There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 2426 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 408 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 18:11:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 2117: Hư Không Biến Mất 04
ân Thiếu Khanh cười cười, dưới ánh sáng lung linh của mái hiên lưu ly càng thêm tuấn tú thoát tục: “Ta là đệ tử quan môn của sư phụ, sư phụ tuổi già rất tịch mịch, vừa nuôi lớn ta, vừa dạy ta công phu trận pháp, có thể nói cơ hồ đem toàn bộ sở học trọn đời dạy cho ta. Mà sư tỷ ta là người thông minh, nhưng cũng chỉ vì cái trước mắt, căn bản chỉ học một chút công phu cùng trận pháp có tính công kích mạnh, nhưng tác dụng chậm lại chưa đủ, vả lại nhốt không mạnh, sư phụ nói, chỉ cần ta chịu có tự tin, kiên nhẫn, không cần phải sợ, liền nhất định có thể thắng sư tỷ.”
Nghe hắn nói như thế, mấy người thở phào nhẹ nhõm, lại thêm mấy phần tự tin.
Thẩm Tam nói: “Nói không chừng lệnh sư tỷ đã hội họp với Doãn Thiếu Đường, một người giỏi trận pháp, một giỏi về âm mưu quỷ kế, chúng ta vẫn cẩn thận thì hơn.”
Đang khi nói chuyện, liền vào nhà chính.
Trong nhà một người đứng dậy, ra đón, lại là Nhạc Phong.
Nàng cúi người: “Vương gia, Phong nhi muốn cáo từ, sáng mai tính toán tìm chỗ biểu cữu nương tựa đi, tự do phóng khoáng quấy rầy Vương gia cùng tiểu thư nhiều ngày như vậy, Phong nhi thật xin lỗi.”
Nàng nói xong một cách tự nhiên, không có một chút thương cảm, ngược lại đều là áy náy.
Thật ra khiến người không nhẫn tâm.
Hoàng Phủ Cẩn nói: “Sao đột nhiên nói phải đi, không phải đã thương lượng xong rồi sao, ta cùng tiểu thư sẽ tiễn ngươi đi tìm Nhạc tướng quân, chỉ là mấy ngày nay bận rộn, nên đợi chút.”
Nhạc Phong nhi lắc đầu, nhẹ nhàng cắn môi dưới: “Không, Vương gia, ta biết rõ ngài vì tốt cho ta, mà ta không thể làm ngài tăng thêm gánh nặng. Ca ca ta phạm vào luật pháp, là tiên đế hạ chiếu lưu đày, nếu như bệ hạ nể mặt vương gia thả hắn, chỉ sợ sẽ khiến bệ hạ đối với Vương gia sinh ra lòng kiêng kỵ, ngược lại không tốt. Phong nhi tình nguyện an tâm chờ, chờ thời gian trôi qua, bệ hạ chân chính tha thứ ca ca, sau đó mới có thể một nhà đoàn tụ.”
Nghe nàng hiểu chuyện như thế, Tô Mạt quá kinh ngạc, Nhạc Phong nhi đổi tính?
Như thế ngược lại thật tốt lắm, cũng tiết kiệm phiền toái cho bọn họ.
Nàng nói: “Dù vậy, trước hết ngươi cũng chờ một chút, hôm nay chúng ta nguy cơ tứ phía, dù sao bây giờ rời đi cũng không an toàn.”
Nhạc Phong nhi cảm kích như sắp khóc: “Đa tạ tiểu thư quan tâm, trước kia đều là Phong nhi không hiểu chuyện, kính xin tiểu thư tha thứ.”
Tô Mạt khoát khoát tay: “Qua rồi cũng thôi. Ngươi trở về trước đi thôi, không nên cảm thấy thẹn thùng, an tâm ở nơi này, chuyện xong, chúng ta sẽ xuất phát.”
Nhạc Phong nhi thấy bọn họ đều nói như vậy, mình cũng không nên kiên trì nữa, cúi người, liền cáo từ mấy người mà rời đi.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Vệ Sơ Lãng