With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 2426 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 408 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 18:11:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 1629
ô Nhu Nhi đứng phía sau nghe các nàng nói chuyện, liền hỏi xem chuyện gì.
Tô Mạt nói: "Không có gì, vương phủ có chút việc, Nhị ca, huynh và hai tỷ tỷ đến chỗ đại tẩu trước đi, muội qua xem rồi sẽ trở về ngay."
To Nhu Nhi và Tô Hinh Nhi lập tức đoán được là chuyện tỷ muội Nhạc gia, Tô Hinh Nhi nói nàng không cần đi, Tô Nhu Nhi lại khuyên nàng đi xem.
Tô Việt nói: "Mạt nhi, huynh đưa muội đi."
Tô Mạt bảo hắn yên tâm, nàng sẽ không có chuyện gì, sau đó dẫn Kim Kết đi cùng.
Tuy là Nhạc Phong Nhi phái người tới cầu nhưng Tô Mạt lại không muốn đi ngay lập tức, nàng quay lại chỗ của mình, sau đó chậm rãi rửa mặt, dưỡng da,...
Tuy là da nàng đã vô cùng mịn màng, trắng mịn nhẵn nhụi nhưng vẫn cần được chăm sóc nếu không về già sẽ rất nhanh lão hóa.
Hơn nữa trong lúc làm đẹp cũng có thể thả lỏng tâm tình, khiến đầu óc nàng suy nghĩ nhanh hơn, sau đó sẽ có nhiều biện pháp giải quyết hiện lên trong đầu nàng.
Vấn đề liền được giải quyết dễ dàng rồi.
Chuyện của tỷ muội Nhạc gia, không phải là chuyện của nàng và Hoàng Phủ Cẩn, nàng tin tưởng Hoàng Phủ Cách không hề có suy nghĩ gì về tỷ muội kia.
Nếu không hắn sẽ không thản nhiên như vậy, cũng không chút kiêng dè như thế.
Nói đi nói lại, mấu chốt vấn đề này là ở trên người lão nhân.
Lão nhân kia, không có việc gì làm, đã từng tuổi nàng rồi, còn đang suy nghĩ kiếm việc vào thân?
Chẳng lẽ thật sự muốn để cho Hoàng Phủ Cẩn chiếu cố Nhạc Phong Nhi cả đời?
Hoặc là -- Tô Mạt nhíu mày, Kim Kết vội vàng nhắc nhở, "Tiểu thư, không nên nhíu mày, mặt nạ bị phồng lên rồi, sẽ để lại nếp nhăn đó!"
Tô Mạt thở dài, cái quả cam này, vẫn cần nàng dạy nhiều, hiện giờ là thời điểm dùng để đáp lễ nàng rồi.
"Ta còn nghĩ làm sao, không phải là lão nhân gia còn chưa từ bỏ sao? Nói không chừng là muốn dùng Nhạc Phong Nhi giữ Tĩnh thiếu gia lại? Không cho chúng ta rời đi."
Nàng không phải là đang hỏi Kim Kết, tự nhủ xong, nàng cảm thấy không chừng là thật.
Nàng nhanh chóng từ trên ghế quý phi đứng dậy, "Không được, ta phải đi xem."
Hiện giờ không phải là đến đấu cùng Nhạc Phong Nhi, nên không cần để ý đến nàng ta kêu nàng qua làm gì.
Mà là cần thăm suy nghĩ của lão nhân, nếu không đến lúc đó sẽ thành một quả bom hẹn giờ.
Tô Mạt chuẩn bị một chút, thay quần áo, đổi sang một bộ quần áo màu lam, tôn lên khuôn mặt tinh xảo của nàng.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Vệ Sơ Lãng