôi.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Vệ Sơ Lãng